Người đăng: yamisama
Sau khi kết thúc chiến đấu với Trần Tư Mặc,Du Phàm tìm kiếm 1 hồi thì phát
hiện có 1 hang động tương đối bí ẩn,bên ngoài chằng chịt dây leo màu đen gần
như che kín cả cửa động.Mặc dù núp trong đây không tránh khỏi những thí luyện
giả khác tìm đến nhưng cũng có thể tránh được yêu linh hoang dã tấn công.
Ngồi trong động hồi phục linh lực,Du Phàm cũng đút cho mỗi con linh sủng của
hắn linh hạch để chúng nhanh chóng khôi phục.Du Phàm ý thức được rằng sẳn sàng
chiến đấu trong mọi tình huống chính là phương pháp sinh tồn tốt nhất nơi
hoang dã,nhất là nơi cực kì nguy hiểm như Đảo Đầu Lâu này.
Sau khi hồi phục linh lực bản thân cũng như các linh sủng,Du Phàm cần phải
giải quyết vấn đề nan giải nhất hiện nay là trong túi hắn đã không còn linh
hạch cho đám linh sủng nữa,úc nãy cho chúng ăn đã là những viên cuối cùng rồi.
Hôm sau,Du Phàm đi ra ngoài tìm linh sủng để liệp sát thu hoạch linh hạch làm
thức ăn cho linh sủng cũng như huấn luyện cho chúng.Trong trận chiến lúc
nãy,mặc dù Bạch Tinh và Thạch Quy kết hợp khá tốt nhưng vẫn chưa đạt đến trình
độ hắn muốn,lúc nãy sử dụng chiêu thức kết hợp sát thương đã lên đến cấp 3
nhưng vẫn không thể giết chết được 2 con linh sủng của đối phương phòng ngự
chỉ ở mức cấp 2,chứng tỏ khả năng khống chế của chúng chưa thực sự tốt.
Phải nói Du Phàm là 1 người cực kì nghiêm khắc trong việc huấn luyện linh
sủng,hắn yêu cầu ở chúng cực cao,hắn không cam bằng lòng với thực tại mà muốn
càng ngày càng phải mạnh mẽ hơn nữa,hắn muốn ở linh sủng của mình phải đạt đến
trình độ hoàn mỹ,và hắn sẽ giúp chúng đạt được điều đó.
Đi được một lúc lâu,phía trước xuất hiện 1 đàn Ám Lang chừng 10 con trình độ
cỡ chiến sĩ sơ và trung giai,Ám Lang là yêu linh huyết thống 2 sao,thiên phú
coi nhừ là bình thường trong Lang Tộc.
Bầy Ám Lang đang ở bên bờ suối thì nhìn thấy có người đi đến,chúng gầm gừ,hàm
răng sắc nhọn nhe ra,đôi mắt đỏ ngầu nhìn đối phương bộ dáng như chuẩn bị xông
lên tấn công.
Du Phàm nhìn thấy bầy Ám lang cũng triệu hồi ra 3 con linh sủng của mình chuẩn
bị chiến đấu.Cả 3 sau khi hồi phục sức lực tinh thần đang rất tốt,chuẩn bị sẳn
sàng xông lên tấn công đối phương,Du Phàm lúc trước đã nói cho bọn nó biết
cuộc săn này là thức ăn tương lai của chúng nên không dám sơ xuất.
Du Phàm nhìn 3 đứa 1 cái rồi cười nói với chúng:
-“Các ngươi hãy tự động chiến đấu không cần ta chỉ huy,ta sẽ đứng ngoài nhìn xem các ngươi ứng chiến để tìm những yếu điểm mà các ngươi cần khắc phục,cũng như học cách tự lập cho bản thân”.
Nói xong hắn nhanh nhẹn leo lên 1 cái cây to ở gần đó nhìn xuống đám linh sủng
của mình,hắn muốn quan sát để nhìn xem yếu điểm cũng như ưu điểm của từng con
linh sủng thông qua chiến đấu hằng ngày.
Tiểu Hồng cùng Bạch Tinh đã theo hắn khá lâu,hắn cũng đã quen thuộc nhưng
Thạch Quy thì chỉ mới theo hắn gần 1 tháng thôi,chỉ mới trải qua 1 trận chiến
với Trần tư mặc nên hắn cũng không biết hết các đặc điểm của chúng.
Hắn để linh sủng của mình tự chiến đấu chính là để bọn nó có thể suy nghĩ độc
lập và tự do chiến đấu,phát huy hết sức của mình,cái mà hắn muốn là 1 đồng bạn
biết suy nghĩ chứ hắn không muốn 1 cỗ máy linh sủng chỉ biết nghe lệnh chiến
đấu,hắn muốn sau này khi hắn trở thành cường giả đỉnh phong những đồng bạn này
cũng có thể tự đảm đương 1 phía,không cần hắn phải bận tâm.
Nhìn xuống đã thấy Tiểu Hồng chiến đấu cực kì hăng hái,vuốt lửa,nanh lửa,hỏa
diễm bay tứ tung,1 mình nó triền đấu với 4 con Ám Lang Chiến Sĩ sơ giai và 1
con Chiến Sĩ trung giai nhưng không hề rơi xuống hạ phong,bộ dáng cực kì hưng
phấn chiến ý tỏa ra ngút trời.Ngày hôm qua đánh nhau với con Ám Quỷ kia chưa
kịp kết thúc đã bị gọi về làm nó cực kì tức giận nên càng điên cuồng tấn công
đám Ám Lang.
Du Phàm cũng đã biết tính cách của Tiểu Hồng từ lâu:cuồng ngạo,cứng đầu hung
hãn.Nó thích chiến đấu máu tanh,chiến đấu vì chủ nhân cũng như chính bản thân
mình,đó cũng là cách thể hiện sức mạnh của nó.Đó cũng chính là điểm mạnh nhất
và cũng là điểm yếu của nó,chiến ý kia có thể dễ dàng đánh ngã đối phương
nhưng ngược lại quá cứng cũng chưa chắc đã tốt cho bản thân,Du Phàm tuy có
chút đau lòng cho nó nhưng hắn vẫn để nó như thế,ủng hộ nó hết mình.
Liếc sang Bạch Tinh thì thấy nó nhanh nhẹn tránh né các đòn tấn công của 2 con
Ám Lang đối diện sau đó thi triển ma pháp phong hệ đánh trả,mặc dù thấp hơn
đối phương 1 đẳng nhưng nó không hề sợ hải đối phương.Gió xoáy,lưỡi đao
gió,sừng húc các chiêu thức thi triển 1 cách hoàn mĩ làm Du Phàm cảm thán
thiên phú tuyệt hảo của nó,khác hẳn với bộ dáng nhút nhát yếu ớt nhưng có chút
quật cường Du Phàm gặp lúc ban đầu.
Du Phàm rất hài lòng,đây là con linh sủng làm hắn an tâm nhất.Khác với Tiểu
Hồng điên cuồng đến cùng thì Bạch Tinh lại tương đối bình tĩnh,nó luôn tìm ra
giải pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề,đây chính là điểm mạnh nhất của
nó,nhiều lần cứu thoát hắn khỏi nguy hiểm trí mạng.Điểm yếu duy nhất của nó
chính là bây giờ nó còn quá nhỏ yếu,nhưng Du Phàm tin tưởng rằng rất nhanh
thôi nó sẽ trở thành 1 con linh sủng mạnh nhất,hơn cả Tiểu Hồng và tiểu Thạch
Quy.
Bên kia tiểu Thạch Quy thì tương đối khó khăn,1 mình nó đánh nhau với 3 con Ám
lang nhưng cũng chỉ ngang sức,phải biết rằng huyết mạch nó cao hơn Ám Lang rất
nhiều nhưng vì từ nhỏ chỉ sống sung sướng trên lưng mẹ nó,thiếu thốn kinh
nghiệm chiến đấu thực tiễn.
Lúc chiến đấu với Trần Tư Mặc có Du Phàm chỉ huy bảo làm gì thì nó làm
theo,bây giờ chiến đấu 1 mình làm lộ ra yếu điểm rất rõ ràng. Du Phàm nhìn nó
thi triển các kĩ năng lung tung tấn công vào đối phương,không thèm để ý đến
lượng ma lực đang cạn kiệt,hắn cũng không lên tiếng nhắc nhở mà chỉ im lặng
nhìn nó đau khổ chống đỡ kẻ địch.
Du Phàm đã biết trước điểm yếu của nó ngay từ đầu,nhưng hắn cũng không quan
tâm lắm vì mỗi linh sủng của hắn đều phải chiến đấu tẩy lễ,kinh nghiệm thực
chiến sẽ điên cuồng tăng lên.Bù lại thì điểm mạnh của nó chính là huyết mạch
cực cao,thiên phú kinh người,chỉ cần hắn điều huấn tốt sau này nó sẽ phát
triển cực mạnh hơn cả mẹ nó lúc trước.
Sau khi chiến đấu kết thúc,Du Phàm thu thập chiến lợi phẩm là 10 viên linh
hạch rồi nhìn bọn chúng.Chỉ thấy Tiểu Hồng vết thương chồng chất nhưng chiến ý
không giảm đi chút nào,Bạch Tinh thì toàn thân nhẹ nhõm bộ lông trắng tinh chỉ
bị sây xước nhẹ cùng với Thạch Quy gương mặt đau khổ bị trầy sướt khắp
người,đôi mắt ngập nước đáng thương nhìn hắn.
Hắn vỗ đầu khích lê Tiểu Hồng cùng Bạch Tinh rồi đi lại chỗ của tiểu Thạch Quy
mỉm cười nói với nó:
"ngươi còn thiếu chính là kinh nghiệm chiến đấu,chỉ có qua chiến đấu tẩy lễ
ngươi mới có thể trở nên mạnh mẽ được,ta tin tưởng sau này ngươi sẽ trở nên
mạnh mẽ hơn cả mẹ của ngươi lúc trước nữa".
Khích lệ xong Du Phàm lấy linh hạch cho cả 3 ăn rồi nghỉ ngơi khôi phục.Sau đó
1 người 3 sủng lại tiếp tục xuất phát tìm mục tiêu tiếp theo.