86:cãi Nhau


Người đăng: yamisama

Trong động quật sâu bên dưới lòng đất,lúc này cả 3 một người 2 sủng đang tiếp
tục lên đường nhưng không còn đi thẳng được nữa mà phải bò sát mặt đất mới có
thể đi được. Du Phàm cũng đã triệu hồi Tiểu Hồng quay trở lại không gian linh
sủng vì thể hình của nó quá to không còn vừa với hang động.
Du Phàm bò sát dưới mặt đất nóng rực đưa tay lên lau mồ hôi trên trán chửi ầm
lên:
-“Là đứa nào chọn con đường khó đi như này a là ngươi phải không A Li ?”
A Li cũng lau mồ hôi trên cái trán đầy lông măng sau đó trợn trắng mắt nãi
thanh nãi khí đáp lại Du Phàm:
-“Bớt đổ thừa cho ta đi lúc nãy chính chủ nhân ngài chọn con đường này bây giờ chịu cố mà chịu”.
Du Phàm ngẫm lại thấy cũng đúng,lúc đó hắn thấy lối này là to nhất trong động
quật ai ngờ đi vào thì nó càng ngày càng nhỏ đến mức chủ có thể nằm sát mặt
đất mới đi qua được nhưng hắn cũng không thể bẻ mặt trước mặt linh sủng của
mình được nên yếu ớt chống chế:
-“Ta đâu có biết bọn Hỏa Châu Quái kia xây hang động lại kì lạ như thế vậy,không phải ngươi là A Li siêu cấp thông thái hay sao lúc đó sao không dẫn đường”.
A Li nghe được vậy thì vỗ đôi cánh nhỏ sau lưng bay thẳng về phía trước dấm
dẳng nói:
-“Chủ nhân ngài cũng không phải đã nói là biết rồi hay sao”.
Du Phàm đang tiến về phía trước nghe nó nói thế cũng trực tiếp câm nín,hắn
biết lúc trước vụ hỏa tinh thạch mình đã tổn thương tâm hồn bé nhỏ yếu đuối
của nó nên không tiếp tục trêu chọc nó nữa mà tiếp tục tiến lên.
“Rầm”
Không mất bao lâu cả hai đã đi đến cuối cùng của hang động,Du Phàm vui mừng
cùng tiểu A Li bò ra thì lập tức ngã ngồi dưới mặt đất,hắn đứng dậy xoa cái
mông đau cùng phủi bụi đất trên người rồi liếc nhìn xung quanh.
Thì ra lối thoát của hang động nhỏ nằm ở bên trên của một cái hang động rộng
hơn,Du Phàm nhìn 2 hướng của cái thông đạo lớn này rồi nhằm một hướng mà đi
tiếp.
Cả 2 đi trong thông đạo dưới lòng đất suốt 3 ngày trời nhưng không hề gặp được
một nhân loại hay yêu linh hoang dã nào đến ngay bãi phân chim còn chẳng có
nữa huống chi là tài nguyên.
Hôm nay trong lúc chán nản thì Du Phàm liền nghe giọng nói non nớt của A Li kế
bên vang lên:
-“Chủ nhân,ở hướng kia ta cảm thấy có dao động ma pháp cõ lẽ có yêu linh sư đang chiến đấu”.
Du Phàm nghe vậy thì ngẩn ra sau đó chăm chú nghe thì thấy phía trước quả
nhiên có tiếng động chiến đấu truyền đến hắn lập tức hướng A Li nói:
“Đi thôi”.
A Li nhìn Du Phàm chạy theo hướng có dao động ma pháp cũng lập tức bay theo
sau hắn.Cả hai chạy chừng 1 khắc thì đến cuối hang động thì phát hiện phía
trước quả nhiên có chiến đấu diễn ra.
Phía trước là một hang động rộng lớn thông với 4 lối đi mà lối của Du Phàm
cũng nằm trong đó,ở giữa hang lúc này có hai yêu linh sư một nam một nữ đang
điều khiển yêu linh của mình chiến đấu với một đám yêu linh hoang dã hiển
nhiên tình huống không hề tốt đẹp gì.
Du Phàm liếc nhìn A Li sau đó cả hai đều thống nhất ý kiến gật đầu.Đám yêu
linh hoang dã trước mắt này cũng chính là nhiệm vụ của Du Phàm cần thu thập
Hỏa Châu Quái hắn cùng tiểu A Li quyết định sẽ ra tay tiêu diệt lũ quái này
sẳn tiện cứu đôi nam nữ kia luôn.Nghĩ đến đây Du Phàm liền lấy chìa khóa ra
bắt đầu niệm chú ngữ triệu hồi chiến sủng chiến đấu.
“Rống”
Cổng không gian mở ra Tiểu Hồng mang theo hơi thở cực kì bá đạo đáp xuống
chiến trường gầm lên một tiếng khiến đôi nam nữ cùng với lũ yêu linh hoang dã
đang chiến đấu cũng kinh ngạc quay đầu lại.
Người thanh niên bên trong nhìn thấy con Hồng Diễm Hổ của gã thanh niên kia
lao vào chiến đấu với lũ Hỏa Châu Quái như hổ lạc bầy dê thi kinh ngạc vui
mừng.Hắn mừng vì có người giúp đỡ thì hai anh em hắn rất nhanh sẽ giải quyết
được lũ quái này còn kinh ngạc là bởi vì con linh sủng kia cũng chỉ đạt tới
cấp Thống Soái cao giai nhưng chiến lực cùng kinh nghiệm cực kì khủng bố,mỗi
chiêu thức tung ra đều nhanh chuẩn đánh vào điểm yếu của kẻ địch gây ra lượng
sát thương lớn nhất.
Sau khi đã giải quyết cả bầy Hỏa Châu Quái chừng 20 con Du Phàm liền đi đến
trước mặt một nam một nữ kia mở miệng chào hỏi:
-“Yo,các ngươi có sao không ?”.
Người thanh niên kia bộ dáng chừng 20 tuổi vóc người khá cao cộng với gương
mặt anh tuấn khí khái bất phàm vừa nhìn liền biết là thế hệ thanh niên tài
tuấn.Hắn lắc đầu sau đó nở nụ cười đáp trả lại Du Phàm:
-“Cảm ơn vị huynh đệ đã ra tay giúp đỡ anh em bon ta,ta tên là Hàn Lâm còn đây là em a Hàn Tuyết”.Vừa nói hắn vừa chỉ người bên cạnh giới thiệu cho Du Phàm.
Cô gái tên Hàn Tuyết đứng kế bên tuổi chừng 14 15,mái tóc lam nhạt trên đầu
buộc thành hai sừng gương mặt tròn xinh đẹp cùng dáng người khá nẩy nở khiến
nàng có vài vần đáng yêu ngọt ngào của thiếu nữ pha chút mị lực của nữ tử
trưởng thành.Sau khi nghe anh trai của mình giới thiệu cô liền nở nụ cười vô
cùng xinh đẹp mở miệng nói:
-“Xin chào,ta tên là Hàn Tuyết cảm ơn ngươi đã giúp đỡ anh em bọn ta ngươi chắc không sống ở Ốc Thành”. Nàng dùng ánh mắt tò mò xem xét Du Phàm,chỉ thấy tên này gương mặt anh tuấn mày kiếm mắt sáng khí vũ hiên ngang trên người toát lên vẻ thành thục ổn trọng. Hai anh em nàng từ nhỏ đã sống ở Ốc thành các thanh niên cao thủ đồng lứa họ đều quen biết nhưng không ai nhìn giống Du Phàm có lẽ là du hành giả từ nơi khác đến.
Du Phàm nghe nàng hỏi cũng mỉm cười trả lời:
-“Ta tên Du Phàm là mạo hiểm giả mới vào thành,chúng ta đều là người trẻ tuổi ra ngoài gặp chuyện khó khăn cũng nên ra tay giúp đỡ lẫn nhau”. Du Phàm nói cực kì khí khái bộ dáng của hắn khí khái đường hoàng khiến hai anh em Hàn gia cảm động không thôi,không ngờ lại gặp được một thế hệ thanh niên cường đại ra tay giúp người vì nghĩa.
Hai anh em có chút xúc động trong lòng không ngừng tán thưởng người thanh niên
anh tuấn khí vũ hiên ngang trước mặt này,bọn họ vừa định bắt chuyện cùng Du
Phàm thì bỗng có âm thanh non nớt vang lên đánh gãy lời của bọn họ.
“Chẳng phải đã thống nhất với nhau là vì tiêu diệt lũ Hỏa Châu Quái thu thập
hỏa châu để làm nhiệm vụ à”.A Li nãy giờ vốn im lặng ngồi trên vai Du Phàm
bỗng nhiên lên tiếng khiến những người ở đây lâm vào sửng sốt.
Du Phàm nghe thế liền đen mặt quay đầu sang nhìn nó giận giữ đớp trả:
“Có hỏi ngươi à,ngươi không nói người khác cũng không nói ngươi câm a”.Hắn chỉ
vừa mới bày ra bộ dáng anh tuấn tiêu sái khí vũ hiên ngang ai ngờ bị A Li bôi
đen không còn một mảnh.
A Li cũng không yếu thế đáp trả:
-“Lúc trước ngài cũng chê ta nhiều chuyện giới thiệu hỏa tinh thạch còn gì”.
“Sao ngươi nhỏ nhen thế hèn gì cơ thể chỉ bé xíu”.
“Ừ ta nhỏ nhen đấy thì sao cùng lắm thì chia tay đi ai đi đường nấy”
Du Phàm cùng A Li cãi nhau càng lúc càng hăng chỉ thiếu điều lao vào đánh nhau
ngay cả Tiểu Hồng đứng bên cạnh cũng kêu lên rống rống phụ họa.
Cả Hàn Lâm cùng Hàn Tuyết đều ngẩn ra không ngờ Du Phàm có một con yêu linh
biết nói tiếng người mà quan trọng là cả hai đều tranh cãi nãy lửa giống như
kẻ thù.Nhìn cả ba một người hai sủng đang ầm ỉ trước mắt này khóe môi anh em
Hàn gia run rẩy,lúc trước thấy bộ dáng chính trực uy vũ hiên ngang của Du Phàm
2 anh em họ trong lòng có chút ngưỡng mộ nhưng lúc này chỉ thấy Du Phàm giống
y như đứa trẻ bị giành kẹo náo loạn không ngừng.
Cuối cùng dưới ánh mắt kinh ngạc của hai anh em Hàn gia Du Phàm cùng A Li mỗi
người một hướng rời đi không thèm chào hỏi anh em bọn họ hay nhặt chiến lợi
phẩm nằm trên mặt đất,Tiểu Hồng đứng bên cạnh cũng quay đầu nhìn chăm chú vào
A Li sau đó gầm lên phóng người đuổi theo bước chân của Du Phàm.


Yêu Linh Sư - Chương #86