Người đăng: yamisama
Hơn 10 dặm quanh đây chính là địa bàn của Cương Thạch Thứ Quy,nó nằm ở vùng
đất này đã lâu trừ những yêu linh cường đại khác không xâm phạm lĩnh địa có nó
thì nó cũng không ra khỏi chỗ ở của mình.
Trong vùng này cũng có rất nhiều yêu linh nhỏ yếu đến nương dựa Cương Thạch
Thứ Quy tìm sự bảo hộ,lũ yêu linh cứ đó 1 khoảng thời gian lại đến nộp linh
hạch cho thạch quy coi như là phí bảo hộ.
Nguồn thức ăn đã có yêu linh khác cung cấp nên nó chỉ nằm yên cứ 1 khoảng thời
gian tỉnh dậy ăn linh hạch rồi lại ngủ tiếp,từ năm này qua năm khác nó chỉ nằm
lì một chỗ hết ăn rồi lại ngủ không cần hoạt động.
Hôm nay,lúc nó đang nằm ngủ thì bỗng dưng cảm thấy trên lưng thiếu thiếu cái
gì đó,nó giật mình tỉnh lại thì thấy hậu duệ của mình thì đã biến mất không
thấy tăm hơi.
Ở đó còn có 1 tên nhân loại đang đứng,nó còn cảm nhận được trên người tên nhân
loại này có mùi của đứa hậu duệ kia nên càng điên cuồng gầm rống,phải biết
rằng huyết thống càng cao thì càng khó dựng dục hậu đại, nó phải tích lũy năng
lượng mấy chục năm trời,nằm yên 1 chỗ không di chuyển để sinh ra được đứa hậu
duệ này,nay lại bị tên nhân loại kia bắt mất hỏi sao nó không điên cuồng cho
được.
Đất đá bay táng loạn,bầu trời gió quét kinh hoàng,lúc này Du Phàm tỉnh lại từ
trong sợ hãi nhìn chằm chằm vào con Cương Thạch Thứ Quy kia,giờ hắn đã hiểu
tại sao nó lại không có hậu vệ kế bên rồi,có người mẹ như thế kia thì ai dám
đến đây gây nguy hiểm cho nó chứ.
Du Phàm có gắng nở ra 1 nụ cười gượng gạo,giọng run run mở miệng:
-“Yo,mẹ của tiểu Thạch Quy đó à,ngươi khỏe,tiểu Thạch Quy giờ đã thành linh sủng của ta rồi,ta hứa sẽ chăm sóc cho nó thật tốt,để cho nó trở nên mạnh mẽ hơn,xin hãy tin ta”.
Vừa nói Du Phàm vừa cẩn thận lùi lại phía sau,phải biết rằng bây giờ hắn đang
ở trên cái mai của con Cương Thạch Thứ Quy này,nếu không cẩn thận là đi đời
nhà ma ngay tức khắc.
Lần này Cương Thạch Thứ Quy càng triệt để nổi giận,nó không ngờ con kiến hôi
nhân loại này bắt hậu duệ của nó làm linh sủng,nó điên cuồng gầm rống,chiếc
mai rùa rung lắc hất văng Du Phàm bay lên trời.
Huyết thống càng cao thì linh trí cũng như yêu linh càng hoàn thiện,vì vậy yêu
linh cấp cao không muốn làm công cụ chiến đấu cho nhân loại,nếu muốn thì phải
là hạng cường giả chứ không phải con kiến nhỏ yếu tên trước mặt này.
Du Phàm bị hất bay lên trời thì hét toáng lên,hắn bám lên lưng của Tiểu Hồng
ra lệnh cho nó chuẩn bị chạy trốn.
Tiểu Hồng lúc nãy bị đàn quạ rượt đuổi đã kiệt sức,vừa ăn linh hạch hồi phục
được 1 chút thì bây giờ lại phải chạy trốn tiếp,nhưng nó cũng không oán trách
chủ nhân mà càng lấy làm vinh quang vì chủ nhân đã tin tưởng vào mình như thế.
-“graoooo”. Tiểu Hồng gầm lên 1 tiếng từ không trung tiếp xuống tảng đá rồi cõng Du Phàm nhanh chóng gia tốc chạy đi xa.
Con Cương Thạch Thứ Quy đâu dễ dàng buông tha cho tên nhân loại dám bắt hậu
đại của nó,nó gầm lên kinh thiên rồi nhấc chân đứng dậy.
Phải biết rằng nó nằm ở đó đã mấy chục năm giờ đã nhất chân đứng dậy,đất đá
bay mờ mịt,mặt đất rung chuyển không ngường,Cương Thạch Thứ Quy đập chiếc đuôi
đầy gai của mình lên mặt đất làm nơi đó nứt lan ra thành một cái hố to rồi
nhấc cơ thể khổng lồ hơn 50m của mình rượt theo Du Phàm.
Du Phàm đang nằm trên trên lưng Tiểu Hồng quay đầu lại nhìn thấy thạch quy
đứng dậy điên cuồng rượt theo mình thì gương mặt đã trắng nay còn nhợt nhạt
hơn,hắn thúc dục Tiểu Hồng dưới thân gia tốc chạy nhanh lên,Tiểu Hồng nghe chủ
nhân ra lệnh cũng dùng hết sức lực của nó chạy điên cuồng về phía trước.
Đằng sau,Thạch Quy vì cơ thể quá khổng lồ nên di chuyển rất khó khăn,mặc dù nó
đã là yêu linh cấp Thiên Vương viên mãn rồi nhưng tốc độ của nó cũng không
nhanh hơn Tiểu Hồng là bao,chỉ thấy nó điên cuồng đuổi theo làm mặt đất chấn
động không ngừng,các yêu linh lẫn các thí luyện giả đều điên cuồng chạy trốn
khỏi khu vực nguy hiểm này.
Thực ra Du Phàm phàm có thể cưỡng ép cắt đứt khế ước với Cương Thạch Địa Quy
ấu thú,nhưng hắn không làm thế,hắn đã đem tiểu Thạch Quy vào trong đội hình
của mình thì sẽ không dễ dàng giao nó ra,1 phần cũng vì hắn luyến tiếc huyết
thống cực cao của Cương Thạch Thứ Quy,nếu nó trưởng thành sẽ là cấp Thiên
Vương,đến lúc đó nó có thể giúp hắn đảm đương một phía.
Du Phàm nằm trên lưng Tiểu Hồng quay đầu lại hét lớn với Cương Thạch Thứ Quy ở
đằng sau:
-“Mẹ tiểu Thạch Quy à,ngươi cứ giao nó cho ta đi,ta hứa sẽ chăm sóc không để ai bắt nạt nó,đi theo ta nó mới trở nên mạnh hơn,ở bên ngươi nó sẽ không tiến thêm được nữa đâu,nó phải chiến đấu học hỏi kinh nghiệm thì bản thân mới lớn mạnh được,với lại gia gia ta có nói chim non rồi sẽ có ngày tung cánh bay lượn tìm khoảng trời riêng cho mình,ngươi cũng không thể ở bên cạnh nó mãi mãi được,xin hãy tin taaaaa”.
Cương Thạch Thứ Quy ở đằng sau cũng suy nghĩ như vậy,nó biết hậu 1 yêu linh
muốn hùng mạnh phải trải qua máu tươi tẩy lễ,chiến đấu điên cuồng thì mới mạnh
hơn chứ núp dưới bóng của cha mẹ thì không thể làm được gì,cuối cùng sẽ bị xóa
tên trong dòng sông lịch sử.
Nhưng biết không có nghĩa là nó đồng ý cho hậu đại của mình đi theo thằng nhóc
kia,phải biết huyết mạch 5sao trong cơ thể tiểu thạch quy sẽ làm các yêu linh
khác thèm muốn,mà con kiến hôi kia thì quá nhỏ yếu không đủ sức bảo vệ cho hậu
đại của nó.
Nó muốn tên kia cắt đứt khế ước giao trả lại hậu đại của mình nên cũng không
dám thi triển chiêu thức tấn công sợ tên nhân loại kia chết thì tiểu thạch quy
cũng đi theo luôn,cho dù tên nhân loại kia có 10 cái mạng cũng không đủ cho 1
đòn tấn công cấp Thiên Vương của nó.
Phải biết rằng yêu linh nằm trong không gian linh sủng khi yêu linh sư chết đi
chìa khóa sẽ bị vỡ vụn,cổng không gian không thể mở ra,yêu linh còn trong
không gian thứ nguyên sẽ bị nhốt lại vĩnh viễn,không có linh lực cung cấp
chúng sẽ từ từ chết đi biến thành linh lực phiêu tán trong tầng không gian
đó.Trừ những con yêu linh cấp bậc Chí Tôn đủ sức xé mở không gian hay yêu linh
không gian dị hệ mới có thể từ trong đó thoát ra ngoài.