4 : Tà Lôi Mâu


Lúc này Nghịch Hà không biết lý do tại sao mình lại hóa thành một con khỉ cự
đại toàn thân một màu đen xung quanh lượn lơi lôi mang đang đứng ở dưới thuươn
khung một tay nắm cự côn một tay cầm chiến thuẫn cản quét hết mọi sự sống .

Sau đó một hồi cảnh tuượn kinh thế diễn ra các thần quân , thiên binh , thiên
tướng trên trời bỗng mở mây ra để mà trấn áp hắn .

Hai bên diễn ra một trận chiến sinh tử , bên thần quân bị cây cự côn của hắn
đánh cho gần chết hết người .

Còn hắn thì chẳng khá hơn bao nhiêu khi toàn thân lúc này chải đầy lỗ máu tươi
.

Kinh thế hãm chiến , cự vượn điên cuồng trái chém thương khung , phải chấn nát
thần quân sau đó tự vẫn đạo tiêu .

Nghịch Hà hoảng sợ tỉnh dậy , thấy lúc này mình vẫn còn nằm trong động .

Quan sát thân thể thấy vẫn bộ lông khỉ màu đen ,, vẫn là cơ thể đầy lông lá
thì hắn cũng thở một hơi nhẹ nhọm .

Nhưng ngay lúc hắn định di chuyển thì hắn mới cảm nhận thấy có gì đó khác
thường trên trán , hình như nó nhiều ra một vật thể .

Đưa tay lên trán dò xét thử thì khuôn mặt của hắn từ từ chuyển sang dần các
trạng thái lúc đầu là ngạc nhiên sau đó là sợ hãi .

“Sao lại nhiều ra thêm một con mắt thế này .”

Nghịch Hà cả kinh nói ra .

“Chẳng lẻ là do viên cầu nhỏ màu trắng kia .”

Nhưng chưa kịp nghĩ suy nhiều thì bỗng trong đâu Nghịch Hà lại nhiều ra thêm
một dòng chữ :

“Tà Lôi Mâu thấu nhân tâm , soi lòng người , tà mâu nộ chấn hoàn vũ .”

“Thì ra cái này có tên là Tà Lôi Mâu nghe thì có vẻ khí pháp đấy , nhưng không
biết thực hư ra sao .”

“Để bữa nào tìm hiểu mới được .”

Nghịch Hà tự nhủ với bản thân .

Lúc này Nghịch Hà cảm thấy có chút khát , không biết có phải do mất nhiều sức
quá không .

Thế nên hắn liền đi ra bên con suối uống tí nước sẵn tiện cho đầu óc nghĩ ngơi
một tí vì hôm nay đã quá nhiều chuyện xảy ra với hắn rồi .

Một lát sau Nghịch Hà có mặt bên dòng suối , hai tay Nghịch Hà múc từng ngụm
nước lên mà uống .

Nhưng trong khi múc dưới mặt nước lưu thủy óng ánh , Nghịch Hà lại thấy bản
thân mình trong đó với hình dạng của một con khỉ .

Hắn cảm thán , trầm ngâm , nghĩ về cha mẹ hắn còn có đứa em gái mới mười hai
tuổi nữa bây giờ ai lo lắng cho họ đây .

Đôi mắt Nghịch Hà lúc này không tự chủ được mà chảy ra một dòng lệ châu .

“Ai.”

Nghịch Hà bỗng nhiên quay một trăm tám mươi độ về phía sau , thì thấy có một
con khỉ nhỏ lông vàng đang đứng đó nhìn mình .

“Ngươi là ai sao trước giờ trong bầy đàn ta chưa bao giờ thấy ngươi .”

Khỉ con bỗng nghi hoặc nói ra nói xong một chút hắn lại hơi hơi sợ nhìn vào
kim sắc mâu trên trán của hắn nói tiếp :

“Sao ngươi lại có con mắt ở trên trán thế kia .”

Vì lẽ lúc này Nghịch Hà cũng là động vật cho nên mới hiểu được những gì khỉ
con nói .

Nghe vậy thì Nghịch Hà suy nghĩ một lát mới cười trả lời lại :

“Ta cũng không biết nữa , ta chỉ biết ta sau khi tỉnh lại thì đã ở đây .”

“Còn về phần con mắt này là thiên sinh đã có ngươi đừng để ý tới .”

“Vậy còn ngươi , ngươi tại sao lại ở đây .”

Khỉ con nghe thấy thế thì mới gật gật đầu hiển nhiên đã tin lời hắn nói

“Ta hả ta hôm nay trốn cha mẹ ta ra ngoài chơi .”

Nói chuyện một hồi thì Nghịch Hà mới biết thì ra mình cũng có giống loài của
mình ở nơi đây và hơn hết nhờ khỉ con hắn cũng rõ ràng hơn về cách phân chia
trong Ma Thú Sâm Lâm .

Trong Ma Thú Sâm Lâm ở bên ngoài bìa rừng là nơi ở của những hung thú không
biết tu luyện Nghịch Hà là một ngoại lệ , còn bên trong rừng mới chính thức là
bản địa của những yêu thú hung mãnh hơn .

Và tất nhiên bầy đàn của khỉ con cũng chỉ là một bầy khỉ không biết tí gì về
tu luyện .

“Vậy ngươi cho ta tới thăm bầy của ngươi một chút được không ?.”

Nghịch Hà vui vẻ hỏi .

Khỉ con nghe vậy cũng không nghi ngờ gì mà vui vẻ chấp nhận :

“Ta cũng có ý đó đấy biết đâu ngươi được đầu đàn cho gia nhập thì sao lúc đó
ta sẽ có bạn chơi cùng nha .”

Nói xong khỉ con liền vụt đi Nghịch Hà liền tức tốc bám theo sau sát nút .

Hai người di chuyển được khoảng mười phút , thì lúc này Nghịch Hà tới một cái
thác nước .

Xung quanh thác nước này là những rừng hoa đua nở , chim hót líu lo , cây ăn
quả mọc đâm chồi khắp nơi .

Quả thật là xứng dang tiên cảnh .

“Bầy ngươi ở chỗ nào .”

Nghịch Hà nghi hoặc nhìn khỉ con bởi vì nãy giờ hắn quan sát kỹ lắm rồi nhưng
cũng chả thấy một con khỉ nào .

“Ở bên trong đó đấy .”

Khỉ con chỉ về hướng cái thác nước nói ra .

Nói xong khỉ con liền ra hiệu Nghịch Hà đi theo hắn .

“Trời sao lại giống Thủy Liêm Động Tây Du Ký thế này .”

Hai khỉ một đen một vàng liền tức tốc phi thân nhảy lên những ngọn đá tảng mon
theo đường đến bên thác nước sau đó chui vào .

“Quoa .”

Một cảnh tượng hiện ra trước mắt Nghịch Hà hơn một ngàn con khỉ có lớn có nhỏ
cùng nhau nô đùa .

Nếu bên ngoài là tiên cảnh thì bên trong quả là tiên động , nơi đây không
thiếu những gì bên ngoài có .

Các loại kỳ trân dị thảo mọc đầy khắp nơi , ở giữa là một hồ nước nhỏ lấp la
lấp lanh ánh sáng , bên cạnh là những hàng cây ăn qủa thơm ngon mọc đầy hai
bên .

Lúc này bầy khỉ cũng đã chú ý tới sự hiện diện của Nghịch Hà , một con khỉ đen
tuyền ba mắt như Nghịch Hà quả là có hiệu gây sự thu hút cực lớn .

Lúc bấy giờ tất cả mọi hoạt động của bầy khỉ bỗng hoãn lại , chúng nó lập tức
đứng nhìn Nghịch Hà chăm chú .

Còn khỉ con bên cạnh Nghịch Hà lúc này cũng này cũng đã bị cha mẹ của nó gọi
về .

Nghịch Hà bấy giờ cũng quan sát tình hình xung quanh hắn nhìn những con khỉ ở
đây tất cả đều nhìn hắn nhưng hắn cũng chỉ cười trừ vì hắn biết hắn quả rất là
khác loài cho nên bị những con khỉ khác chú ý cũng không ngạc nhiên cho lắm .

Lúc này một bóng dáng từ xa đi tới hướng Nghịch Hà , bóng dáng này không to
cho lắm to cỡ hơn Nghịch Hà hai cái đầu thôi .

Bóng dáng này đi tới đâu đàn khỉ đang tụ tập xung quanh Nghịch Hà bắt đầu tản
ra hai bên .

Nghịch Hà lúc này nhìn kỹ bóng dáng này thì mới ngạc nhiên , vì đây là một con
tinh tinh già cao lớn oai vệ thân mang một màu xám tro trông cũng rất có khí
khái

Theo Nghịch Hà phỏng đoán có lẽ đây chính là đầu đàn của bầy khỉ này , vì theo
hắn quan sát thấy được tất cả mọi con khỉ ở đây đều nhìn con khỉ già này bằng
một ánh mắt rất sùng bái .

“Ngươi là ai tới đây có chuyện gì .”

Tinh tinh già thấy Nghịch Hà quái dị cũng không ngạc nhiên đôi mắt già nua đầy
nếp nhăn vẫn nheo lại nói ra :

“Cũng không có gì chỉ là muốn tiếp quản chỗ này thôi .”

Nghịch Hà bá khí nói ra .


Yêu Thú Chi Đế - Chương #4