Người đăng: yamisama
Chương 5:nửa năm
Thời gian thấm thoát trôi qua đã nửa năm,trong khu rừng ở ngọn núi sau thôn:
-Tiểu Hồng dùng trảo tấn công.
Sau tiếng hô của thiếu niên thì 1 bóng dáng lóe lên,móng vuốt hàn quang sắc
bén đánh thẳng vào tâm điểm được đánh dấu của cái cây trước mặt,cái gây bị
đánh tan tác đổ rầm xuống đất,bên kia thiếu niên ôm quả trứng đen mỉm cười
nói:
-tốt lắm,đòn trảo của ngươi giờ đã rất mạnh rồi.
Thiếu niên đó chính là Du Phàm,nửa năm nay hắn đã cao hơn một chút,mái tóc bạc
óng ánh dưới ánh mặt trời làm người ta chói mắt.Còn chú hổ nhỏ tiểu Hồng cũng
đã lớn hơn rất nhiều,cao tầm 1 thước,chiều dài 1 thước rưỡi,chiều ngang hơn
nữa thước,thân hình rất cân đối cùng bộ lông đỏ thẫm bắt mắt,cái đuôi phía sau
nghoe nguẩy bộ dáng rất oai phong.
Tiểu Hồng bây giờ đã trưởng thành đến cấp Học Đồ cao giai chiến lực cực mạnh
trong cùng đẳng cấp.Con Hồng Diệm hổ này của Du Phàm tư chất cực tốt phát
triển cực kì hoàn mỹ cũng đã học tập được một số kĩ năng chiến đấu cơ bản của
thú tộc.
Thú tộc là chủng tộc chiến đấu bằng thân thể nên phương thức tấn công chủ yếu
là sử dụng các bộ phận cơ thể như vuốt,sừng,đuôi cùng răng nanh tấn công kẻ
địch.
-Tiếp theo chúng ta đến thảo nguyên săn tinh hạch thôi,thức ăn của ngươi sắp hết rồi,đúng là cái máy ăn. Du Phàm vừa vỗ đầu tiểu Hồng vừa cười nói,chú hổ con gầm gừ nhảy nhót bộ dạng rất vui vẻ.
Lần này đến thảo nguyên Du Phàm đã xác định được mục tiêu từ trước là bầy Viêm
Nham Quỷ Lùn.Bọn quỷ lùng này là yêu linh Nguyên Tố tộc hỏa thổ song hệ toàn
thân được bao phủ bởi lớp đất đá thỉnh thoảng bốc cháy hỏa diễm,chủng yêu linh
này thường sống theo bầy đàn mặc dù thực lực từng cá nhân không cường đại
nhưng kết hợp với nhau lại cực kì khủng bố.
Viên Nham Quỷ Lùn:1sao-Nguyên Tố Tộc-Viêm Nham á tộc-Hỏa Hệ/Thổ Hệ.
Hắn và tiểu Hồng núp trong đám loạn thạch nhìn sang chỗ núi lửa chính là bọn
Viêm Quỷ Lùn hoạt động ,bọn quỷ lùn này đủ cấp độ ở mức học đồ,chỉ không thấy
quỷ lùn trên cấp chiến sĩ,Viêm Nham Quỷ Lùn cao khoảng 1 thước,toan thân là
nham thạch bốc cháy,đưng bằng hai chân,hai tay thì đang thu thập đất đá ném
vào trong hồ dung nham.
Hắn nhanh chóng thấy một con quỷ lùn đi ra xa lấy đất đá bèn dẫn theo tiểu
Hồng phục kích nó,Du Phàm nhanh chóng ra lệnh cho tiểu Hồng dùng gia tốc kèm
với trảo đánh mạnh vào quỷ lùn,toàn thân quỷ lùn vỡ vụng,tiểu Hồng nhanh chong
gặm một viên linh hạch về cho hắn,hắn cất xong vỗ đầu tiểu Hồng rồi nhanh
chóng tìm mục tiêu kế tiếp.
Cứ tiếp tục như vậy được nửa buổi Du Phàm và tiểu Hồng đã thu thậpđược hơn 10
viên linh hạch cấp học đồ trung giai,hắn cũng sợ lũ quỷ lùn phát hiện ra nên
cũng không dám tàn sát bừa bãi.
“graooooo”
Không đợi hắn đào thoát bỗng nhiên từ trong đám loạn thạch truyền ra tiếng
rống tức giận khiến cả khu núi nửa chấn động cuồng phong đất đá bay tứ tung.
Du Phàm giật mình quay lại thì thấy một con quỷ lùn cao khoảng 2 thước ngang 1
thước đang đứng giữa hồ dung nham,ánh mắt tức giận đỏ rực nhìn hắn chằm chằm
như muốn phanh thây xé xác hắn mới khiến nó bình ổn lửa giận trong lòng.
Du Phàm trong lòng đánh bộp một cái thầm than “xong rồi”,hắn không ngờ ở đây
còn có Viêm Nham quỷ lùn lực lượng cấp chiến sĩ mà hắn lại xui xẻo đụng phải
nó nữa mới đau a.
36 kế chạy là thượng sách sau một cái chớp mắt Du Phàm cùng Tiểu Hồng liền như
cơn gió tốc độ cực nhanh hướng bên ngoài thảo nguyên mà phóng tới.
Con quỷ lùn đầu đàn đứng yên ra lệnh đám lính lác của mình rượt theo Du Phàm
từ đằng sau khiến hắn khốn đốn không thôi vừa chăm chú chạy vừa nhanh nhẹn né
sang bên này nhảy sang bên kia tránh né từng đòn tấn công từ phía sau của đám
quỷ lùn.
Chạy được một hồi đám quỷ lùn không dám đuổi theo nữa,bọn chúng dường như
kiêng dè vùng đất trước mặt,nhìn nhìn Du Phàm cùng tiểu Hồng rồi không cam
lòng rời đi.
Nơi này là Du Phàm cố ý chạy tới,đây là địa bàn của một con yêu linh đẳng cấp
chiến sĩ nên bọn quỷ lùn cũng không dám xông loạn vào ngay cả cũng không dám
đi chọc giận nó mà chỉ len lén đi vòng sang hướng khác rồi trở về nhà.
Về đến nhà nhưng Du Phàm vẫn còn sợ run người,xíu nưa thôi là táng mạng dưới
loạn thạch rồi,hắn vỗ vỗ đầu tiểu Hồng đang thở hồng hộc bên cạnh rồi phá lên
cười,tiểu Hồng cũng chạy qua liếm mặt hắn hai người,không là một người một
sủng mới đúng đùa giỡn ầm ĩ một hồi.
Đây cũng là lần đầu tiên Du Phàm gặp nguy hiểm lớn như vậy,hắn ý thức được thế
giới yêu linh tran ngập sắc màu cũng tràn ngập nguy cơ từ lâu rồi,nhưng chưa
đi ra bên ngoài chỉ mới loanh quoanh ở đây đã gặp phải nguy hiểm lớn đến
vậy,điều này làm hắn cảm thấy mình cần phải cẩn trọng hơn nữa nếu không muốn
mất mạng oan uổng.
Ở ngoài kia không chỉ có linh sủng mới gây nguy hiểm,lòng người càng hung ác
hơn nhiều,từ nhỏ đã được lão gia tử dạy dỗ lòng tham và sự tàn nhẫn của con
người còn hơn cả yêu linh,mặc dù không biết lai lịch lão gia tử là ai,nhưng
những câu chuyện,những lời dạy dỗ của lão hắn không bao giờ quên,đó chính là
tài sản quý giá nhất theo hắn suốt cuộc đời này,nghĩ đến mình sắp sửa được ra
ngoài khám phá thế giới,hắn vừa vui cũng vừa buồn,từ nhỏ hai ông cháu đã dựa
vào nhau mà sống,hắn không nỡ rời xa lão gia tử.
Như đoán được tâm trạng của Du Phàm đang không vui chú hổ con tiểu Hồng nhào
vào lòng hắn hết cọ rồi liếm ý đồ muốn làm chủ nhân vui vẻ lên.Con thú nhỏ nửa
năm trước còn nằm trong lòng hắn chưa mở mắt bây giờ đã biết an ủi ngược mình
khiến trong lòng Du Phàm cảm động không thôi cả hai lại quay sang đùa giỡn ầm
ĩ một hồi.
-“Cảm ơn ngươi nhé”.
Hắn xoa đầu chú hổ trong lòng mình,trong lòng cũng cảm thấy ấm áp,thương cảm
cũng nhạt đi vài phần.
“Ô Ô Ô”.Liếm liếm bàn tay của tiểu chủ nhân chú hổ con Tiểu Hồng kêu lên đầy
thỏa mãn.
Du Phàm đứng lên đi vào phòng lấy quả trứng ra vừa lau chùi vừa nói:
-“ngươi phải mau chóng nở ra nhé,thế giới bên ngoài này có rất nhiều kì bí đang chờ chúng ta đi khám phá đấy”.
Quả trứng dường như cảm nhận được khẽ động đậy đáp lại lời hắn làm hắn cười
toe toét một hồi,tiểu Hồng bên cạnh cũng gầm gừ đáp lại quả trứng.