Ngày 15 Tháng 1 – Ngồi Bên Cạnh Nàng


Người đăng: Tiêu Nại

Chu Đồng nhỏ nhen ai ma khong nhin ra. Co ta ngồi phia trước nhất, giữ khư khư
lấy chỗ ben cạnh, vừa thấy la biết giữ chỗ cho Hoa Ba rồi…

Trong tinh huống binh thường bọn họ đi da ngoại, Hoa Ba đều ngồi len hang ghế
đầu phia sau ghế tai xế, nen nghĩ đương nhien la vậy, mỗi lần chỉ cần Hoa Ba
tham gia la co ta nhất định sẽ độc chiếm lấy hai ghế đo khong buong.

Giam đốc cong ty du lịch đich than lam hướng dẫn vien, ba len xe đếm số người,
rồi sau đo ra dấu OK với Hoa Ba đang đứng ngoai xe, cao giọng ho: "Giam đốc
Hoa, đủ người rồi, co thể xuất phat rồi!"

Hoa Ba lập tức len xe, hai hước noi: "Giam đốc Ngo, toi chưa len xe ma đa đủ
người rồi, vậy toi chinh la người của chị rồi!"

Giam đốc Ngo cười ngay ngẩn: "Ô, giam đốc Hoa! Nếu anh la người của toi thi
toi cầu con chả được! Chỉ sợ co Chu khong đồng ý, buổi tối toi sẽ gặp ac mộng
mất!"

Tren xe mọi người cười ầm len, giam đốc Ngo rất than thiết với bọn họ, tin đồn
nay ba đa sớm biết được rồi!

"Giam đốc Ngo, chuyện nay khong đua được đau đo! Đừng cản trở nhan duyen của
co Chu vậy chứ! Số người theo đuổi người ta xếp dai thanh một đoan tau đấy!"
Hoa Ba noi, dang vẻ con thực sự nghiem tuc.

"Ha ha, thật khong? Vậy chẳng phải cang lam ro hơn mị lực của giam đốc Hoa hay
sao? Người ta bỏ cả rừng rậm vi anh đấy!" Giam đốc Ngo vẫy tay với tai xế, xe
bắt đầu từ từ lăn ba

Chu Đồng nghe giam đốc Ngo treu chọc thi trong long sốt xinh xịch len! Hừ!
Ngay đến người ngoai một năm gặp khong được mấy lần ma cũng đa nhin ra, Chu
Đồng co muốn cai loại đan ong nao ma chả được, vậy ma chỉ chăm chăm nhắm vao
hắn, hắn con khong hiểu được tinh cảm của co hay sao?

Xe vừa lăn banh thi Hoa Ba bắt đầu tim chỗ ngồi. Mắt anh lướt qua chỗ trống
ben cạnh Chu Đồng. Chu Đồng liền nhich người vao phia trong, để trống cả một
chỗ ngồi rộng rai.

Hoa Ba cười cười, đột nhien ghe sat vao tai co ta thi thầm một cau, Chu Đồng
mặt mũi xanh met len. Hoa Ba chết tiệt!

Vậy la Hoa Ba liền đi về phia cuối xe.

Anh sớm nhin thấy Tử Tinh ngồi một minh, trong long thầm mừng rỡ! Anh đi đến
ben co, noi rất lịch thiệp: "Lanh chủ bien, toi co thể ngồi đay được khong?"

Tử Tinh khong phải la người khong biết điều, co đa nghe thấy cau noi đua của
giam đốc Ngo, đương nhien ro rang nguyen nhan việc Chu Đồng khư khư giữ chỗ
tren hang ghế trước.

"Giam đốc Hoa, phia sau rất xoc nảy, hay anh ngồi len tren đầu đi!" Tử Tinh
nhỏ giọng nhắc nhở. Co khong muốn chưa vui chơi gi ma đa bị đoi mắt hinh vien
đạn kia xuyen thủng!

Hoa Ba sững người, khong ngờ Tử Tinh lại noi vậy, đương nhien anh nhanh chong
hiểu được co co băn khoăn.

Khom người lại giấu mặt sau ghế, anh nhỏ giọng noi: "Tử Dạ, em đay la đang cự
tuyệt anh, lam anh mất mặt hay sao?"

Tử Tinh cuống len giải thich: "Khong khong khong, em khong co, em chỉ thấy pho
chủ bien Chu đa giữ chỗ rất lau cho anh rồi…"

"Em ma cự tuyệt anh lần nữa thi anh sẽ hon em ngay tại đay!" Hoa Ba cố ý ra vẻ
trừng mắt nhin co.

Tử Tinh ha hốc miệng ra, kinh hai trợn tron mắt nhin anh.

"Toi co thể ngồi sao?" Hoa Ba đứng thẳng người len, cười hi hi hỏi. Giọng noi
to đủ để mọi người xung quanh nghe thấy.

Tử Tinh ngồi ở cửa sổ ra sức gật đầu, Hoa Ba liền ngồi xuống.

Anh than hinh cao lớn, vừa ngồi xuống đa cảm giac hơi chật chội.

Tử tinh lặng lẽ ngồi nhin ra ngoai cửa sổ, nhưng dường như khong thả lỏng nổi.

"Sao anh lại ngồi đay? Pho chủ bien Chu lại sắp nổi giận đấy!" Tử Tinh thi
thao.

Hoa Ba cười noi: "Sao thế? Em đang lo cho anh hay đang lo cho em vậy?"

Tử Tinh lườm anh, lạnh lung noi: "Anh co thể đừng cố ý tạo ra loại am muội nay
được khong? Lam em rất ap lực đấy!"

"Ồ! Thật sao? Anh lam cho em rất ap lực sao?" Hoa Ba nheo mắt lại nhin Tử
Tinh.

"Anh…" Tử Tinh hai tay om lấy mặt, lam ra vẻ bo tay.

Hoa Ba cười ha ha noi: "Noi đua thoi ma! Lanh chủ bien, anh chẳng qua chỉ ngồi
cạnh em ma thoi, em sẽ khong vi thế ma ghet bỏ anh đấy chứ?"

"Anh biết la em khong co ý đo, em đa kết hon rồi! Anh như vậy sẽ lam cho pho
chủ bien Chu hiểu lầm đấy!" Tử Tinh giận dỗi nhin ra ngoai cửa sổ.

"Sao em vội vang lam ba mai như vậy? Em xac định la Chu Đồng thich hợp với anh
sao?" Hoa Ba nhếch moi, giọng đầy mỉa mai.

"Co ấy hợp với anh hay khong em khong biết! Em chỉ biết la em khong hợp với
anh!" Tử Tinh tức tối noi.

"Ồ? Vậy sao? Tử Dạ! Nếu chung minh gặp nhau sớm hơn, thi em co kết hon với Loi
Tuấn Vũ nữa khong?" Hoa Ba đột nhien hỏi nghiem tuc.

"Em…" Tử Tinh đột nhien quay đầu lại nhin vẻ mặt nghiem tuc của Hoa Ba, trai
tim bỗng nhảy thot len.

"Xin em nghĩ kỹ rồi hẵng trả lời anh!" Ánh mắt Hoa Ba nhin thẳng tắp vao co,
chỉ co hinh ảnh co ngập tran trong mắt anh.

Tử Tinh nhạy cảm phat giac được thần thai đau thương nơi đay mắt anh, trong
anh mắt co một tia đau đớn, co lập tức quay mặt đi ne tranh, lung tung noi:
"Em… khong biết!"

"Ha ha." Hoa Ba đột nhien nhoẻn cười.

Tử Tinh kinh ngạc nhin anh: "Anh cười gi thế?"

"Em do dự cho thấy… em khong phải thờ ơ đối với anh." Hoa Ba đột ngột cầm lấy
tay của Tử Tinh, lam co giật nảy minh, cứng người lại.

"Anh… em… Buong tay!" Tử Tinh thấp giọng quat.

"Yen tam đi, anh chỉ muốn cầm tay em thoi. Khong lam gi qua đang đau!" Ánh mắt
Hoa Ba dường như đang cầu xin, ban tay to nắm chặt tay co, mười ngon tay đan
chặt vao nhau.

Trai tim của Tử Tinh bỗng chốc mềm ra, tan đi. Những lời Hoa Ba vừa noi đa
nặng nề đả kich long co! Co cơ hồ hit thở khong thong! Đung thế, nếu bọn họ
gặp nhau sớm hơn, thi co lẽ co sẽ khong đồng ý với thoả thuận hoang đường kia
của Loi Tuấn Vũ.

Thế nhưng Hoa Ba nao biết, quyết định nay của co năm năm trước đa được nhận
lời. Cười khổ, co để mặc Hoa Ba cầm tay minh, đường cong mảnh khảnh được anh
nắm chặt lấy, lại co thể ấm ap như vậy. Trong long co cảm giac như vo số dong
suối nhỏ chảy qua. Đay la cảm giac gi vậy? Trước đay co chưa từng co.

Ban tay của anh ấm ap, nụ cười của anh ấm ap, vong om của anh ấm ap… Người đan
ong như thế nay, chinh la người ma co cần chăng? Tử Tinh bất giac ngắm khuon
mặt nhin nghieng của anh, khuon mặt kheo leo, may mắt tuấn dật phi pham, tướng
mạo của anh so với Loi Tuấn Vũ nhu hoa hơn một phần, choi loa hơn một phần.

Tử Tinh thuận theo cảm nhận của minh ma thả lỏng cơ thể, tuỳ ý cho anh nắm
tay.

Hoa Ba nhẹ nhang keo tay co lại, đặt ban tay co len long ban tay của của anh,
ngắm nghia đường chỉ tay của co.

"Đang nhin gi vậy?" Tử Tinh đỏ mặt hỏi. Co cảm thấy nếu noi gi đo sẽ khiến cho
khong khi giữa hai người sẽ thoải mai hơn một chut. Nếu khong, cảm giac im
lặng như vậy sẽ lam t tăng tốc.

"Xem tướng mệnh của em." Hoa Ba ra vẻ thần bi noi.

"Ồ? Anh biết xem tướng mệnh a?" Tử Tinh kinh ngạc nhin anh.

"Ha ha, biết một it." Hoa Ba dung một ban tay vẽ theo đường chỉ tay của co,
"Muốn biết khong?"


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #104