Người đăng: yamisama
Du Phàm nhảy ra hái hỏa nguyên quả,miệng cười toe toét đi đến bên cạnh tiểu
Hồng vỗ đầu nó rồi quay sang đinh lấy linh hạch của Hỏa Đạn Cầu.
Bỗng nhiên Diễm Cẩu vốn đã chết nhảy đến định dùng vuốt tấn công tiểu
Hồng,tiểu Hồng sau khi dốc toàn lực tấn công Hỏa Đạn Cầu nên đã cạn kiệt sức
lực muốn tránh cũng không kịp.Du Phàm thấy thế không kịp suy nghĩ liền la hai
tiếng cẩn thận rồi nhảy đến ôm tiểu Hồng nhảy qua một bên,trên lưng đau đớn
làm hắn la thất thanh ôm tiểu Hồng theo quán tính lăn mấy vòng mới bình thường
trở lại.
“A aaaa..”.
Du Phàm vội vàng ngồi dậy nhìn Diễm Cẩu sau khi dốc toàn lực tung ra đòn tấn
công cuối cùng liền ngã xuống khiến Du Phàm vừa đau vừa bực lầm bầm
-“Súc sinh kia đã chết còn không chịu yên còn cắn ngược lại một phát nữa,lần trước đã nói là rúc kinh nghiệm mới không bao lâu lại bị thương nặng lần này lão gia tử mà thấy chắc chắn là no đòn”.
Hắn kêu tiểu hồng đi lấy linh hạch của 2 con yêu linh,tiểu Hồng dùng móng vuốt
đào một hồi rồi đem linh hạch đến chỗ hắn,kêu ư ử nhìn hắn bằng ánh mắt quan
tâm.
-Ta không sao.Hắn vỗ đầu nó nhẹ giọng an ủi,vừa nói không sao vừa suýt soa vì đau.
Hắn nhìn thứ tiểu Hồng mang đến,sau đó mừng rỡ,vì ngoài 2 viên linh hạch cấp
chiến sĩ còn có 1 viên ma tinh đỏ thẫm,cái này được lấy trong cơ thể của Diễm
Cẫu, Hỏa Bạo Thú thì chỉ có linh hạch.
Ma tinh là kết tinh có chứa ma pháp thuộc tính,năng lượng ma pháp trong cơ thể
yêu linh tích tụ thông qua quá trình phát triển và sử dụng thiên tài địa bảo
cường hóa bản thân,sau khi chết năng lượng ma pháp dung nhập lại với nhau sẽ
tạo thành ma tinh,linh hạch thường hình lục giác hơi mềm còn ma tinh hình
cầu,rất cứng.
Du Phàm cũng không nhìn nhiều mau chóng thu thập rồi nhanh chóng về nhà,thay
bộ quần áo rách nát,đến luc này mới có cơ hội thấy rõ vết thương,nhìn thấy
liền hết hồn sao lưng là 2 nhát chém chéo gần nửa lưng,cũng may Diễm Cẩu đã
sức cùng lực kiệt,móng đã gãy hết nết không chi bị rách da như vậy.
Hắn lấy thuốc trị thương trong nhà đổ lên vết thương,cảm giác mát lạnh lẫn đau
xót làm hắn như ở giữa lưng chừng thiên đường và địa ngục,vừa đau đớn vừa ngứa
ngáy mát lạnh.
Thuốc trị thương của lão gia tử rất công hiệu,vừa đổ vào vết thương đã ngừng
chảy máu,nhanh chóng kết vảy,hắn đi đến bên giường nằm sắp xuống nhắm mắt lại
rồi ngủ li bì,tiểu Hồng thấy chủ nhân bị thương cũng không làm nũng đòi ngủ
chung nữa mà nằm dưới đất canh chừng,bảo vệ an toàn cho chủ nhân của mình.
Sáng hôm sau tỉnh dậy,hắn cảm thấy vết thương đã bớt đau,nhìn thấy tiểu Hồng
nằm dưới đất canh chừng cho mình trong lòng ấm áp không thôi,hắn bèn kiểm tra
thu hoạch ngày hôm qua.
Một quả hỏa nguyên,2 viên linh hạch cấp Sĩ bậc 1,quan trọng là viên ma tinh
hỏa hệ.Đây là lần đầu tiên Du Phàm thấy ma tinh,cầm viên ma tinh hình cầu cứng
cáp đang tỏa ra nhiệt lượng ấm áp Du Phàm yêu thích không buông tay,tuy đây
chỉ là ma tinh cấp Sĩ bậc 1 nhưng giá trị hơn hẳn linh hạch cùng cấp rất
nhiều.
Ăn chút lương khô,thay băng vết thương mới xong ngồi suy nghĩ xem nên dùng
chiến lợi phẩm hôm qua làm gì,hỏa nguyên quả phải điều chế mới dùng được,còn
linh tinh hắn chỉ nghe lão gia tử nói chứ cũng chưa biết dùng làm sao.
Cổng sân mở ra,lão gia tử bước vào liếc thấy hắn đang ngồi trên ghế ngoài
sân,khi nhìn thấy hắn cởi trần,khuôn ngực trắng trẻo đang băng bó vết
thương,lão chỉ muốn hộc một ngụm máu,hắn đi mới 2 ngày mà xú tiểu tử này gây
ra cái gì nữa rồi,không thể yên tâm được chú nào,không biết cho hắn đi du lịch
là đúng hay sai nữa.
-Ngươi,ngươi….
Lão gia tử không nói nên lời nữa rồi,Du Phàm nhanh chân chó chạy đến bên lão
đưa cốc nước mới rót,vuốt ngực lão nở nụ cười nịnh nọt:
-Con không gây đại họa gì cả,nhìn này,đây là chiến lợi phẩm ngày hôm qua con kiếm được.
Hắn vội vã khoe chiến lợi phẩm,tiểu Hồng dưới chân cũng gầm gừ.Lão gia tử lúc
này nhìn thấy mới giật mình,là một viên linh hạch còn có 1 viên ma tinh,với
sức lực của nó cùng con hổ ngốc kia thì không thể rồi,có lẽ là dùng mấy cái
mẹo vặt vãnh quậy phá rồi,lão thở dài cầm lấy rồi đi đến bên ghế ngồi.
-Cởi ra cho ta xem.
Du Phàm vội cởi băng ra,vế hương đã kết vảy,không còn đáng sợ như hôm qua
nữa,lão gia tử gật đầu nói với hắn:
-Cũng may không tới xương,vì mấy thứ rác rưởi này mà mất mạng hay tàn tật thì ta cũng không còn mặt mũi xuống gặp cha mẹ ngươi.
Mấy thứ rác rưỡi,Du Phàm nghe mà muốn hộc máu,thứ mà hắn liều mạng kiếm đc
trong mắt lão gia tử chỉ là rác,nhưng nghe câu sau hắn dựng đứng lỗ tai:
-Cha mẹ ta?Lão gia tử ngài mau nói cha mẹ ta thế nào đi.
Lão gia tử thở dài,vuốt đầu hắn trầm ngâm nói:
-Đợi đến lúc thích hợp ta sẽ cho ngươi biết.
Du Phàm gật đầu,mặc dù không biết thời điểm thích hợp là khi nào,nhưng hắn
hiểu rõ lão gia tử,lúc cần thiết lão sẽ kể cho hắn nghe.Lão gia tử rất ít khi
nhắc đến cha mẹ của Du Phàm chỉ khi lão gia tử lúc vô tình nói đến hắn mới
biết mình còn có cha mẹ chứ không phải là lão gia tử nahwtj được ven đường.
-Hỏa nguyên quả cùng viên ma tinh hỏa hệ ta sẽ điều chế thành linh dược cho ngươi,bây giờ ngươi mau nghiỉ ngơi hồi phục vết thương đi”.
Nói xong lão đứng dậy đi vào nhà,bỏ lại Du Phàm đang trầm tư suy nghĩ ở trên
ghế.