Người đăng: yamisama
Trong chiến trường,Ngô Vân từ xa nhưng nhờ mục lực kinh người vẫn nhìn thấy
thần thái của Du Phàm,kinh nghiệm chiến đấu báo cho hắn biết đối phương tất có
âm chiêu,hắn nhanh chóng ra lệnh cho Dạ Hành Thú và Thanh Mộc Kiếm nhanh chóng
rút lui.
Nhưng chưa đợi 2 con linh sủng của Ngô Vân lui ra thì Tật Phong Cưu bị đánh
bay lên không lúc này vừa rơi xuống vừa sử dụng triệu hồi lông vũ.Dạ Hành Thú
cùng Thanh Mộc Kiếm bị lông vũ đánh trúng bắn ngược trở vào.
-“ Đinh Đinh Đang Frezzz…”. Sau khi tiếng chú ngữ vang lên,toàn bộ cơ thể của Băng Ma tràn ra ma pháp băng thuộc tính đậm đặc,bên ngoài cơ thể nó ma pháp băng thuộc tính dao động cực kì khủng bố,cả không gian cũng bị đóng băng thành những bông hoa huyết,dưới chân nó tạo thành hình 1 đồ án ma pháp hình tròn xoay theo chiều kim đồng hồ,cả băng nguyên tố ma pháp cùng những bông tuyết trong không gian cũng xoay tròn theo chiều đồ án ma pháp dưới đất.
Cơ thể Băng Ma giải thể hoàn toàn sau đó nhanh chóng kết thành 1 khối băng
tinh to lớn màu xanh biếc,lấy khối băng tinh làm trung tâm ma pháp băng hệ lan
rộng ra xung quanh đóng băng toàn bộ căn phòng băng kể cả Dạ Hành Thú lẫn
Thanh Mộc Kiếm bên trong.
Siêu cấp kĩ năng ‘hầm mộ hàn băng’ lại được huyền băng gia trì kèm theo nằm
trong không gian nhỏ hẹp làm sức sát thương của kĩ năng này cực kì khủng bố,Dạ
Hành Thú cùng Thanh Mộc Kiếm đã hoàn toàn bị đóng băng thành bức tượng,sinh
lực cũng tuột xuống dần đi đến cực hạn.
Du Phàm mỉm cười nhìn két quả trước mắt,kết quả này đã nằm trong tính toán của
hắn ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu với Ngô Vân,từ việc biết trước Ngô Vân sẽ ưu
tiên tấn công Băng Ma,rồi tạo ra 3 bức tường đến lúc dẫn dụ 2 linh sủng của
đối phương vào bẫy của mình.
Mặc dù lúc bình thường Du Phàm vừa nhây lại điên điên khùng khùng,nhưng khi
vào cuộc chiến thì hắn cực kì tập trung,tính toán tất cả các kĩ năng linh sủng
của mình cũng như địch nhân,quan sát môi trường xung quanh cũng như tâm lí kẻ
địch để tìm ra cách chiến thắng tốt nhất.Phải khen rằng bản năng chiến đấu của
Du Phàm là cực kì khủng bố,hắn như 1 chiến binh được sinh ra để chiến đấu và
chiến thắng,chỉ cần cho hắn thời gian trưởng thành hắn sẽ trở thành 1 chiến
thần bất bại.
Con Băng Ma này của hắn có thiên phú băng hệ ma pháp khá cao,lúc đạt đến cấp
Thống Soái đã học được kĩ năng cao cấp ‘hầm mộ hàn băng’,đây là kĩ năng tiệt
diệt tất cả sự sống nằm trong phạm vi thi triển.
Thi triển Hầm mộ hàn băng sẽ phá vỡ cơ thể Băng Ma làm toàn bộ ma lực trong cơ
thể nó tràn ra ngoài đóng băng tất cả mọi thứ trong 1 phạm vi nhất định.
Đây cũng là 1 kĩ năng mạng đổi mạng,hi sinh mạng sống của Băng Ma để tiêu diệt
tất cả địch nhân ở gần nó.Nhưng Băng Ma là yêu linh thuộc Nguyên Tố Giới,cơ
thể nó được cấu thành từ Băng hệ nguyên tố trừ khi là đánh tan bổn mệnh ma
pháp chứ cơ thể bị phá hủy thì yêu linh nguyên tố giới sẽ không chết,chỉ cần
thu vào không gian linh sủng 1 thời gian hồi phục lại là được.
Băng hệ ma pháp lạnh lẽo tràn ngập khắp quảng trường,bỗng nhiên trong không
gian tĩnh lặng vang lên tiếng “răng rắc…két”,thì ra là sinh lực của Dạ Hành
Thú cùng Thanh Mộc Kiếm đi đến cực hạn đã bị tiệt diệt trong huyền băng.
-“A a a a a..”.Tiếng gào thét điên cuồng vang vọng làm cho người ta sợ hãi,lúc này Ngô Vân đã nằm lăn ra đất,2 tay ôm đầu bộ dạng rất thống khổ,đôi mắt còn chảy ra 2 dòng huyết lệ nữa, dù sao thì cùng 1 lúc chết cả 2 linh sủng,khế ước bị đứt gãy 2 lần làm cho linh hồn hắn bị tổn thương cực độ.
ở bên kia,vì chủ nhân của mình lâm vào tình thế nguy hiểm nên Đại Lực Ma Viên
bị phân tâm,Tiểu Hồng nhân cơ hội liền tấn công tới tấp,chiến cục đang cân
bằng bỗng nhiên lệch về 1 phía.
1 loạt các kĩ năng sát thương cao được Hồng Diễm Hổ thi triển hỏa cầu,diễm
trảo,phun lửa cuối cùng Đại Lực Ma Viên chịu không nổi nữa bỏ mình trong hỏa
diễm cuồn cuộn,trên đất chỉ còn lại 1 viên dã huyết thạch làm chiến lợi phẩm.
Ngô Vân đang thống khổ kêu gào trên mặt đất bỗng nhiên im bặt,lúc khế ước đứt
gãy lần thứ 3 liên tiếp khiến cho tinh thần của hắn bị tổn thương đến cực
hạn,lại không được điều dưỡng nên đã vẫn lạc theo linh sủng của mình.
Du Phàm thu thập chiến lợi phẩm trên mặt đất,1 viên dã huyết thạch 3sao cấp
thống soái cao giai,2 viên linh hạch cấp Thống Soái đỉnh giai kèm theo nhẫn
trữ vật của Ngô Vân.
Du Phàm lệnh cho Tiểu Hồng dùng 1 mồi lửa hỏa táng Ngô Vân,gương mặt bình tĩnh
nhìn kẻ địch mà 3 năm trước gặp nhau hắn chỉ có thể chạy trốn bây giờ đã vẫn
lạc dưới tay của mình,chỉ còn lại nắm tro tàn trong ngọn lửa.
Trong lòng Du Phàm có chút dậy sóng,con đường yêu linh sư này tràn ngập kì thú
nhưng cũng đầy chông gai cùng nguy hiểm đang chực chờ,chỉ cần sảy chân 1 cái
là sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục ngay.
Hít sâu 1 hơi để bình tĩnh lại nội tâm đang dậy sóng,hắn còn có cuộc chiến
tiếp theo cần phải đối mặc không có thời giờ để mà cảm khái vận mệnh.Du Phàm
thu Băng Ma vào không gian chìa khóa,triệu hồi Tiểu Hồng cùng Tiểu Phì đến bên
cạnh mình quay người sang nhìn vào 1 góc tối của quảng trường rồi bình tĩnh mở
miệng:
-“Ra đi,ta biết ngươi đang ở đó”.
Xung quanh quảng trường im ắng có thể nghe thấy được tiếng kim rơi,trong không
gian ngoài tiếng Du Phàm vang vọng thì chẳng còn lại gì khác,bỗng nhiên từ
hướng Du Phàm đang nhìn chằm chằm có 1 thanh niên bước ra,bước chân của hắn
nhẹ nhàng không tiếng động,cả cơ thể như hòa làm 1 thể với bóng đêm xung
quanh.
Đây là 1 thanh niên tuổi chừng 18,gương mặt khá anh tuấn nhưng đôi mắt lại
lạnh lùng đầy sát ý,hắn mặc 1 bộ y phục màu đen cùng với mái tóc đen,hắn cứ
như 1 hoàng tử của bóng đêm đang du hành trong chính lãnh địa của mình,đây
cũng là 1 người quen cũ của Du Phàm-Lâm Trác.
Lâm Trác bước ra đứng đối diện với Du Phàm,mặc dù cực kì phẫn nộ vì nhìn thấy
cảnh thân mật của Du Phàm cùng với Lâm Bá Lan nhưng gương mặt hắn vẫn bình
tĩnh lạnh nhạt,hắn là kiểu người điều khiển được cảm xúc của bản thân,không để
đối phương nhìn ra suy nghĩ của mình lấy đó làm đả kích trí mạng.
Từ lúc chiến đấu với Ngô Vân Du Phàm đã cảm nhận được có người bước vào, hắn
quan sát chung quanh tuy không thấy thân ảnh kẻ đó nhưng Du Phàm vẫn cảm nhận
được sát ý trong ánh mắt của đối phương đang nhìn mình từ trong bóng tối.DO đó
hắn mới để Băng Ma thi triển đại kĩ năng hầm mộ hàn băng nhanh chóng hạ gục
Ngô Vân để tiếp đón kẻ địch đang ẩn nấp này.
Du Phàm cũng bất ngờ khi nhìn thấy Lâm Trác,ngày hôm nay cả 2 đối thủ đều là
người quen cũ cả,hắn nhướng mày nhìn Lâm Trác ở đằng xa mở miệng nói trước:
-“Thì ra là ngươi à,xem ra chúng ta phải đánh 1 trận sống còn như giao hẹn từ trước rồi”.
Lâm Trác cũng mở miệng,giọng nói lành lạnh kèm theo gương mặt lạnh lẽo không
cảm xúc:
-“Hình thức tam khống”.
Du Phàm nghe thế thì ngẩn ra,hắn cũng không ngờ trong lúc chiến đấu sống còn
như thế này mà tên kia còn bình tĩnh đặt ra thể thức ti đấu.
Du Phàm nở nụ cười,hắn ko hề sợ chiến đấu,đối phương thích thì hắn chiều chưa
kể thể thức 3vs3 lại có ợi cho mình nữa thì ngại gì mà không chiến.Đưa ngón
tay trỏ về phía Lâm Trác ngoắc ngoắc,đôi mắt sáng rực đầy chiến ý nhìn thẳng
vào mắt Lâm Trác giọng nói vang vọng cả không gian:
-“Thích thì đến”.