Dám Đánh Người Của Ta


Người đăng: yamisama

Du Phàm gương mặt sa sầm đi trong thông đạo dưới lòng đất hiển nhiên vẫn còn
tức giận.Hắn tức giận vì tiểu A Li nhỏ nhen thù dai kia cư nhiên lại trực tiếp
vạch mặt của hắn trước mặt người ngoài khiến hắn mất mặt phải biết đối với Du
Phàm mặt mũi cùng sĩ diện rất quan trọng a.
Đi được một lúc lâu cuối cùng Du Phàm dừng chân sau đó quay đầu lại quay trở
về. trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ lúc này không biết nó có gặp nguy hiểm
gì hay không,nó lại không có sức chiến đấu không có hắn bảo vệ bên cạnh liệu
có bị người khác ức hiếp.
Nghĩ đến đây cước bộ hắn càng ngày càng nhanh dường như tưởng tượng đến cảnh
nó gặp phải nguy hiểm,mấy ngày qua cả 2 sống chung với nhau hắn đã chấp nhận
nó trở thành đồng bạn cũng như người thân của mình.
Tiểu Hồng đi theo phía sau nhìn chủ nhân đi tới rồi quay trở lại cũng im lặng
không hề lên tiếng,nó chính là điển hình của một hộ vệ trung thành ngoài chiến
đấu cùng bảo hộ chủ nhân chính là tất cả những gì mà nó qua tâm còn lại không
thuộc vào chức trách của nó.
Đi đến chỗ hang động giao lộ thì anh em Hàn gia đã rời đi,lúc đó hắn không nhớ
được A Li đã đi thông đạo nào liền quay sang hỏi Tiểu Hồng đứng cạnh bên:
-“Ngươi có thấy tiểu bất điểm kia đi đường nào không,không phải ta lo lắng cho nó mà là vì ta muốn tìm nó để hỏi chút chuyện thôi,chỉ có vậy”. Ngữ khí của hắn có chút mất tự nhiên khiến Tiểu Hồng nghi hoặc nhìn hắn cực kì khó hiểu,chủ nhân muốn đi tìm A Li thì tìm a cần gì phải rối rắm như vậy.
“Rống”. Tiểu Hồng rống lên một tiếng rồi hướng thông đạo ở bên trái mà phóng
tới trước dẫn đường cho Du Phàm.
Ở bên kia tiểu A Li sau khi rời đi cũng lầm bầm mắng “Du Phàm thúi,Du Phàm
đáng ghét” sau khi bay được một lúc lâu nó mới sửng sốt tỉnh lại.
Nó nhìn vách đá xung quanh nhất thời không biết phải làm gì,sau khi rời khỏi
đảo Đầu Lâu mấy ngày này nó cũng chỉ đi theo Du Phàm giúp đỡ hắn.Trong lòng
nghĩ thầm nếu như nó bỏ đi chắc chắn Du Phàm ngu ngốc kia chắc chắn sẽ đi lạc
rồi gặp nguy hiểm chết người,nghĩ đến đây nó rùng mình lập tức quay đầu trở
lại muốn đi tìm Du Phàm.
Tiểu A Li vừa đi vừa suy nghĩ,đôi cánh nhỏ sau lưng vỗ liên tục không ngừng
tiến về phía trước bỗng nhiên trong thông đạo xuất hiện một đạo nhân ảnh chắn
phía trước khiến nó đâm sầm vào rơi xuống mặt đất.
-“A ui đau chết ta rồi”.
Tiểu A Li xoa xoa cái đầu nhỏ của nó sau đó liếc cặp mắt tròn xoe lên nhìn vào
thứ đã chắn đường nó thì thấy đó là một nhân loại nam tử tuổi chừng 40 bộ dáng
cực kì hung thần ác sát khiến cơ thể nó bất giác run rẩy.
Đao Khinh xoa xoa ngực liếc nhìn con tiểu sủng vật đụng phải mình sau đó nghe
nó nói tiếng người thì kinh ngạc sửng sốt cùng vui mừng.Vui mừng chính là con
yêu linh hình dáng nhỏ bé như tiểu sủng vật kia lại có thể nói được tiếng nhân
loại nếu như đem về Ốc Thành bán cho hội đấu giá sẽ được một cái giá cực kì
cao.
Nghĩ đén đây khóe môi hắn liền mỉm cười khiến gương mặt hung ác của hắn càng
thêm khủng bố,hắn đưa bàn tay của mình ra bắt lấy tiểu sủng vật dưới mặt đất
đôi mắt sáng hoắc đánh giá nó dường như thấy được một đống kim tệ.
-“Đau,ngươi mau buông ta ra nếu không ta sẽ cho ngươi biết tay,chủ nhân của ta chính là một tên điên vô cùng hung ác không chuyện xấu gì không làm nếu ta nói với hắn ngươi bắt nạt ta hắn sẽ tiêu diệt ngươi”.
Tiểu A Li bị bàn tay thô ráp kia bắt thì giãy dụa la hét không ngừng cuối cùng
dùng luôn cả chiêu đe dọa nhưng vô phương.
-“Khặc khặc,Đao Khinh ta ở Ốc Thành cũng thuộc dạng tiếng tăm lừng lẫy ngươi nghĩ ta sẽ sợ tên chủ nhân không thấy mặt của ngươi sao,ngươi yên tâm ta sẽ bán ngươi cho một vị chủ nhân cực kì giàu có làm sủng vật đến lúc đó cảm ơn ta còn không hết”.Nam tử trung niên không hề để ý đến lời uy hiếp của nó bàn tay càng xiết chặt khiến tiểu A Li kêu đau không ngừng.
A Li nghe hắn nói thì gương mặt nhỏ nhắn toát lên thần sắc tuyệt vọng dùng sức
hít sâu một hơi sau đó điên cuồng hét lên:
-“ Du Phàm chủ nhân mau tới cứu A Li”.
Tiếng hét trong không gian thông đạo nhỏ hẹp vang vọng không ngừng khiến nam
tử trung niên cũng phải dùng hai tay bịt tai của mình lại mới chịu nổi đồng
thời bàn tay cũng buôn tiểu A Li ra.Tiểu A Li chớp lấy thời cơ liền vỗ đôi
cánh nhỏ sau lưng điên cuồng bỏ chạy cái đầu không ngừng ngoáy ra sau quan sát
nam tử trung niên.
“Binh”
Tiểu A Li lần này lại va phải vật thể lạ nhưng chưa kịp rời ra đã bị vật thể
đó ôm vào trong lòng,cái ôm ấp áp cùng mùi hương quen thuộc khiến nó sưng sốt
ngay sau đó trên đỉnh đầu liền truyền đến âm thanh trầm ấm nhưng tràn đầy
nghiêm khắc:
-“Lần sau không được tự ý bỏ đi như vậy nữa nếu không ta sẽ bỏ mặc ngươi đấy”.
Tiểu A Li sửng sốt sau đó ngước mắt lên thì nhìn thấy gương mặt quen thuộc của
Du Phàm,hai mắt của nó hồng lên nước mắt lã chả rơi xuống ôm chặt Du Phàm khóc
rống lên:
-“Du Phàm…chủ nhân,chỉ cần ngươi tới trễ một chút thôi A Li sẽ bị người ta bắt đi”.
Du Phàm vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nó trấn an sau đó đưa ánh mắt lạnh lẽo đầy sát
khí nhìn về phía nam tử trung niên đằng kia gằng nói:
-“Ngay cả người của ta ngươi cũng dám bắt nạt đúng là chán sống rồi lão quỷ ta cho ngươi một cơ hội triệu hồi yêu linh của mình ra chiến đấu trước khi ta giết ngươi”.
Sát khí lạnh lẽo tỏa ra từ người Du Phàm khiến thông đạo không lớn lúc này
càng thêm ngột ngạt,bình thường Du Phàm luôn luôn áp chế sát khí cùng tà ác
sâu bên trong cơ thể mình lúc này hiển hiện ra khiến bất kì người nào ở gần
đều cảm thây lạnh lẽo cùng máu tanh.
Nam tử trung niên thấy Du Phàm đến thì sửng sốt sau đó nhìn thấy sát khí nồng
đậm tỏa ra từ người Du Phàm khiến toàn thân hắn lạnh lẽo nhưng dù sao hắn cũng
thuộc dạng cùng hung cực ác nên rất nhanh đã áp chế sợ hãi trong lòng giọng
nói tràn đầy hung ác nói với Du Phàm:
-“Tiểu tử,khôn hồn thì giao tiểu sủng vật kia ra ta sẽ tha cho ngươi một mạng nếu không đừng trách Đao Khinh ta ra tay độc ác”.
Đao Khinh hắn ở trong thành Ốc cũng có chút tiếng tăm nhưng đều là cướp của
giết người gây thù chuốc oán khắp nơi lần này hắn đến hẻm núi lửa Hỏa Vân tầm
bảo thì ít mà cướp của giết người mới là chủ yếu hiển nhiên sẽ không vì lời đe
dọa của Du Phàm mà sợ hãi.
Du Phàm lạnh mắt nhìn Đao Khinh triệu hồi linh sủng,chỉ thấy quang hoa lóe lên
từ cồng không gian hiện ra ba yêu linh bộ dáng hung ác dữ tợn vừa bước ra đã
rít gào thị uy với Du Phàm cùng Tiểu Hồng.
“Rít…graoo…rống”
Du Phàm nhìn ba con yêu linh gồm một con cấp Thống Soái cao giai là Hồng Diễm
Tích Dịch hình dáng bên ngoài là loài thằn lằn có 4 chân cùng lớp vảy đỏ như
hỏa diễm bao phủ toàn thân,một con Mặc Sát Yêu cấp Thống Soái cao giai hình
dáng như loài lang sói nhưng không có lông mà bộ da đen mun bao phủ hoàn toàn
cơ thể cuối cùng là Kỳ Hải Yêu cấp Thống Soái trung giai bộ dáng giống loài kỳ
nhông có bộ da màu xanh nhạt.
Hồng Diễm Tích Dịch:3sao thuộc giáp xác tộc hỏa hệ,Mặc Sát Yêu là yêu linh 2
sao yêu tộc ám hệ còn Kì Hải Yêu là yêu linh 2sao Hải tộc thủy hệ.


Yêu Linh Sư - Chương #87