Anh Muốn Em Có Được Không?


Người đăng: Tiêu Nại

"Đung! Em noi rất đung! Anh chinh la che em lam cản trở chuyện của anh!" Hoa
Ba mặt khong đổi sắc, lạnh lung noi ra mấy chữ nay!

"Anh…" Lanh Tử Tinh nhất thời nghẹn lời, tim cũng thắt lại, anh noi… thật sao?
Sao lại co một cảm giac như bị tạt một gao nước lạnh?!

Ánh mắt Hoa Ba đột nhien trở nen phức tạp, khuon mặt anh kề sat Lanh Tử Tinh,
noi gằn từng tiếng: "Em coi anh la gi?! Em đa bao giờ tự hỏi minh, rốt cuộc em
coi anh la gi?"

Từng cau từng chữ vang len, đanh thẳng vao trai tim vốn đa hoảng loạn của Lanh
Tử Tinh.

Lanh Tử Tinh hoảng hốt nhin khuon mặt anh dường như đa kề sat mắt co, đoi moi
gợi cảm của anh mấp may ngay tren mũi minh.

Khong khong khong! Sao co lại co một cảm giac chờ mong chứ? Đừng! Vi sao trong
tinh thế hoảng loạn va phức tạp nay co lại co một cảm giac chờ mong chứ?!

"Em… em… Hoa…" Lanh Tử Tinh rất lau mới tim lại được giọng noi của minh, "Hoa
Ba, anh đừng kich động, anh buong em ra đa!"

"Buong em ra, ha ha." Trong mắt Hoa Ba tran đầy tổn thương, "Anh ngu ngốc đến
mức khong hiểu phải nắm lấy em thế nao, ngốc đến mức khong muốn nhan cơ hội
người ta kho khăn, mới để em đến giờ vẫn khong để ý đến sự tồn tại của anh!"

Than thể Hoa Ba đột nhien ap chặt vao Lanh Tử Tinh, keo hai canh tay đang om
vai của co ra, đặt len tường, hai than thể dan chặt lại với nhau.

"Anh… Hoa Ba, đừng như vậy! Em khong hề khong để ý đến sự tồn tại của anh, anh
vẫn luon la người bạn quan trọng nhất của em!" Lanh Tử Tinh cuống quýt giải
thich. Mặc du rất than rất than với Hoa Ba, nhưng vẫn chỉ tiếp xuc đến mặt nho
nha lịch thiệp của anh, chưa bao giờ thấy anh ba đạo như vậy. Than thể anh xa
lạ ap chặt lấy minh, co thậm chi co thể cảm nhận được vật cứng ap chặt nơi
bụng dưới. Mặt co liền đỏ bừng!

"Bạn be? Tử Dạ? Em cảm thấy như vậy đối với anh co cong bằng khong?!" Ánh mắt
đầy đau khổ của Hoa Ba ở ngay trước mặt co, khiến cho tim co từng cơn run rẩy.

Đung rốt cuộc co coi Hoa Ba la gi? Luc đầu, giay phut biết co bị Loi Tuấn Vũ
lừa gạt, co quả thật vo cung tuyệt vọng, người duy nhất co nghĩ đến chinh la
Hoa Ba!

Ba năm rồi, co khong phải la chưa từng hỏi minh như vậy, co khong muốn lừa
minh dối người! Co quả thật la ỷ lại vao người đan ong nay, noi kho nghe một
chut, thi la co lợi dụng người đan ong nay! Co ở trước mặt anh, co thể đưa ra
bất kỳ yeu cầu gi, anh đều sẽ thỏa man co vo điều kiện, co ở trước mặt anh, co
thể khong cần nghĩ ngợi ma noi ra nỗi phiền muộn, hoang mang của minh, mặc kệ
anh co để ý hay chấp nhận hay khong!

Chẳng lẽ co khong biết tinh cảm sau nặng của Hoa Ba đối với co sao? Đương
nhien la biết! Co đa từng vo số lần nghĩ đến việc phải bao đap người đan ong
nay, nhưng co sợ ý nghĩ ghe tởm của minh sẽ xuc phạm đến chan tinh của anh đối
với co!

Tinh yeu khong phải la bố thi, co nhớ anh đa từng noi qua!

"Hoa Ba, xin lỗi. Em… Co phải em rất đang ghet khong?" Lanh Tử Tinh mắt ngập
nước nhin vao anh mắt đầy đau đớn của Hoa Ba.

Anh chỉ nhin thẳng vao co, khong noi khong rằng, sau đo co liền cảm thấy thứ
trước người minh cang them cứng rắn ba đạo!

Bong đem buong xuống, bao phủ lấy sự mờ am giữa hai người họ, cang tăng them
vai phần khả năng!

Từng co người noi, hai người bạn nam nữ than thiết, nếu ở trong khong gian
thich hợp, địa điểm thich hợp, hoan cảnh thich hợp, xảy ra chuyện gi cũng la
chuyện khong thể tự nhien hơn được nữa!

Ma bọn họ, chinh la chiếm được thien thời địa lợi nhan hoa như vậy…

Hoa Ba thở hổn hển, nhẹ nhang cui người xuống, hon len đoi mắt rưng rưng lệ
của co, thi thao noi: "Em co biết anh yeu em nhiều thế nao khong?"

Anh hon đi nước mắt sắp rơi xuống của co, sau đo khẽ chạm vao đoi moi run rẩy
của co: "Em co biết anh khao khat đoi moi em, khao khat than thể em đến mức
nao khong?"

Mặt Lanh Tử Tinh phut chốc trắng bệch, co muốn trốn tranh nụ hon của anh, lại
bị anh gắt gao ngậm lấy canh moi, than hinh cao lớn giam cầm co trước người
minh, ma tứ chi xa lạ kia của anh cũng bắt đầu động đậy khong ngừng, khiến cho
Lanh Tử Tinh từ chan đến đầu từng cơn

Trời ạ! Co đang lam gi thế nay? Long co hoảng loạn cực độ! Co sắp cung Hoa Ba
lam chuyện đo sao? Khat vọng của anh vo cung nong bỏng, sao co co thể khong
biết chứ.

Nhưng muốn co phơi bay trước mặt anh, long ban chan của co liền lạnh toat!
Khong! Đừng, Hoa Ba, dừng lại đi! Co chỉ co thể keu dừng lại ở trong long, ma
đầu lưỡi đa mất ý thức kia vẫn đang cung anh day dưa chặt chẽ.

Hoa Ba hon Lanh Tử Tinh thật sau, dường như muốn đoi lại tất cả nụ hon của mấy
năm qua! Anh từng ngụm từng ngụm chiếm lấy moi co, đầu lưỡi nong bỏng tiến vao
miệng co, ra sức treu đua đầu lưỡi co rum của co.

Nhắm chặt hai mắt, Hoa Ba vo cung hưởng thụ khat vọng đo, hưởng thụ sự thỏa
man đo.

Dan sat vao than minh mềm mại của co, tim Hoa Ba đập kịch liệt, khat vọng nam
tinh lại lần nữa đặt giữa hai chan co, cảm nhận sự run rẩy của co, cang them
kich thich dục vọng của anh.

Than thể nay anh đa khao khat bao lau, nhẫn nhịn bao lau, ngay cả anh cũng
phải bội phục chinh minh! Sống dưới một mai nha với người phụ nữ minh yeu, ma
anh lại co thể lam hoa thượng lau như vậy?!

"Ưm, Tử Dạ! Anh rất muốn em!" Giọng Hoa Ba khan khan vang len ben tai co, một
ban tay run run đặt len ngực co, bối rối kho khăn lắm mới cởi bỏ cuc ao va
khoa ao ngực của co, kinh ngạc nhin thấy bộ ngực tuyệt vời đầy đặn sau sinh
của co, anh mắt Hoa Ba lập tức loe sang.

"Ông trời ơi! Tử Dạ, em sẽ lấy mạng của anh mất!" Đe nen sự đien cuồng trong
tim, Hoa Ba nang đầu co len, noi: "Tử Dạ, anh muốn em, co được khong?"

Ánh mắt nay la khao khat, thậm chi la cầu xin! Lanh Tử Tinh đột nhien nghĩ tới
Loi Tuấn Vũ, dang vẻ tuấn tu của hắn lập tức trung khit với Hoa Ba. Tim co đột
nhien cảm thấy rất đau! Co phải giao minh cho Hoa Ba sao?

Một ben la người đan ong đa phụ bạc minh, đua giỡn minh trong long ban tay,
một ben la người đan ong ở ben cạnh minh am thầm lặng lẽ bầu bạn với minh, đay
la phien bản giữa người yeu minh va người minh yeu sao, co phải lựa chọn như
thế nao đay?!

Co vẫn con yeu hắn sao? Lanh Tử Tinh tự hỏi minh, trời ạ! Tim thật đau! Co lẽ
la vết thương chưa khep miệng đi! Nhưng, con thi sao?! Co co yeu anh khong?
Lanh Tử Tinh đặt tay len ngực tự hỏi, trong tim minh hinh như co một goc đa
thuộc về người đan ong nay rồi! Nếu khong, sau khi nghe thấy chuyện Hoa Ba va
vị nữ cấp tren kia len giường, co sẽ khong tức giận vo cớ. Minh la một phụ nữ
đa đoan sao?

Hay la co vẫn ba đạo hy vọng tất cả đan ong thich minh đều khong được thich
người khac nữa?! Trời ạ! Tinh cảm nay thật la phức tạp!

"Tử Dạ? Anh… co thể muốn em khong?" Hoa Ba như ten đa giương cung. Anh kịch
liệt thở hổn hển, dung than thể của minh khong ngừng cọ xat vao than thể co,
dục vọng manh liệt khiến cho Lanh Tử Tinh cũng lam vao khong khi khẩn trương.

Lanh Tử Tinh đột nhien ra quyết định, co khong trả lời, nhưng co kiễng mũi
chan len, keo đầu Hoa Ba xuống, hiến dang nụ hon của minh! Một nụ hon nong
bỏng nhiệt tinh…

Hoa Ba dường như ngay giay thứ hai liền biến bị động thanh chủ động, vội vang
cởi bỏ quần ao đa cởi xuống một nửa của Lanh Tử Tinh…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #310