Ngày 21 Tháng 1 – Lễ Phục


Người đăng: Tiêu Nại

Tử Tinh ngay ngốc ngẩn người ở trong phong minh, nhin bộ lễ phục gia tren trời
kia đang treo trong tủ quần ao. Trời ơi! Co quả thực đa cho rằng ga đan ong
nay vi ay nay ma đa yeu luon co rồi!

Nhưng co rất ro rang, chuyện nay khong co khả năng! Hơn nữa, co cũng sẽ khong
cho phep loại chuyện đo phat sinh.

Co con nhớ ro cảm giac căng thẳng hom qua khi co len xe nhin thấy anh ta, toan
than khong co chỗ nao khong run rẩy. Ma mỗi một động tac, mỗi lần ho hấp của
hắn đều giống như tra tấn co vậy, co sợ đến dựng toc gay, toan than nổi da ga
len.

Sao hắn lại đich than đi đon co? Trong vong một tiếng đồng hồ sau đo, co đa
biết. Bởi vi, hắn sợ co ăn mặc xấu xi trong đại thọ của Loi lao gia, nen tự
minh đưa co đi chọn lễ phục.

Bộ lễ phục nay cả thế giới chỉ co một chiếc, thiết kế độc đao, kiểu dang đơn
giản phong khoang, tươi mat thanh nha. Cơ hồ la lần đầu tien nhin thấy no, Tử
Tinh đa bị no hấp dẫn. Co tuy rằng khong phải la rất chu trọng đến việc trang
điểm, nhưng cũng co tim hiểu về cach ăn mặc, khong khoa trương cũng khong tuỳ
tiện.

Luc Tử Tinh nhin vao gia của no, co khong khỏi lắc đầu, đắt qua! Đối với một
buổi dạ tiệc mừng thọ của gia đinh ma noi thi qua mức hoa lệ rồi. Ma co cũng
khong muốn được nhiều người chu ý đến. Nhưng khong ngờ co vừa mới rời anh mắt
đi, thi Loi Tuấn Vũ lại cho người thao bộ lễ phục kia xuống, bảo Tử Tinh đi
mặc thử.

Xung quanh nhan vien phục vụ qua nhiều, Tử Tinh bất đắc dĩ đanh phải đi vao
phong thay đồ.

Vao giay phut co nhin minh trong gương thi khong khỏi ngay người. Khong thể
noi la đẹp ngay người, chỉ co thể noi la lần đầu tien co nhin thấy minh co
hương vị nay. Hương vị đẹp dịu dang của phụ nữ.

Ngẩn người ra khong biết la bao lau, co từ từ di động cơ thể, liền nhin thấy
một mỹ nữ yeu kiều trong gương đang lay động bả vai. Trời ạ! Thật sự la khong
con lời nao để noi! Thiết kế của bộ lễ phục rất đơn giản, om trọn lấy dang
người yểu điệu của co. Co xoay người ra sau, da thịt phần lưng lộ hết ra, khoa
trương qua đi!

Co nhiu nhiu may, lại đưa tay đặt len ngực, chỗ nay co vẻ hơi trống trống, nếu
phối hợp với một sợi day chuyền đơn giản ma phong khoang thi hiệu quả sẽ cang
cao hơn.

Đứng trước gương ngắm nghia minh thật lau, Tử Tinh cuối cung lắc lắc đầu. Co
khong muốn thu hut qua nhiều anh mắt. Hơn nữa, buổi yến tiệc kia cơ bản la
khong thuộc về moi trường sống của co, ăn mặc nổi bật thế nay co ý nghĩa gi
đau?!

Những buổi tiệc của gia đinh co, co rất it tham dự, cho du bắt buộc phải tham
dự thi trước gi dung mạo cũng đều binh thường khong co gi nổi bật. Co sẽ lựa
chọn thoả đang những bộ lễ phục khong qua rực rỡ, nhưng cũng khong lam mất đi
than phận của minh, lại khong lam cho co nổi bật.

Chỉ co một lần ngoại lệ duy nhất, chinh la lần co phản khang lại lao ba, ăn
mặc trang điểm loi thoi. Nhớ lại bộ dang phung mang trợn ma của lao ba lần đo,
Tử Tinh khong nin được cười tủm t

Loi Tuấn Vũ đi vao nhin thấy chinh la hinh ảnh nay, anh mắt hắn loe len một
tia sang khac thường, ban tay đang keo cửa khựng lại, rồi sau đo lam ra vẻ
khong co việc gi bước vao.

Tử Tinh nhin trong gương thấy hắn đi vao thi kinh hoảng, nụ cười vẫn chưa kịp
thu lại, ban tay đang đặt trước ngực cũng vẫn con để nguyen chỗ cũ chưa rut
về.

Từng bước một, Tử Tinh phat hiện Loi Tuấn Vũ ap sat vao co, anh mắt của hắn
lam co cang them hoảng loạn, co khong biết phải phải ứng pho với hắn như thế
nao, sao hắn co thể vao phong thay đồ của co cơ chứ?

Hắn đứng sau lưng co, chỉ cach phần da thịt loa lồ của co một tấc, Tử Tinh
giương mắt len nhin người đan ong cao hơn co cả một cai đầu trong gương.

Ánh mắt của ga đan ong kia tran đầy tan thưởng, nhin co chăm chu, tren mặt
khong hề co nụ cười, cũng khong nghiem tuc như ngay thường.

Đột nhien Tử Tinh ý thức được thời gian hắn nhin co co hơi lau, co hoảng hốt
ne tranh tia nhin của hắn, cui đầu định tranh xa hắn ra. Khong gian giữa tấm
gương va hắn khong phải qua rộng. Tử Tinh sợ minh chạm vao người hắn, thế nen
co cẩn thận nhặt lấy vay, định lach qua khe hở để chui qua.

Đột nhien một canh tay của co bị hắn giữ lại, long ban tay ấm nong truyền
nhiệt sang co. Co giật minh, ngẩng đầu len nhin gương. Đoi mắt hắn vẫn như
trước, miệng nhả ra một cau lam co phat run: "Đừng nhuc nhich, rất gợi cảm!"

Loi Tuấn Vũ dựng thẳng người Tử Tinh len, nhin co trong gương. Luc co nhin
ngắm bộ lễ phục nay, Loi Tuấn Vũ cũng chu ý đến. Hắn khong ngờ co lại nhin
trung bộ lễ phục đơn giản khong co bất ki phụ kiện nao khoa trương nay. Trong
cửa hiệu nay, những bộ lễ phục đinh đầy kim cương chau bau chỗ nao cũng co,
gia trị thực xa xỉ. Nhưng Tử Tinh lại nhin trung bộ nay.

Co điều, bộ lễ phục nay hắn vừa nhin cũng đa thấy hợp nhan rồi. Khong khoa
trương, lại mười phần tế nhị. Luc đợi ở ben ngoai, hắn cố ý do hỏi nhan vien
ban hang, bộ nay la trấn điếm chi bảo của nha thiết kế nổi tiếng thế giới
Awen, toan thế giới chỉ co duy nhất một bộ. Rất nhiều người đẹp nổi tiếng đa
thử qua bộ lễ phục nay, nhưng Awen khong ban, hắn noi muốn tim thấy co gai
thuộc về bộ lễ phục nay để tặng cho co ấy.

Loi Tuấn Vũ chờ ở ben ngoai thật sự co hơi mất kien nhẫn, cứ thế đi vao, hắn…

"Toan thế giới chỉ co duy nhất một bộ nay." Tuấn Vũ nhin co trong gương noi.

"Toi… để toi đi thay!" Trai tim co đang nhảy nhot đien cuồng, trong anh mắt
trần trụi của hắn, co thấy cực kỳ mất tự nhien, giống như minh đang trần như
nhộng khong mặc gi vậy.

Ban tay đang nắm lấy tay co chợt tăng them lực đạo, nguồn nhiệt ấm ap phia sau
kề sat vao người co. Tử Tinh đột nhien toan than cứng ngắc, co kinh hoang nhin
hắn.

Thật lau sau, Tử Tinh cho rằng hắn cui đầu xuống la để hon vao bờ vai co, thi
lại nghe thấy hắn noi: "Lấy bộ nay! Đi thoi!"

Loi Tuấn Vũ keo canh tay Tử Tinh, thản nhien đi ra khỏi phong thay quần ao.

Nhan vien ban hang thấy hai người định bỏ đi thi vội vang ngăn lại, noi: "Thật
xin lỗi, tien sinh, bộ lễ phục nay cần Awen tien sinh tự minh định đoạt, chung
toi…"

"Goi quần ao của co ấy lại!" Loi Tuấn Vũ cơ bản la khong them nghe người ta
noi gi, keo Tử Tinh đi ra ngoai.

"Tien sinh? Tiểu thử, thật xin lỗi… Tien sinh? Ai da, tien sinh?" Nhan vien
phục vụ đuổi theo Loi Tuấn Vũ, cơ hồ như đang cầu xin hắn!

"Noi với Awen, bộ lễ phục nay chinh la người nay lấy đi, nếu hắn dam đuổi việc
co, thi toi cam đoan sẽ cho co một cong việc con tốt hơn!" Noi xong, Tuấn Vũ
đưa cho nhan vien ban hang một tấm danh thiếp, rồi tieu sai bỏ đi!

"Tien sinh! Tien sinh…"

"Đừng đuổi theo nữa! Ha ha, ten gia hoả nay!" Một người đan ong cầm một bộ lễ
phục từ đằng sau nhan vien ban hang bước ra.

"Lao bản! Thật xin lỗi."

"Khong trach co được! Co gai kia mặc hợp lắm, coi như toi tặng ten gia hoả nay
một đoạn an tinh!" Awen noi, "Nao, treo bộ nay len! Kiểu mới, độc nhất vo nhị

Nhan vien ban hang thở phao, vội vang đon lấy bộ lễ phục.

Tử Tinh nhin chằm chằm vao bộ lễ phục ở tren ban, ben cạnh con co một bộ trang
sức, cũng la do hắn loi keo co đi mua. Đầu oc trống rỗng, qua ngay mai co sẽ
rời đi. Tại sao co lại co cảm giac khong chan thực, giống như co chuyện gi đo
sắp phat sinh vậy.

Co mệt mỏi nằm len so pha, lấy hai tay xoa huyệt thai dương, ngay mai… hay mau
qua đi!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #120