Người đăng: yamisama
Chạy hơn 1 giờ đồng hồ đến 1 khu vực đất đá lởm chởm,đàn quạ trên bầu trời
dừng lại,đôi mắt đầy thù địch nhìn Du Phàm cùng Tiểu Hồng nhưng không tiến lên
nữa,làm như nơi đây có gì đó chúng rất kiêng kị ẫn sợ hãi.
Du Phàm thấy đàn quạ không tiến lên nữa thì thở phào một hơi,úc này hắn mới
nhìn sang xung quanh nơi này thì thấy ở đây khắp nơi đều quái thạch nhọn màu
nâu cao chừng 10m đâm thẳng từ dưới đất lên trời,nhìn rất đồng đều có quy tắc
chứ không mọc lung tung,hắn tò mò đi vào sâu bên trong đám quái thạch xem xét.
Trên bầu trời đám âm nha bay vòng 1 lúc thấy hắn đi vào đó không trở ra nữa
cũng vỗ cánh không cam lòng bay trở về tổ.
Xuyên qua đám quái thạch Du Phàm đi đến khu trong của đám quái thạch,ở giữa
chính là 1 cây cột đá đầu nhọn cao chừng 30m,màu nâu đen bóng loáng,đó cũng là
cây cột đá cao nhất trong rừng loạn thạch.
Nhưng thứ hấp dẫn Du Phàm không phải là cây cột đá mà là thứ ở bên dưới nó,nơi
đó có 1 con yêu linh nhìn như rùa,mai rùa bằng đá đầy những cây gai mọc ngược
lên,cơ thể với tứ chi và đuôi chắc khỏe,bề rộng của con yêu linh phải lên đến
2m,cao chừng 1m.
Cương Thạch Thứ Quy yêu linh Giáp Xác Tộc thổ hệ có huyết mạch 5sao.Là yêu
linh giáp xác thổ hệ nên khả năng phòng ngự của nó cực kì cao cộng thêm lực
lượng thổ hệ cường khống chế địa hình cực kì mạnh mẽ.
Du Phàm mừng rỡ,phải biết là hắn đã là Linh Sĩ ,có thể kí kết thêm hai chiến
sủng chiến đấu cho mình,hắn cũng không ngờ vận khí mình tốt như vậy liền gặp
được loại linh sủng có huyết mạch cao.
Du Phàm cảnh giác nhìn xung quanh,hắn biết thường ấu thú sẽ có hộ vệ của mình.
Hắn quan sát một lượt hết tất cả các cột đá thấy không có yêu linh nào ẩn
nấp,lấy làm kì lạ rồi cũng đánh bạo cẩn thận đi lại chỗ con Thạch Quy.
Thạch quy nằm nhàn nhã dưới cự thạch,thấy Du Phàm đi đến cũng không làm ra
hành động gì,chỉ chơp đôi mắt to tròn của nó hiếu kì nhìn Du Phàm.
Du Phàm bước đến trước mặt nó,gương mắt mỉm cười,giọng nói đầy dụ dỗ như quái
thúc thúc dụ tiểu la li xem cá vàng:
-“Yo,anh bạn nhỏ ở đây làm gì thế,những người bạn của ngươi đâu? Không có à,rất tốt,đây ta có cái này ăn ngon lắm này,thử 1 miếng nhé”.
Du Phàm hỏi con thạch quy những hộ vệ của nó đâu rồi lục trong nhẫn trữ vật ra
1 đống mứt hoa quả mà hắn chuẩn bị đưa cho thạch quy,con thạch quy kia nghe Du
Phàm hỏi cũng ngây thơ chớp đôi mắt to tròn nhìn Du Phàm rồi lát rồi lắc lắc
đầu,cái đầu to lớn ngậm mấy miếng mứt Du Phàm để trên đất vào miệng nhai sau
đó mừng rỡ ăn hết đống mứt trái cây rồi quay sang nhìn Du Phàm.
Du Phàm trong lòng vui mừng thầm 1 trận,hắn không ngờ vận khí của mình lại
nghịch thiên như vậy,gặp được 1 con linh sủng huyết thống 5sao mà không có hộ
vệ bên cạnh,hắn mỉm cười giọng nói cũng đầy dụ dỗ:
-“Anh bạn nhỏ,ăn rất ngon đúng không,ở đây ta còn có rất nhiều này,nhưng ngươi phải đi theo ta thì mới được ăn tiếp”.
Hắn lấy ra mấy gói thức ăn rồi lại bỏ trở lại nhẫn trữ vật,thạch quy kia thấy
thế thì kêu “gru gru” ý hỏi Du Phàm muốn nó đi đâu.
-“Đi đâu à,chúng ta sẽ đi ra thế giới ngoài kia,nơi đó tràn ngập kì ngộ cũng như nguy hiểm,sẽ gặp những đối thủ mạnh,những kẻ địch hung ác,gặp nhiều yêu linh hùng mạnh,chúng ta sẽ chiến đấu đi đến đỉnh phong của thế giới này,ta sẽ trở thành yêu linh sư mạnh nhất,còn ngươi sẽ trở thành linh sủng mạnh nhất”-
Du Phàm mỉm cười đầy tự tin trả lời câu hỏi của thạch quy.
Thạch quy nghe Du Phàm nói đến thế giới ngoài kia thì tràn đầy hứng thú,quan
trọng là đi với Du Phàm nó còn có thể ăn ngon chứ ở đây từ lúc sinh ra nó chỉ
gặp đất đá và linh hạch,nó gật gật cái đầu to của mình đôi mắt tỏa sáng nhìn
Du Phàm kêu “gru gru”.
Du Phàm thấy nó gật đầu thì trong lòng sương rơn,vội lấy từ trong nhẫn ra 1
cái khế ước linh sủng,vận nhập tinh thần lực của mình lạc ấn lên đó rồi quay
sang nói với thạch quy:
-“Anh bạn nhỏ,bây giờ ngươi hãy vận dụng tinh thần lực kí vào đây,sau đó ngươi sẽ đi theo bên cạnh ta,phiêu lưu mạo hiểm,trở nên hùng mạnh”.
Thạch quy nghe thế gật đầu kêu “gru gru” ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhẫn trữ
vật của Du Phàm,ý nó muốn là phải có thức ăn ngon nữa.
Du Phàm nghe thế thì biết lần này sẽ thành công,vui mừng gật gật đầu: “ừ còn
có thức ăn ngon nữa,sẽ không thiếu phần của ngươi đâu,mau mau dùng tinh thần
lực kí khế ước đi.”
Thạch quy dùng tinh thần lực của mình thâp nhập vào cái gọi là khế ước kia,sau
đó tinh thần của nó dường như có cái gì đó lạc ấn vào,cảm giác này rất quen
thuộc,chính là cái người cho đã nó thức ăn ở trước mặt.
Cổng không gian mở ra thu thạch quy vào trong,một chiếc chìa khóa rơi xuống
tay Du Phàm,hắn mỉm cười,vậy à hắn lại thu phục được 1 người đồng đội nữa rồi.
Chưa để Du Phàm vui mừng xong thì đất đá xung quanh rung chuyển làm hắn chao
đảo đứng cũng không vững nữa,sau đó 1 tiếng gầm rống kinh thiên “gruuuuuu” làm
tai Du Phàm đau nhứt như muốn rách ra,hắn lấy tay che lại bảo vệ tai của mình
ngước nhìn nơi phát ra tiếng rống.
Tiếng gầm thét làm đất đá xung quanh bay táng loạn,những con yêu linh hoang dã
khác cũng nhanh chóng chạy ra xa khỏi nơi này càng làm khung cảnh trở nên hỗn
loạn.
Du Phàm đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng rống,vừa nhìn thấy đó là cái gì thì
sắc mặt Du Phàm trắng không còn giọt máu.
Ở nói cách Du Phàm hơn 30m có 1 cái đầu rùa to đùng,cái đầu này cũng có 1 hàng
gai nhọn,hàm răng chắc khỏe,da sần sùi như đất đá đang dùng đôi mắt như muốn
bốc cháy nhìn chằm chằm vào Du Phàm.