1 : Trọng Sinh Thành Khỉ


Thánh Thiên Giới lúc này phía bên trong Ma Thú Sâm Lâm phía Tây bên cạnh một
con suối nhỏ có một con khỉ màu đen to chừng cỡ cao một mét đang ngồi với một
tư thế trầm ngâm trước con suối nhỏ , một tư thế cực kỳ lạ lùng ở một loài thú
vật .

Con khỉ này toàn thân màu đen tuyền , trên trán có một vệt ấn hình một bông
hoa năm cánh màu vàng trong rất đẹp mắt thêm vào một đôi mắt long lanh khiến
cho mọi thiếu nữ đều có cảm giác yêu mến .

Thật ra con khỉ này tuy vậy nhưng bên trong nó là người khác , một chàng trai
hai mốt tuổi tên Nghịch Hà đến từ địa cầu do bị một tai nạn xe máy bất ngờ mà
xa lìa trần thế .

Sau đó khi tỉnh dậy thì xuyên không tới đây một nơi hoàn toàn lạ lẩm và điều
kỳ diệu hơn nữa hắn lại trở thành một con khỉ .

Một sự thật không thể nào khiến cho Ngịch Hà có thể chấp nhận .

Nhưng điều gì cũng có thể xảy ra cho nên vì muốn sinh tồn hắn phải chấp nhận
cái cuộc sống của loài dã thú này .

Sáng đi kiếm hoa quả , trái rừng rồi lại tới tối trèo lên cây ngủ, một quy
trình được lặp đi lặp lại rất nhiều lần .

Và cho đến nay thì cũng được sáu tháng Nghịch Hà sống cuộc đời dã thú này rồi
.

Nghịch Hà ngồi bên con suối hai mắt thả vào một mảnh trời xanh bên trên đầu
mình .

Vừa ngắm nhìn vừa hít thở một bầu không khí trong lành mang lại , mà phải nói
ở đây khiến Nghịch Hà cực kỳ thấy thoải mái .

Không khí nơi đây rất trong lành so với nơi trước kia Nghịch Hà từng ở , mà
không chỉ trong lành trong bầu không khí này Nghịch Hà còn phán đoán là có một
thứ gì đó có thế khiến con người , hoặc động vật khóe mạnh hơn mức bình thường
.

Lý do mà dẫn đến suy luận đó của Nghịch Hà đó chính là khi tiếp xúc ở thế giới
này sáu tháng từ một con khỉ nhỏ nửa mét mà nay đã trưởng thành cao hơn một
mét , sức khỏe cực tốt khi có thế nâng một hòn đá nnang85 cân .

Chỉ sáu tháng mà đã trưởng thành như thế và dấu hiệu này cho thấy không có
đình chỉ , cho nên mới khiến Ngịch Hà tò mò rồi dẫn đến hắn vào cuộc tìm hiểu
.

Với trí tuệ của một con người ở kiếp trước , Ngịch Hà đã thử dùng mọi cách để
tìm ra nguyên nhân .

Và cuối cùng trời cũng không phụ lòng người để cho Nghịch Hà tìm được nguyên
nhân , đó chính là trong không khí có một loại khí khác ngoài Oxy ra , và
chính thứ đó đã giúp con người và thú vật ở đây phát triển hơn mức bình thường

Do đó Nghịch Hà thử tìm mọi cách để thí nghiệm cái thứ đó là gì nhưng hầu như
kết quả mang về chỉ là một con số 0 vì ở nơi đây thiếu quá nhiều dụng cụ vả
lại với hình dáng bên ngoài như thế này thật sự Nghịch Hà rất khó khăn .

“Leng keng leng keng .”

Bỗng tiếng vũ khi va chạm từ phía Tây Nam lọt vào tai của Nghịch Hà .

Lấy lại tinh thần đang thả trôi nơi đâu Nghịch Hà như một cơn gió phóng lên
ngọn cây cao .

Sau đó hai tay thoăn thoát đu lấy dây leo về phía phát ra tiếng động .

Cũng phải nói sáu tháng qua đối với Nghịch Hà cũng không uổng để cho hắn làm
quen với tập tính và bản năng của bầy khí .

Giờ đây so về tốc độ trên cây thì Nghịch Hà đã có thể thách thức những con khỉ
khác .

Mười phút sau cuối cùng Nghịch Hà cũng tới nơi phát ra tiếng đó .

Nơi đây là một nơi hơi sâu Ma Thú Sâm Lâm là nơi có rất nhiều nguy hiểm , bản
năng của loài vật đã cho Nghịch Hà biết điều này .

Nhưng dù vậy vẫn không làm chùn bước hắn . vì hắn biết tiếng này phát ra chắc
chắn là tiếng vũ khí giao tranh .

Mà chỉ có con người mới dùng vũ khí do đó hắn phải cầu phú quý trong nguy hiểm
thôi .

Vì khi tới đây hắn biết nơi đây có loài người giống hắn kiếp trước , nhưng hắn
vẫn không biết kỹ thuật khoa học và mức độ hiểu biết nhận thức của loài người
ở đây tới đâu .

Nói chung hắn hoàn toàn mù tịt về con người và văn mình nơi đây .

Do vậy khi có con người xuất hiện Nghịch Hà phải đi xem sao , biết đâu lại
phát hiện ra manh mối có ích cho hắn không chừng .

Khi tới hiện hiệng trường thì đập vô mắt Nghịch Hà là cảnh tượng hết sức ngoài
nhận biết của Nghịch Hà .

Hai trung niên đang kịch chiến với nhau cực kỳ mãnh liệt tới nỗi nhất thiết
phải có một người chết mới thôi .

Hai trung niên vừa đánh vừa nói một loại ngôn ngữ cực kỳ khác lạ với ngôn ngữ
của Nghịch Hà trước đây nhưng Ngịch Hà vẫn có thể hiểu được .

Có lẽ là vì Nghịch Hà dung hợp linh hồn , hay là vì dị biến gì đó nhưng điều
đó trong lúc này thì cũng không quan trọng bằng cuộc chém giết trước mắt hay
nói đúng hơn là cuộc nói chuyện trong lúc chiến đấu thí đúng hơn .

“Vô Lãng ngươi giao Cửu Đầu Long yêu đan cho ta không thì gia tộc ngươi sẽ bị
họa sát thân đấy .”

Ngươi trung niên mặt thẹo giận dữ nói với người trung niên anh tuấn tên Vô
Lãng kia .

“Ngươi cũng biết chỉ có yêu đan của yêu thú tứ phẫm mới có thể cứu Giao nhi .”

“Giao nhi là cháu của ngươi đấy tại sao ngươi lại có thể làm như thế hả .”

Như bị kích động khi nói tới người tên Giao nhi kia Vô Lãng rất mất bình tĩnh
nói ra .

Nhưng mất bình tĩnh khi giao tranh là nhược điểm chí mạng , người trung niên
mặt thẹo như nắm được yếu điểm đó .

Một nhát kiếm xoạt ngang ngay giữa ngực của Vô Lãng khiến cho Vô Lãng rơi
xuống đất trước khi rơi xuống chỉ có thể phát ra hai tiếng thật oán hận .

“Ngươi , ngươi …..”

Sau đó là một vệt máu thật dài bắn ra ngay thẳng mặt trung niên mặt sẹo , lúc
này như thõa mãn được với chiến thắng của mình trung niên mặt sẹo định đi tới
thi hài lục xoát tìm vật hắn muốn tìm với một tâm lý không hề đề phòng .

Hai bàn tay như hai con rắn lục xoát từ trong ra ngoài Vô Lãng cuối cùng hắn
cũng đã tìm thấy thứ hắn muốn một cái hộp đỏ cỡ bằng lòng bàn tay .

“Có nó Tiện Thiên chỉ là chuyện sớm muộn hahaha .”

Trung niên mặt sẹo cười như điên nói lớn .

Nhưng niềm vui không kéo dài được mãi bỗng dưng phát hiện diều gì không bình
thường trung niên mặt sẹo liền hai mắt hoảng sợ sau đó tay cầm cái hộp quăng
mạnh về phía một góc cây không xa .

Thì ra Vô Lãng trước đó khi bị truy đuổi , hắn vì đã đề phòng nên đã bôi “Hữu
Âm Thi Cốt Tán .” một loại kịch độc của Độc Sư có thể dưới Tiên Thiên đoạt
mạng trong chốc lát .

Nhưng cái giá của loại kịch độc cũng ở trên trời khi tới một trăm linh thạch
hạ phẩm , tới đây cũng đủ để thấy Vô Lãng coi trọng vật trong hộp gấm tới mức
nào

Lúc này tay trái của trung niên mặt sẹo bị thối rữa một cách nhanh chóng từ
tay di chuyển tới bả vai chỉ trong vài giây .

“Vô Lãng ngươi độc lắm , ngươi độc lắm mà dù ta có chết thì Công Tôn gia tộc
nhà ngươi cũng sẽ bị diệt thôi hahaha .”

Trung niên mặt sẹo ngước mặt lên trời nguyền rủa sau đó thì hắn gục ngã xuống
đất và hóa thành một vũng nước màu xanh có mùi thối .

Nãy giờ quan sát Ngịch Hàn rất giữ cho mình bình tâm nhưng khi nhìn thấy những
cảnh tượng trước mặt hắn không thể nào giữ được bình tĩnh nữa .

Quýnh nhau như phim ảnh thế , dư chấn chấn mặt đất nát ra tứ phương , rồi cái
gì mà làm cho một người sống sờ sờ chạm vào một cái sau đó đến cả xương cũng
không còn .

Nhưng Nghịch Hà không thấy mình có thời gian suy nghĩ nhiều , hắn biết đây là
một cơ hội trời cho cho nên hắn phi thẳng xuống dưới thật nhanh .

“Một bước .”

“Hai bước .”

Nghịch Hà từ từ tiến đến trung niên nam tử tên Vô Lãng vừa mới chết sau đó hai
tay khỉ của hắn nhanh nhẩu tìmchiếc túi đựng đồ của Vô Lãng rồi tiện thể xé
luôn một mảnh vải từ áo Vô Lãng.

Sau đó Nghịch Hà tiến đến bên hộp gấm dùng mảnh vải mình vừa xe bọc hộp gấm
lại rồi cho vào túi .

Xong hết mọi việc Nghịch Hà nhanh nhẩu leo lên cây to rồi đu về nơi ở của hắn
.

….

Khi Nghịch Hà đi được khoảng năm phút sau đó liền có hai thân ảnh mặc một bộ
quần áo dạ hành,tất cả hai người đều bịt mặt đến chỗ trận chiến vừa xảy ra .

Một trong số hai người đi lục xoát thi thể và đi xung quanh để tìm thứ gì đó ,
người còn lại thì đừng một chỗ viết thứ gì đó vô miếng ngọc bội hắn đeo trên
người .

Sau khi không tìm thấy gì thì hai thân ảnh mới vô tung vô ảnh biến mất .


Yêu Thú Chi Đế - Chương #1