Chủng Tộc Hủy Diệt


Người đăng: yamisama

Lâm Bá Lan đứng trên yêu linh phi cầm nhìn đảo Đầu Lâu ở phía xa,lúc này cả
nhóm người của hội Hoa Hồng Đen đã hoàn tất nhiệm vụ bắt đầu rời khỏi nơi
này.Đôi mắt xinh đẹp vũ mị lúc này trở nên xa xăm trống rỗng,người ngoài nhìn
vào liền biết ngay nàng có tâm sự ở trong lòng.
Đúng vậy,thực sự trong lòng nàng lúc này đã rối bời,thâm tâm nàng có 1 cảm
giác mất mát nói không thành lời,cứ như 1 con côn trùng đang đục khoét trong
cơ thể khiến nàng cực kì khó chịu.
Nửa canh giờ trước khi nàng rời đi Lâm Trác đã đi đến bên cạnh,đôi mắt mắt xa
xăm không rõ cảm xúc nói với nàng “ ta có chiến đấu với Du Phàm,nhưng trong
lúc chiến đấu thì bỗng nhiên hắn lao vào trong làn ma vụ biến mất không
thấy”.Nàng thẫn thờ nhìn Lâm Trác xoay người đi cũng không hỏi hắn bất cứ
chuyện gì,nàng biết đứa cháu này của mình tính tình lãnh đạm lạnh lùng,tuy
nàng không biết vì sao hắn biết chuyện của nàng cùng Du Phàm nhưng những lời
hắn nói ra khiến nàng lâm vào trầm mặc.
Nàng không rõ cảm giác trong lòng mình,dường như dư ra 1 chút thích nhưng lại
chưa đến độ yêu,dù sao cả 2 ở bên nhau thời gian cũng không tính là dài,chỉ là
trong lòng nàng cực kì có hảo cảm với nam nhân có mái tóc bạc kia.
Nàng không có dũng cảm xuống dưới kia tìm hắn,cũng tìm cho nàng 1 câu trả lời
thỏa đáng.Có lẽ nàng sợ,đúng vậy,nàng sợ,một cường giả Hoàng Cấp như nàng cũng
có lúc sợ hãi,sợ hãi khi biết được chính xác là hắn có còn sống hay không,sợ
hãi khi biết được kết quả là hắn vĩnh viễn biến mất,điều mà nàng có thể làm
lúc này chỉ là một lời cầu chúc tốt lành cho hắn mà thôi.
Nàng quay đầu lại trên mặt lại nở nụ cười vũ mị như cũ,đôi mắt ba đào dao động
không ngừng,phong thái thành thục đầy mị hoặc,nàng trở lại làm một Lâm Bá Lan
bá đạo càn rỡ của hội Hoa Hồng Đen như lúc trước,chôn chặt những chuyện sảy ra
trên hòn đảo này.
Liếc nhìn đảo Đầu Lâu lúc này đã có thể nhìn rõ cảnh quan trên đảo,ma vụ điên
cuồng đã hoàn toàn biến mất,ánh nắng ấm áp chiếu sáng cả không gian nhưng
không hề cảm thấy thoải mái mà lại cảm giác cực kì trầm trọng.
Cả hòn đảo lúc này lặng im bầu không khí vô cùng quỷ dị,toàn cảnh quanh đảo
đều không nhìn thấy bóng dáng của bất kì sinh vật gì,dường như chúng đã cảm
nhận được tai họa gì sắp sảy ra nên đã tìm nơi trú ẩn.Ngay cả Cương Thạch Thứ
Quy khổng lồ lúc này cũng đã thu mình lại nằm yên trong 1 góc không dám nhúc
nhích,nó cũng cảm nhận được nguy hiểm cường đại sắp diễn ra ngay trên đảo hòn
đảo này,nguy hiểm đến nổi 1 cường giả như nó cũng chỉ có thể lẫn tránh phong
mang.

Thời Quang Tiên trầm mặc đứng bên cạnh Du Phàm nhìn hắc khí đang từ từ biến
mất vào bên trong 4 tòa tế đàn sau đó truyền vào bên trong quả trứng yêu
linh,nàng không biết vì sao bọn chúng biết được cách dùng ma khí làm lực lượng
kích hoạt bốn tòa tế đàn nhưng nàng biết rõ một điều là lũ sinh vật ghê tởm
khủng khiếp đó đã bắt đầu ngóc đầu trở lại rồi.Liếc nhìn sang Du Phàm đang
đứng kế bên nàng lãnh đạm lên tiếng:
-“Lúc ta ra ngoài chiến đấu với lũ ma đầu ghê tởm kia thì ngươi hãy sử dụng tiên lực trong cơ thể phong ấn 4 tòa tế đàn xung quanh lại,lúc đó ta sẽ phong ấn bọn chúng trở lại nơi đó mãi mãi”.
Bốn tòa tế đàn đó chính là chìa khóa để mở cửa không gian bên dưới,chỉ cần Du
Phàm phong ấn tế đàn lại như cũ nàng có thể sử dụng tế đàn tiên lực ở trung
tâm giam cầm lũ ma đầu trở lại như cũ.
Du Phàm ngơ ngác nhìn Thời Quang Tiên gãi gãi mái tóc bạc dài chói mắt của
mình hỏi:
-“Nhưng ta không biết làm như thế nào để sử dụng tiên lực trong cơ thể của mình a”.
Thời Quang Tiên quay đầu bay thẳng ra ngoài,giọng nói của nàng vang lại phía
sau truyền vào tai của Du Phàm:
-“Cẩm nhận lực lượng trong tâm hồn của ngươi và phóng xuất nó ra ngoài cơ thể…”
Trong không gian tế đàn chỉ còn lại Du Phàm đang tìm cách kích hoạt tiên lực
cùng với A Li và quả trứng đang điên cuồng thôn phệ ma khí còn sót lại bên
trong giác phong.

Ngọn Giác Phong lúc này đang bay lơ lửng trên bầu trời cách mặt đất Đảo Đâu
Lâu chừng trăm trượng,đỉnh núi cao ngất đâm qua tầng mây như xuyên thủng bầu
trời.
Lúc này từ trên đỉnh ngọn Giác Phong lóe lên 1 điểm quang mang sau đó với tốc
độ cực nhanh hướng mặt đất mà phóng tới.Điểm quang mang đó sau khi dừng lại có
thể thấy rõ ràng đó là 1 nữ tử như thiên tiên hạ phàm,mái tóc dài bay múa trên
không trung,gương mặt lạnh lùng tuyệt đẹp,cơ thể hoàn mĩ được bao bọc trong
chiếc váy dài màu vàng sang trọng,đó chính là Thời Quang Tiên vừa mới rời khỏi
khu tế đàn.
Sau lưng nàng lúc này có một đôi cánh trong suốt cực xinh đẹp đang vỗ nhẹ
nhàng nâng cơ thể nàng bay lơ lững trên không trung.Lúc này cơ thể nàng phát
ra dao động thời gian cực kì khủng bố,không gian xung quanh bị ma pháp thời
gian tỏa ra từ cơ thể nàng trở nên vặn vẹo lan tỏa ra khắp nơi.
Lúc này đây nàng đứng từ phía trên nâng đôi mắt lạnh lẽo trầm trọng nhìn xuống
xoáy nước ở bên dưới,tư thế cao cao tại thượng như tiên nữ trên chín tầng
trời.
Bên nước dòng nước đã trở nên tĩnh lặng,tâm điểm của xoáy nước vẫn là 1 vùng
hắc ám hư vô lúc này đây nó cũng tỏa ra khí tức cực kì đặc biệt.Luồng khí tức
này cực kì quỷ dị,những nơi nó đi qua không gian như bị băng hoại sau đó nứt
vỡ,dường như chỉ cần chạm vào luồng khí tức này cũng sẽ khiến mọi thứ hóa
thành hư vô.
“Bang bang bang..” không gian xoáy nước nổ tung,từng bọt nước trắng xóa bay
tán loạn trên không sau đó biến mất quỷ dị không thấy tung tích. Bên trên
trung tâm xoáy nước lúc này không gian như bị vỡ ra,từng luồng khí tức quỷ dị
mà khủng bố bao phủ khắp trời đất khiến cho mọi sinh linh đều cảm thấy áp bức
hoảng sợ từ tận đáy lòng. Lúc này mảnh vỡ không gian ngày càng nhiều,từ bên
trong vùng hắc ám chui ra một loạt sinh vật kì dị xuất hiện bên trên mặt
đất,trên người bọn chúng tỏa ra áp lực cực kì cường đại cũng như đậm đặc luồng
khí tức hủy diệt ban nãy.
-“Graoooo….”. Tiếng gầm rống điên cuồng mang theo chút hưng phấn phát ra từ miệng lũ quái vật,dường như chúng cảm thấy cực kì thích thú với mọi thứ xung quanh.
Thời Quang Tiên băng lãnh nhìn xuống lũ quái vật bên dưới,bọn chúng gồm có năm
tên,cơ thể ma vật này giống như dơi,cơ thể khổng lồ đầy lân giáp màu xám tro,2
tay 2 chân đều có móng vuốt sắc bén,trên đầu là 2 chiếc sừng cong cong,đôi mắt
đỏ thị huyết cùng hàm răng sắc nhọn,sau lưng bọn chúng có 1 chiếc đuôi dài và
3 đôi cánh màu đen tỏa ra khí tức hủy diệt cực kì khủng bố.
Dường như nhận ra được điều gì bọn quái vật nhìn lên phía trên thì thấy được
Thời Quang Tiên đang bay lơ lửng phía trên,đôi mắt đỏ ngầu của lũ ma vật tỏa
ra ánh sáng màu đỏ điên cuồng gầm rống cả 5 tên phóng thẳng vào thiên không.
Trên không trung lúc này không khí giương cung bạt kiếm,Thời Quang Tiên bị 5
con ma vật bao vây nhưng thần sắc của nàng không hề hoảng sợ mà tràn đầy trấn
tĩnh cùng băng lãnh,nàng quét mắt nhìn lũ ma vật xung quanh rồi mở miệng:
-“Ta còn canh giữ ở đây hiển nhiên sẽ không bao giờ để cho các ngươi ra ngoài gây họa,hôm nay ta sẽ tiêu diệt lũ ma vật các ngươi để các ngươi hiểu ai mới là chủ nhân của vùng đất này”.
Ngữ khí của nàng cao cao tại thượng giống như không hề để lũ ma vật vào trong
mắt,dường như cảm nhận được có ai đó đang quan sát nàng nhìn thoáng qua mảnh
thiên không ở phía bên ngoài đảo Đầu Lâu.


Yêu Linh Sư - Chương #73