Cày Nhiệm Vụ


Người đăng: yamisama

Tạm biệt hai người kia,cùng Tiêu Thúy Nhi nhanh chân rời khỏi chốn thị phi
đó,Du Phàm đi đến chỗ “Nhiệm Vụ Đường”để trả nhiệm vụ.
Chuyện vừa rồi làm hắn rút ra một kinh nghiệm là cả nhà Tiêu Thúy Nhi đều khắc
mình,đúng vậy không phải do hắn bịa chuyện bị bắt quả tang mà là do hắn không
hợp với gia đình Tiêu Thúy Nhi,chỉ còn lão thành chủ là hắn chưa gặp nhưng hắn
cũng chẳng thấy cảm giác tốt lành gì mà có thể là một đại tai họa.
Đến chỗ trả nhiệm vụ được 500 điểm cống hiến,hắn lại đi đến bảng nhiệm vụ tìm
tòi rồi giật lấy 1 tờ nhiệm vụ. Đây là nhiệm vụ tiêu diệt mục tiêu,ở một cái
thôn gần thành xuất hiện một bầy Dã Lang cấp Học Đồ chừng 30 con,tiêu diệt
chúng bảo vệ dân làng sẽ nhận được 1000 điểm cống hiến và huy hiệu cấp hai.
Hắn dự định đi huấn luyện cho Tiểu Hồng và Bạch Tinh sẳn tiện làm nhiệm vụ
luôn,một công đôi chuyện.
Tiêu Thúy Nhi đi cạnh thấy hắn lấy nhiệm vụ cũng không bất ngờ,30 con Dã Lang
cấp Học Đồ thì con hổ ngốc và bạch lộc kia cũng ứng phó được.
Ra khỏi nhiệm vụ đường Du Phàm đi vào giao dịch đường đổi linh hạch Học Đồ
đỉnh giai và Học Đồ cao giai làm thức ăn cho hai đứa nhóc kia hết sạch điểm
cống hiến chỉ được vài viên đủ cho hai đứa nó ăn ba,bốn ngày.
Lần này Tiêu Thúy Nhi không đi cùng Du Phàm nữa,ra khỏi Nhân Linh Điện thì
chia tay Du Phàm rồi đi về nhà,Du Phàm cũng thấy tên dẫn đường kia rồi bảo hắn
dẫn đến chỗ thôn làm nhiệm vụ.
Ra khỏi thành,cả hai thuê một chiếc xe do Hắc Câu ngũ giai kéo,nhìn hai bên
đường là đồng lúa xanh ngát,Du Phàm hít sâu một hơi,hắn có hơi nhớ nhà,nhớ lão
gia tử,nhớ khu thôn quê mà hắn đã gắn bó nhiều năm nhưng hắn cũng không định
trở về đó,đơn giản là đi không biết khi nào mới tới.
Xa xa Du Phàm đã nhìn thấy thôn làng,cái thôn này cũng giống thôn nhà hắn,xung
quanh dựng cây làm tường thành bảo vệ,trước cửa thôn đứng mấy người có lẽ là
đang chờ yêu linh đến tiếp nhận nhiệm vụ. Du Phàm hít sâu một hơi,hắn muốn làm
thật tốt nhiệm vụ này,không chỉ vì điểm cống hiến mà còn vì những người dân
nhỏ yếu chất phác kia.

….

-“ Tiểu Hồng dùng ‘phun lửa’ kết thúc”. Sau tiếng ra lệnh thì có một luồng hồng diễm nhiệt độ kinh người lao thẳng về phía đối diện đốt đối phương thành tro chỉ còn lại một viên linh hạch cấp Chiến Sĩ hai giai.
Bây giờ đã là lúc cách lần làm nhiệm vụ trước hơn 3 tuần,3 tuần này Du Phàm
làm gần 20 cái nhiệm vụ cấp một và cấp hai,phải nói tốc độ khủng bố,tên dẫn
đường kia cho Du Phàm cũng trợn mắt líu lưỡi.
Bây giờ hắn đã là thành viên cấp 3 của Nhân Linh Điện,có thể hưởng chút quyền
lợi của thành viên trung tầng rồi,hắn dùng một vạn điểm cống hiến cùng với
phần thưởng cấp 3 đổi lấy một quyển linh kĩ có tên ‘Nhiệt huyết chiến
đấu’,linh kĩ khi hắn lên cấp Linh Sĩ sẽ đủ linh lực sử dụng,linh kĩ này khi
niệm lên sẽ gia chú cho một linh sủng dã thú hệ càng dùng cơ thể đánh cận
chiến với đối phương thì càng tăng sức mạnh,tiêu hao hết hai phần linh lực khi
dùng.
Linh Sủng Sư có thể học các linh kĩ để bổ trợ cho linh sủng của mình,tùy theo
linh kĩ mà tiêu hao lượng linh lực khác nhau khi thi triển. một quyển linh kĩ
được gọi là cao cấp khi sử dụng sẽ gây hiệu ứng lên linh sủng của mình hoặc
tác động mạnh đối phương nhưng tiêu hao ít linh lực hơn linh kĩ khác.
Tiểu Hồng bây giờ đã là cấp Học Đồ viên mãn rồi,không cần dùng tiến đẳng dược
tề thì nó cũng sẽ dễ dàng tiến lên cấp Chiến Sĩ,nhưng hắn vẫn nhờ Tiêu Thúy
Nhi chuẩn bị cho hắn hai phần dược tề tiến giai cấp 1. Bạch Tinh bây giờ cũng
đã 9 giai rồi,hắn đã cường hóa ma pháp phong hệ của nó lên cấp hai sơ kỳ,lực
chiến đấu khủng bố,hắn cũng đã là mười tầng linh đồ,chỉ cần cố gắng sẽ phá tan
bình cảnh tiến lên Linh Sĩ.
Tiến đẳng dược tề chính là linh dược sư dùng linh hạch,linh tinh,huyết thạch
của yêu linh cùng một số thảo dược cùng đẳng cấp chế ra,phải nói giá trị cực
kì xa xỉ,không phải ai cũng có cơ hội dùng. Yêu linh tiến đẳng dùng dược tề sẽ
không sợ khi tiến giai thất thoát năng lượng làm thiếu hụt năng lượng cần
thiết, khi lên cấp tư chất linh sủng sẽ tốt hơn.
Về đến thành trả xong nhiệm vụ Du Phàm mua sắm linh hạch nuôi hai linh
sủng,sau đó đi sắm các vật dụng cần thiết.
Hắn gọi cho Tiêu Thúy Nhi đến đi dạo khắp thành,mua sắm lều trại,thức ăn khô
cất giữ trong 3 năm,rồi hơn mười bộ quần áo,mua hết sạch những gì mà hắn kiếm
được mấy tuần qua.
Tiêu Thúy Nhi bên cạnh vả mặt không biết phải làm gì,buồn bã hỏi hắn:
-“ngươi sắp rời đi à ?”
Du Phàm nghe thế cũng quay lại đáp:
“đúng vậy,ta đến thành Lam Hải này để nhận huấn luyện của Ám Hội,mấy ngày nữa
sẽ lên đường”
Tiêu Thúy Nhi nghe tên Ám Hội thì giật mình vì ngày trước anh trai cô cũng
tham gia huấn luyện cấp bậc tinh anh,cô lo lắng nhìn Du Phàm:
-“Anh trai ta từng tham gia huấn luyện của Ám Hội cấp bậc tinh anh,nghe huynh ấy kể lại thì rất nguy hiểm,tỉ lệ sống xót chỉ có 50%,ngươi tham gia là cấp bậc gì”.
Du Phàm trầm ngâm giây lát rồi trả lời: “cấp địa ngục”.
Tiêu Thúy Nhi như chết đứng trước lời nói của Du Phàm,cô cũng biết trong bốn
cấp của Ám Hội thì cấp địa ngục là cao nhất,tỉ lệ sống sót không quá 1%,mà Du
Phàm lại tham gia huấn luyện ở cấp độ kinh hoàng này.
Cả hai người cứ như thế,im lặng đi dạo trên con đường ngoài thành,ánh trời
chiều kéo dài cái bóng của hai người khi thì quấn quít,khi thì chia xa.
Đột nhiên,Tiêu Thúy Nhi hít sâu một hơi lấy dũng khí rồi bước đến ôm từ sau
lưng Du Phàm,hai tay vòng ra trước,gương mặt thanh tú đẫm nước mắt nói:
-“ngươi nhất định phải sống sót quay về,ta sẽ chờ ngươi ở nơi này,ngươi đã hứa là sẽ cứu ta ra khỏi phủ thành chủ,nếu không thực hiện được ta sẽ hận ngươi cả đời”/
Du Phàm hơi bất ngờ khi bị Tiêu Thúy Nhi đột kích,sững sờ một chút nghe giọng
nói của nàng ta thì mặt đỏ,trái tim đập liên hồi,đây chính là lần rung động
đầu đời của hắn a,hắn cũng không biết phải làm gì,chỉ biết đứng trơ ra như
người gỗ.
Tiêu Thúy Nhi quay người Du Phàm lại thì thấy hắn cả người cứng ngắt,gương mặt
đỏ bừng,cô cũng đỏ mặt bật cười khanh khánh,Du Phàm thì lại càng luống cuống
tay chân như dư thừa không biết phải làm gì.
Hai người từ xa đang có một nhóm người đang quan sát họ,đứng đầu là Tần Tuấn
Khải,hôm nay hắn dẫn linh sủng mới của mình đi luyện tập ngoài thành vừa trở
về thì bắt gặp cảnh này.Những hộ vệ xung quanh thấy chủ tử mình nghiến răng
ken két,gương mặt vặn vẹo độc ác,ánh mắt sắc lạnh như muốn giết người thì lạnh
run,bởi bọn họ biết vị thiếu gia này trưng ra ngoài vẻ mặt ôn hòa nhưng lòng
dạ thì rất âm hiểm độc ác.


Yêu Linh Sư - Chương #38