Người đăng: yamisama
Du Phàm cùng Hình lão ngồi trên yêu linh phi cầm bay suốt đêm đến sáng liền
trông thấy đất liền ở phía xa,Ngân Không Cầm gáy lên một tiếng ngay sau đó tốc
độ của nó tăng vọt hướng đất liền mà phóng tới.
Bay đến chỗ bãi cát con Ngân Không Cầm liền dừng lại Hình lão liền quay sang
Du Phàm nói:
-“Ngươi xuống tại đây đi,tiếp tục đi về hướng nam chừng hai giờ sẽ đến gặp được thành trì”.
Hình lão chờ Du Phàm xuống khỏi Ngân Không Cầm lúc này mới nói với hắn:
-“ Du Phàm,hy vọng ngươi sẽ không sa đọa vào trong hắc ám khiến phụ mẫu ngươi cùng Thời Quang Tiên đại nhân thất vọng,còn nữa nếu có cần chuyện gì thì hãy đến phân bộ ÁM Hội đưa thẻ bài này ra nói là người của ta sẽ được giúp đỡ”.Gương mặt Hình lão cực kì trịnh trọng ngữ khí vô cùng sâu sa,sau khi nói xong lão đưa cho Du Phàm một tấm hắc bài rồi quay đầu thúc dục linh sủng của mình bay đi.
Du Phàm cầm tấm thẻ bài đứng yên tại chỗ nhìn Hình lão dần dần biến mất trên
bầu trời hắn mới hồi thần lại,từ trong lời nói của lão hắn có dự cảm rằng phụ
mẫu của hắn biến mất có lẽ liên quan đến thế lực hắc ám đã từng hủy diệt thế
giới,nhưng đó không phải là việc hắn cần lo lắng chỉ cần thực lực hắn cường
đại thì mọi chuyện đều sẽ sáng tỏ,lúc này đây hắn cần làm cho lực lượng của
mình tăng nhanh nhất có thể.
Du Phàm cất tấm thẻ bài đen kịt chỉ thấy một chữ Hình lớn ở giữa vào trong bao
tay trữ vật sau đó bắt đầu lên đường.Hắn đi dọc theo bờ biển theo như lời của
Hình lão chỉ đến giữa trưa thì hắn liền trông thấy một tòa đại thành nằm trên
một ngọn núi cao gần biển.Hắn cực kì vui mừng chạy đến trước cổng thành theo
dòng người chuẩn bị vào thành.
Ngước nhìn lên cổng thành cao chừng 4 trượng có thể nhìn thấy tấm biển lớn
khắc hai chữ Ốc Thành,tường thành cao chừng 3 trượng tuy không hùng vĩ như Lam
Hải Thành lúc trước Du Phàm từng đi qua nhưng khí thế cũng không hề kém cạnh.
Du Phàm liền nhân cơ hội hỏi A Li bên trong bao tay trữ vật xem hiện nay mình
đang ở đâu nhưng câu trả lời của nó khiến Du Phàm câm nín trong hồi lâu.Tòa Ốc
Thành này là cực đông của Đông địa giới trong Vạn Linh địa cảnh,hoàn toàn đối
lập với quê nhà của Du Phàm ở cực tây Tây địa Giới nếu như hắn muốn về nhà là
phải đi con đường cực kì xa xôi gần như băng qua một nửa vùng đại lục.
Du Phàm là người cực kì lạc quan,dường như chẳng có gì có thể khiến cho hắn
bận tâm trong thời gian dài được chỉ chốc lát sau hắn đã điều chỉnh lại cảm
xúc của mình hắn lách mình qua đám đông tiến vào trong thành.
Bước vào trong tòa thành Du Phàm liền choáng ngợp trước vẻ đẹp của nó,phố xá
cùng nhà cửa của tòa thành này được xây dựng đúng như tên gọi của nó-hình một
con ốc biển.Trong thành chỉ có một con đường duy nhất hình xoắn ốc đi từ cổng
thành đến đỉnh của tòa thành,Du Phàm đi trên đường phố nhộn nhịp có thể thấy
nhà cửa ở đây được xây dựng như những con ốc biển có tường màu xanh nhạt,phóng
tầm mắt ra xa hoàn tòan đều là một kiểu kiến trúc tương tự như vậy làm nên
điểm đặc sắc của tòa thành.
Đến buổi chiều cũng là lúc Du Phàm đi đến đỉnh của tòa thành,ở đây chỉ có một
đường duy nhất nên Du Phàm không hề sợ mình bị lạc thẳng tiến một đường từ
chân thành lên đến đỉnh.Nơi đây có một tòa hải đăng rất lớn,Du Phàm quan sát
hồi lâu không thấy thú vị liền bắt đầu nhìn cảnh hoàng hôn.
Nhìn ánh mặt trời từ từ khuất sau những ngọn núi,ánh nắng chiều đỏ rực chiếu
rọi khắp tòa thành khiến nó càng trở lên lung linh mỹ lệ khi nhìn từ trên cao
khiến Du Phàm xúc động muốn ngâm một bài thơ trước cảnh đẹp hùng vĩ này nhưng
khi mở miệng ra hắn liền ngại ngùng phát hiện thì ra hắn có biết được bài thơ
nào đâu mà ngâm với chả thơ.
Cảm xúc bị tuột dốc Du Phàm mất hứng vuốt vuốt cái đầu bóng loáng của mình
liếc mắt dò xét xung quanh có người khác hay không rồi cảm thán nói:
-“Haizzz,ánh mặt trời khốn kiếp làm ta đổ mồ hôi thật khó chịu”.Nói xong liền quay đầu đi về hướng khu vực thành trung dường như người vừa mới đứng ngắm cảnh mặt trời lặn muốn làm ra bài thơ không phải là hắn.
Trở lại khách sạn Du Phàm liền tắm rửa sạch sẽ sau đó bắt đầu kiểm kê lại tài
sản của mình.Trưa hôm nay hắn đã đến phân điện Nhân Linh Điện của Ốc thành sau
khi đưa ra thẻ thành viên cấp 3 hắn liền bán tháo tất cả linh vật mang ám
thuộc tính thu dược hơn 200 vạn kim tệ cùng điểm tích lũy,đây chính là tài phú
mà hắn dùng để cường hóa cho chiến sủng của mình sau này.
Tất cả tài sản của hắn chỉ còn lại hai tấm thẻ bài của Hình lão cùng với thẻ
bài của lão gia tử đưa cùng huy hiệu thành viên cấp 3 của Nhân Linh Điện,một
viên tiến hóa thạch mộc hệ sơ giai cùng với cái khế ước cấp cao hắc ám du
thược lão gia tử cho là hết.
Những tài phú kia bao gồm linh hạch,linh tinh cùng các thiên tài địa bảo có
sưu tầm có cướp đoạt từ cả yêu linh lẫn nhân loại nhưng chủ yếu đều là Ám
thuộc tính,cả hòn đảo tràn đầy ma thuộc tính nhưng lại không hề thu được linh
vật ma thuộc tính nào nguyên nhân chủ yếu là do ma thuộc tính là lực lượng cấp
cao chỉ có cấp Thiên Vương trở lên mới có thể chịu tải được nó trong cơ thể
nếu không sẽ trở nên điên cuồng bạo thể mà chết đó không phải là thứ mà với
lực lượng của Du Phàm có thể mơ tới được.
Du Phàm biết quả trứng của mình mang ám thuộc tính nên hắn không hề thu phục
bất cứ yêu linh ám thuộc tính nào trên đảo,hắn chuẩn bị tất cả tài nguyên kể
cả chiếc chìa khóa cấp cao hắc ám du thược để chờ nó ra đời nhưng nó lại bỏ
theo cái viên đá tên Tổ Thạch kia,nghĩ đến đây Du Phàm liền đau lòng.Mặc dù
viên đá kia cực kì cường đại nhưng hắn vẫn có chút không cam lòng dù sao thì
nó đã theo hắn 4 năm,hắn coi như nó là linh sủng đầu tiên của mình bây giờ lại
bị viên đá kia dụ dỗ đi,Du Phàm có loại mất mác giống như nhà có con gái mới
lớn bị một tên thanh niên lạ mặt từ đâu tới bắt đi mất.
Hắn nâng tay trái lên sau đó gọi A Li từ trong đó ra nghi hoặc hỏi:
-“A Li,ngươi có biết tổ thạch là gì không ?”
A Li cực kì kích động vỗ đôi cánh bay vòng quanh Du Phàm cho đến khi hắn chôp
người nó lại mới lên tiếng:
-“Ha ha,chủ nhân cuối cùng ngài cũng hỏi đến vấn đề tổ thạch rồi,A Li thông thái ta sẽ giải đáp cho ngài nghe”.
Từ lần nghe Thời Quang Tiên nói tấm bia đá kia chính là tổ thạch thì A Li đã
kích động trong người,nó chỉ chờ đợi đến thời khắc Du Phàm hỏi nó vấn đề này
để bày ra sự thông thái của bản thân mình nói cho hắn biết.Nó lắc người rời
khỏi tay Du Phàm sau đó đưa bàn tay bé tí của nó lên nâng kiếng ngẩng cao đầu
nói:
-“Chủ nhân,ngài có biết truyền thuyết yêu linh giới được sinh ra như thế nào không ?”
Du Phàm sửng sốt trước câu hỏi của nó nhưng ngẫm nghĩ lại một câu chuyện mà
lão gia tử đã từng kể cho hắn.
“Ta nhớ lúc trước gia gia của ta đã từng kể rằng,thời đại xa xưa có một sinh
vật cực kì cường đại tập hợp sức mạnh của vũ trụ sau đó tạo thành thế giới vạn
vật”.Câu chuyện này chỉ là một câu chuyện cổ tích mơ hồ mà Du Phàm nghe lão
gia tử kể lúc ru hắn ngủ,hắn cũng không hề biết tính chân thật của câu chuyện
này.
A Li ngoắc tay một cái bên cạnh nó liền xuất hiện một cuốn sách hình dáng cực
kì cổ xưa sau đó nó lật lật vài trang sách rồi chắp tay sau lưng ra vẻ học
thức nói:
-“Câu chuyện của ngài cũng gần đúng nhưng theo trong quyển sách tiên có viết rằng:
“Thế giới thuở sơ khai có một sinh vật mang sức mạnh tuyệt luân mà người đời
sau gọi là Sáng Thế,sinh vật này nắm giữ những viên đá mang lực lượng cực kì
cường đại bao gồm Tiên,Ma,Rồng,Lửa,Đất,Gió….đủ các loại thuộc tính,sinh vật
này liền dùng những viên đá đó sáng tạo ra thế giới yêu linh nhưng sau đó nó
không mang những viên đá đi mà để lại thế giới yêu linh,người đời sau gọi
chúng là tổ thạch.
Những viên tổ thạch này ẩn chứa sức mạnh khai thiên tích địa khiến người nắm
giữ nó có được lực lượng áp chế đồng hệ trở thành cường giả mạnh nhất trong hệ
của mình.
Tiên chủ đại nhân là người có được tổ thạch hệ Tiên nên mới có thể thống nhất
Thiên Giới đưa Tiên tộc đến thời đại huy hoàng,còn viên tổ thạch chúng ta thấy
ở đảo Đầu lâu chính là tổ thạch hệ Ma của Ma Chủ ở Minh Giới nhưng không biết
tại sao nó lại lưu lạc ở không gian Đảo Đầu Lâu tại Linh Giới”.
Du Phàm nghe vậy thì trong lòng rúng động,hắn liền đem giấc mơ viễn cổ mà hắn
nhìn thấy kể cho A Li nghe về bàn tay khổng lồ,những viên đá mang lực lượng
cường đại sáng tạo thế giới cùng với sinh vật hắc ám cường đại lấy đi viên đá
có thể là Ma Chủ khiến tiểu sủng vật này kích động không ngừng.
-“Chủ nhân ngài còn thấy được gì nữa,mau nói cho ta nghe rất có thể đây sẽ là tài liệu mới khám phá ra về tổ thạch cùng sinh vật Sáng Thế được ghi vào trong sử sách”. Tiểu A Li kích động không ngừng bên tai Du Phàm mà lảm nhảm khiến hắn buồn bực đập một phát khiến nó văng vào vách tường sau đó leo lên giường bịt tai lại ngủ mặc kệ nó.