Thú Triều


Người đăng: Sakura1360

Yên tĩnh trước cơn bão thường không bao giờ duy trì lâu lắm. Chỉ hai tuần sau
khi quân đội tiến vào đóng quân thì những tin tức đầu tiên của thủ triều cũng
đã được xác thực và đưa đến. Toàn thành giới nghiêm. Đường xá đông đúc mọi khi
nay chỉ còn có vài tốp lính tuần đảm bảo mọi người tuân thủ lệnh giới nghiêm,
bảo đảm cho đường thông thoáng thuận lợi cho quân đội điều binh.

Dường như thể hiện lòng người lo lắng bất an, mấy ngày hôm nay trời cũng đi
theo âm u. Từng đám mây đen nặng trĩu treo trên đầu như những tảng đá bất cứ
lúc nào cũng sẵn sàng rớt xuống đem bọn họ đè cho dập nát. Không khí trong
thành ngày càng khẩn trương, lòng người ngày càng dao động, tính tình ngày
càng nóng nảy. Mọi người đều như đang ở trong chảo dầu sôi, chỉ cần một chút
gì rớt xuống là sẽ nổ văng tung toé.

Trong tình trạng căng thẳng đó, vào lúc hạt mưa đầu tiên rơi xuống cũng là lúc
những tiếng gầm rú của đợt thú triều vang vọng vào tai những người dân trong
thành Avelyne.

Hầu hết mọi người đều không trải qua quá thú triều mà chỉ là nghe kể lại nên
không ai có thể tưởng tượng ra sự ác liệt của nó cho đến khi thật sự đặt mình
trong đó.

Trời mưa nặng hạt, không khí ẩm ướt, bùn đất nhão nhoẹt, tầm nhìn không tốt
hoà cùng tiếng gầm rú của ma thú hoà thành bài ca bi tráng của sự sống và cái
chết.

Từng đàn, từng đàn ma thú với hình dạng, kích thước khác nhau từ rừng Vĩnh
hằng trào ra. Vì trời mưa nặng hạt nên phần lớn những cái bẫy binh lính bày ra
những ngày trước đó đều không có tác dụng. Một phần nhỏ có tác dụng thì cung
không lớn vì số lượng ma thú quá nhiều. Binh lính không có lựa chọn nào khác
là phải tự mình ra trận, đối mặt với ma thú, dùng thân thể của mình bảo vệ cho
quê hương sau lưng họ.

Binh lính đều hoá thành nguyên hình, lao vào thú đàn cùng ma thú chém giết.
Máu cùng nước mưa hoà nhuyễn từng tấc đất. Cả chiến trường bị nhuộm đỏ không
rõ là máu của binh lính vẫn là của ma thú. Lần đầu tiên thú triều chỉ là cấp
thấp ma thú, lực sát thương không cao nhưng số lượng khổng lồ vẫn khiến binh
lính đối phó một cách chật vật.

Một cấp thấp ma thú thì một binh lính có thể nhắm mắt cũng đối phó được nhưng
với số lượng không đếm được của thú triều, một người lính xung quanh đều là ma
thú thì dù họ được đào tạo bài bản, được trang bị đầy đủ thì cuối cùng vẫn là
dùng máu thịt của mình để đổi lấy chiến thắng.

Ba ngày ba đêm không ngừng chiến đấu, hầu hết tất cả binh lính đều bị thương.
Thậm chí còn có vài người vì bị vây công quá gấp không thể nào cứu kịp mà bỏ
mình. Chỉ có số ít cao cấp sĩ quan đã lĩnh ngộ được truyền thừa kĩ năng mới
may mắn an toàn trở về.

Trận đầu tiên thắng lợi không làm cho mọi người vui vẻ vì chỉ trận đầu mà đã
thương vong thảm trọng như thế này thì lần hai lần ba và những lần sau nữa,
khi mà ma thú ngày càng lợi hại liệu bọn họ còn có thể thắng không? Không ai
có thể trả lời câu hỏi này. Hay đúng hơn là không ai dám trả lời.

Tổng chỉ huy của liên quân nhìn chiến báo mà cũng đau đầu không kém. Tình báo
của bọn họ không dự đoán được lần đầu thú triều số lượng lại nhiều đến thế nên
ông không điều động lính đánh thuê mà chỉ phái binh sĩ ra trận.

Vốn rằng lần đầu thú triều chỉ là cấp thấp ma thú, binh sĩ được huấn luyện đã
quen đối phó là đủ rồi, ông lo lắng nếu để đám ô hợp kia cũng ra trận thì sẽ
làm loạn đội hình. Thế nhưng tất cả bây giờ thành cái tát vào mặt ông. Ma thú
số lượng quá nhiều dẫn đến trận hình gì cũng không dùng được. Trời lại mưa to
khiến những bố trí trước đó cũng hỏng bét.

Ông lại không dám mở cổng thành điều quân chi viện vì nếu mở thì chiến trường
sẽ không chỉ ở ngoài thành nữa mà sẽ biến thành cả toà thành. Ngoài thành là
binh lính còn có thể chống chọi được, nhưng trong thành hầu hết là bình dân,
chỉ cần một ma thú lẻn vào thôi thì trước khi nó bị giết chết cũng đã có thể
giết hết người của nửa con phố.

Quy mô lần thú triều này lớn hơn dự tính quá nhiều thật sự là mối đe doạ lớn
với ông vì binh linh phối trí chỉ tham khảo những lần thú triều trước mà thôi.
Nếu không nghĩ ra cách đối phó thì lần thú triều này sẽ là một tai nạn. Nếu
không cẩn thận thì sợ rằng sau thú triều chỉ còn lại vài toà đô thành còn tồn
tại mà thôi.

Tổng chỉ huy đau đầu bóp trán. Đối với thú triều từ trước đến giờ ngoại trừ
dùng binh lực đối kháng cũng không có biện pháp gì khác. Đến những người cao
cấp hơn, thông minh hơn, tài giỏi hơn ông còn không nghĩ ra thì ông có biện
pháp nào nữa chứ.

Cách duy nhất ông nghĩ đến lúc này cũng chỉ có huy động đám lính đánh thuê và
người mại hiểm kia cùng ra chiến trường mà thôi. Thế nhưng đám người kia thì
đâu dễ dàng thế mà chỉ huy. Ông cũng không phải không tưởng đưa bọn họ ra
chiến trường từ trận đầu. Nhưng bọn chúng ỷ vào mình không có biên chế cũng
không tuân theo mệnh lệnh của ông.

Đừng nói là bọn họ không muốn ra trận. Nếu có thể được thì ông cũng không
nguyện ý cho binh lính của mình ra trận. Binh lính cũng là người chứ có phải
là cỗ máy đâu. Chăng lẽ mạng của người dân là mạng còn mạng của binh lính lại
không phải là mạng à?

Thế nhưng thật đáng tiếc là ông không có lựa chọn nào khác. Mỗi lần thú triều,
binh lính bị đưa ra tiền tuyến đều coi như bị từ bỏ. Cho dù không muốn nhưng
sau lưng còn có gia đình bạn bè khiến họ không thể lùi bước. Mà cho dù muốn
lùi bước cũng không được vì nếu không tiêu diệt thì thú triều sẽ không tự kết
thúc.

Chỉ khi ma thú bị tiêu diệt quá tám phần thì siêu cấp ma thú mới có thể kết
thúc thú triều. Nếu ma thú bị tiêu diệt ít hơn con số này thì cho dù là tiêu
diệt siêu cấp ma thú cũng không thể kết thúc thú triều. Không ai biết tại sao
lại như vậy nhưng đây là quy luật hàng ngàn năm qua đã tồn tại.

Và điều chết tiệt nhất là không thể phỏng chừng được số lượng ma thú trong lần
thú triều này. Điều đó đồng nghĩa với việc ông không biết là đến khi nào thì
có thể tạm nghỉ. Nếu cứ tiếp tục thế này thì ngay cả số ít những binh lính có
truyền thừa kĩ năng cũng sẽ không bảo tồn được.

Tuy rằng đến tiền tuyến là bọn họ đã chấp nhận khả năng không thể quay về
nhưng những người có truyền thừa kĩ năng là con át chủ bài rồi. Nếu đến cả bọn
họ cũng bị hao tổn thì lần này thành phá sẽ là tất nhiên. Mà một khi thành phá
thì không còn một ai có thể sống sót.

Rất nhiều thành trấn sẽ bị phá huỷ, rất nhiều sinh mạng sẽ bị chôn vùi trong
thú triều nhưng đương nhiên là không ai muốn trong đó bao gồm bản thân mình.
Nếu không phải chiến đấu cũng là chết mà bỏ chạy cũng là chết thì ông thật sự
có khả năng sẽ chấp thuận mắt nhắm mắt mở mà cho cấp dưới chạy trốn hết.

- Tổng chỉ huy cũng không có biện pháp sao?

Người lãnh đạo đội quân từ vương quốc Thiên đường mệt mỏi nói. Bọn họ tuy có
ưu thế bay lượn nhưng ma thú cũng không phải không có biết bay. Tuy rằng tình
hình đội quân của ông là khá khẩm nhất nhưng cũng chỉ là nhất thời. Nếu không
có cách thì trước sau gì cũng đều là chết cả thôi.

- Có biện pháp thì chúng ta đã chẳng phải ngồi ở đây. Lần đầu thú triều chỉ
là cấp thấp ma thú, vốn tưởng đem toàn quân ra trận có thể nhẹ nhàng xử lí. Ai
biết là số lượng lại nhiều như vậy! Tình báo từ các thành khác đã tới sao? Là
nơi nào cũng vậy hay chỉ có chúng ta?

Ông thật ra là hy vọng chỉ có Avelyne bị đặc biệt nhiều ma thú tấn công vì như
vậy thì tổng số lượng ma thú sẽ không thay đổi nhiều lắm. Ông có hy vọng xin
hỗ trợ từ các thành khác nhưng nếu đây là tình hình chung… Ông thật không dám
nghĩ nữa.

- Đã nhận được. Theo chúng ta không sai biệt lắm.

Người lãnh đạo vương quốc Thạch lâm trầm trọng nói. Bọn họ có khả năng đặc
biệt thông tin qua lòng đát nên tình báo giữa các thành trì hầu như đều do
binh lính vương quốc Thạch lâm đảm nhiệm.

Bầu không khí càng trở nên trầm trọng. Thực hiển nhiên là tình thế so với bọn
họ thiết tưởng phải xấu nhiều lắm. Việc mọi thành trì đều bị số lượng lớn ma
thú tấn công cũng có nghĩa là họ không thể trông chờ gì vào viện binh mà phải
tự mình giải quyết.

- Không nghĩ nhiều nữa. Có nghĩ cũng chả có ý nghĩa gì. Đem đám lính đánh
thuê và người mạo hiểm gọi hết tới báo cho bọn họ tình hình thực tế. Bọn họ
muốn cũng phải ra chiến trường mà không muốn cũng phải ra chiến trường! Muốn
sống thì phải liều mạng nếu không thì cũng chỉ còn đường chết. Chống đỡ qua
lần thứ hai thú triều rồi nói tiếp sau.

Tổng chỉ huy đập bàn quyết định. Cùng người đánh thì còn có thể bàn đến âm mưu
cùng chiến thuật chứ cùng ma thú đánh mà còn hy vọng vào âm mưu thì chỉ đơn
thuần là ngu xuẩn! Hy vọng là lần thứ hai thú triều, thương vong có thể không
quá lớn.


Lần thứ hai thú triều cũng không cần đợi bao lâu. Ba ngày sau, xung quanh
thành Avelyne lại một lần nữa vang lên những tiếng gầm rú của ma thú. Gần một
tuần mưa ròng rã đã khiến cho mặt đất nhão nhoẹt như đầm lầy. Điều này không
chỉ gây khó khăn cho yêu tinh mà đồng thời cũng gây khó khăn cho cả ma thú
nữa.

Không giống lần đầu tiên trực tiếp xông tới chém giết, lần này ma thú tập kết
cách Avelyne gần một cây số liền bảo trì bất động. Tổng chỉ huy không hiểu ra
sao vì chưa từng có chuyện ma thú tập kết mà lại không có hành động gì như thế
này.

Tuy cách khá xa nhưng đám người thị lực tốt cũng có thể nhìn thấy những đôi
mắt đỏ rực điên cuồng của ma thú nhìn về bọn họ một cách thèm thuồng khát máu.
Đám ma thú cũng có vẻ rất nôn nóng rục rịch nhưng lại thần kì như một đạo quân
vẫn bảo trì bất động, chỉ thỉnh thoảng có ma thú gào thét lên theo bản năng đe
doạ con mồi.

- Chẳng lẽ là có cao cấp ma thú cũng đi ra? Không thể nào đi. Không phải bình
thường thì lần thứ ba thú triều mới có cao cấp ma thú xuất hiện sao?

Tổng chỉ huy lầm bầm lầu bầu như cố gắng cho mình thêm tin tưởng mặc dù trong
thâm tâm ông biết rõ ràng đấy mới là câu trả lời đúng. Chỉ khi có cao cấp ma
thú điều khiển thì cấp thấp ma thú mới có thể tạm thời kiểm soát bản năng khát
máu của mình trong kì thú triều mà không trực tiếp lao đến cắn xé con mồi mà
thôi.

Thế nhưng cao cấp ma thú thì lại đã ở một tầm cao khác. Ông thà đối đầu thành
đàn trung cấp ma thú chứ cũng không nguyện ý đối đầu cao cấp ma thú. Nếu nói
siêu cấp ma thú đóng vai trò quyết định thì cao cấp ma thú giống như một đám
trí giả. Siêu cấp ma thú xuất hiện giống như tuyên cáo thú triều chuẩn bị kết
thúc thì cao cấp ma thú xuất hiện lại tuyên cáo phần thảm khốc nhất của thú
triều bắt đầu.

- Celery, có tung tích gì của cao cấp ma thú sao?

Người lãnh đạo của vương quốc Thiên đường lắc đầu.

- Mưa quá to ảnh hưởng đến quan sát. Chúng ta lại không dám tới quá gần.
Nhưng thông qua quan sát hiện tại thì hoặc là không có cao cấp ma thú hoặc cao
cấp ma thú hình thể không lớn lắm, lẫn vào đàn thú không thể phân biệt.

Lại là một tin tức xấu. Sự quy củ của đàn thú chứng minh sự tồn tại của cao
cấp ma thú nhưng lại không tìm thấy. Nếu là một cao cấp ma thú hình thể lớn
thì còn có thể tập trung giết chết nó đầu tiên. Không có cao cấp ma thú chỉ
huy thì đàn thú cũng chỉ là một đám động vật điên cuồng mà thôi.

Không cho ông suy nghĩ nhiều hơn, đàn thú đã bắt đầu hành động. Vì đất bùn
nhão khiến tốc độ tiến công chậm xuống cho bọn họ có thời gian chuẩn bị nghênh
chiến nhưng vẫn là rất nhanh chiến đấu giữa hai bên liền chính thức mở màn.

Không có truyền thừa kĩ năng binh lính và ma thú chiến tranh đơn thuần là trận
đánh của thịt và móng vuốt. Cú tấn công mạnh mẽ của yêu tinh có thể dễ dàng
đánh chết một cấp thấp ma thú nhưng đồng thời thân thể cường tráng của họ cũng
không chống cự được sự tấn công liên tục từ thành đàn ma thú. Máu tươi văng
tung toé, các đoạn chi bị xé rời, từng thân thể rách nát rải đầy chiến trường.

So với lần đầu tiên chỉ biết điên cuồng tấn công, lần này ma thú biết phối hợp
những chủng loại hỗ trợ lẫn nhau chứng tỏ có sự điều khiển của cao cấp ma thú.
Nhưng cho dù là binh lính trên chiến trường vẫn là chỉ huy trên tường thành
đều không tìm thấy bóng dáng của nó trong đàn thú đông đảo.

Tổng chỉ huy nắm chặt hai nắm tay, mặc cho móng tay đâm vào lòng bàn tay chảy
máu ông cũng dường như không biết. Ông phải dùng sự đau đớn này phân tán sự
chú ý để không đưa ra quyết định sai lầm. Ông rất muốn đem mấy cấm chú được
cẩn thận trao cho ông khi xuất binh mà ông bảo bối cất giữ ra dùng nhưng không
thể. Đây mới là lần thứ hai thú triều. Nếu ông dám dùng cấm chú vào lúc này
thì tương đương với đem đảm bảo cuối cùng của bọn họ phá tan.

Dùng lúc này ông có thể bảo vệ sinh mạng họ nhất thời nhưng lần sau, lần sau
nữa thì sao? Cho dù kì tích xuất hiện cho bọn họ sống đến trận đánh cuối cùng
nhưng không có đòn sát thủ thì khi siêu cấp ma thú ra trận thì tính mạng của
họ cũng sẽ bị lấy đi không thương tiếc mà thôi.

Ngay lúc này thì phía sau lại có một trận xôn xao. Tổng chỉ huy như muốn phát
điên. Không thấy là binh lính của ông đang dùng mạng sống đánh cược hay sao mà
lúc này đám vô dụng kia lại còn muốn gây ra chuyện gì nữa.

Ông đằng đằng sát khí quay lại thì thấy từ phía cầu thang dẫn lên tường thành,
một người phụ nữ rõ ràng đến từ khu dân nghèo vì bộ quần áo rẻ tiền không có
trang sức gì đang từ từ đi lên.

- Sao lại cho người thường đi lên đây? Các ngươi đều chết hết cả rồi à, lũ ăn
hại!

- Tổng … tổng chỉ huy. Người phụ nữ này có gia huy của gia tộc Darlington!

-----Hết chương 9-----


Yêu Tinh Đánh Nhau - Chương #9