Người đăng: yamisama
Du Phàm đi xuyên qua rừng rậm đằng sau thôn chuẩn bị đến khu thảo nguyên,thôn
trang của Du Phàm chỉ là một thôn nhỏ nằm cạnh thảo nguyên rộng lớn bát ngát
với đủ loại yêu linh muôn hình vạn trạng cũng chính là nơi lui tới hằng ngày
của Du Phàm.
Trên đường Du Phàm đưa mắt quan sát mấy con yêu linh hoang dã trong rừng trong
lòng không khỏi dâng lên một trận kích động chỉ một thời gian ngắn nữa thôi
hắn sẽ có chiến sủng đầu tiên của mình không biết nó thuộc vào chủng loại yêu
linh gì.
Bỗng nhiên Du Phàm nhìn thấy một cảnh tượng kì lạ mảnh rừng xanh ngát hắn thấy
thường ngày hôm nay chẳng còn lại gì cả.Cả một khu vực rộng lớn hơn 100m đều
bị thứ gì đó thiêu trụi ngay cả mặt đất cũng chuyển sang màu đen bên trong
không khí vẫn còn sót lại mùi vị cực kì khó chịu.
Du Phàm tò mò bước vào khu vực đất đen thì thấy ở trung tâm có một cái hố khá
to bên trong hố ngoại trừ một viên đá tròn xoe đen nhẵn thì không hề còn sót
lại vật gì.
Du Phàm đang định lại gần xem bỗng nhiên 1 bàn tay đập lên vai,Du Phàm giật
bắn mình nhảy sang một bên quay đầu lại thì nhìn thấy lão gia tử đang đứng
phía sau mình,hắn thở phào một hơi vỗ vỗ ngực trấn an trái tim đang đập nhanh
của mình.
“Lão gia tử ngài xíu nữa thì hù chết ta rồi”.
Lão gia tử liếc nhìn Du Phàm một cái nói:
-“Ngươi đến đây làm gì”
“Ta muốn sang thảo nguyên bên kia tất nhiên là phải đi ngang qua khu rừng này
rồi”
Nói xong hắn tò mò nhìn chăm chú vào vật thể lạ bên trong hố đen kia nhưng chỉ
thấy nó không hề có gì đặc biệt giống như một tảng đá cực kì bình thường.
Lão gia tử trùng mắt nhìn hắn rồi đi đến cầm viên đá màu đen bên trong hố bắt
đầu nghiên cứu,ngắm nghía xoay tròn một lúc lâu Du lão gia tử mới chầm chậm
lên tiếng:
-“Là một quả trứng yêu linh”.
Du Phàm đứng bên cạnh trợ mắt nhìn quả trứng sau đó cười toe toét:
-“Lão gia tử,lão gia tử ta đây sắp sửa kí kết khế ước yêu linh ông trời liền tặng ta 1 quả trứng linh sủng đúng là may mắn a”.
Nói xong hắn cũng giật quả trứng trên tay Du lão gia tử ôm vào trong lòng,cảm
giác mát lạnh từ quả trứng truyền vào lòng bàn tay làm hắn cảm thấy yêu thích
không thôi.Lão gia tử cũng trừng mắt nhìn hắn:
-Ngươi biết đây là yêu linh gì sao mà đã định kí khế ước với nó.
Du Phàm cực kì chắc chắn nói với lão gia tử:
-“Vừa nhìn liền cảm thấy nó bất phàm,nói không chừng là một linh sủng có tư chất huyết mạch siêu cấp trong truyền thuyết”.
Lão gia tử không nể mặt mắng Du Phàm té tát:
-“Hừ dù nó là yêu linh cấp 10 sao ngươi cũng không kí kết nổi,ngươi có thể đủ tài nguyên cùng thực lực để bồi dưỡng và bảo vệ nó sao,đến lúc đó nó tình trạng phát triển của nó chậm hơn so với dự tính nó sẽ bỏ đi,đến lúc đó ngươi chỉ có nước khóc”.
Du Phàm bộ dạng ỉu xìu không sức sống,vừa tìm thấy 1 linh sủng hợp ý mình
nhưng không thể kí kết khế ước cảm giác thật buồn bực.
Yêu linh sư cấp bậc Học Đồ có thể tìm kiếm linh sủng huyết mạch thấp để bồi
dưỡng sau khi lên cấp độ cao hơn có thể thay đổi linh sủng.nhưng cũng có những
yêu linh sư không bao giờ bỏ rơi chiến sủng của mình,những yêu linh sư này chú
trọng việc bồi dưỡng tình cảm với chiến sủng từ từ tăng cường chiến lực và Du
Phàm chính là yêu linh sư kiểu đó.
Từ bé Du lão gia tử đã dạy dỗ Du Phàm luôn coi linh sủng là đồng đội,bạn bè
chứ không phải công cụ chiến đấu vì dục vọng của bản thân.Những yêu linh sư
kiểu này khi chọn linh sủng rất kỹ càng,nếu tiềm năng của linh sủng cạn kiệt
bọn họ sẽ tìm nhiều loại tài nguyên giúp nó tiến hóa đẳng cấp hoặc phá bỏ trói
buộc lực lượng đẳng cấp.
Có nhiều yêu linh huyết mạch chỉ 2,3sao nhưng chiến lực cực kì khủng bố tất
nhiên đó là những linh sủng đáng giá đầu tư có thiên phú cường đại cùng không
gian phát triển rộng lớn.Những yêu linh đẳng cấp càng cao thì càng kiêu
ngạo,bon chúng chỉ chọn đi theo cường giả,vì ở đó chúng mới có nguồn tài
nguyên đủ cho mình lớn mạnh.
-“Nếu ngươi đã thích nó như thế thì cứ giữ lấy,chậm rãi bồi dưỡng cảm tình,mặc dù thực lực quan trọng nhưng cảm tình vẫn là trên hết,nhưng ngươi không thể chọn nó làm linh sủng đầu tiên vì ai biết khi nào nó mới nở,10 năm hay 100 năm không chừng”.
Lão gia tử nhìn bộ dáng ỉu xìu của Du Phàm khi cầm quả trứng trầm ngâm rồi nói
cho hắn nghe nhưng cũng không đồng ý việc Du Phàm chọn yêu linh trong quả
trứng là chiến sủng đầu tiên.
“Ân”.
Du Phàm hé nụ nười rồi gật gật đầu với lão gia tử sau đó 2 ông cháu đi trên
con đường nhỏ trở về thôn.
…
Tối hôm đó Du Phàm vẫn chăm chỉ tu luyện,quả trứng bên cạnh cũng chậm rãi hấp
thu năng lượng xung quanh chờ ngày phá kén mà ra.
Trong cơ thể hắn linh hồn lực bạo động cực kì dữ dội liên tục va chạm vách
tường vô hình xung quanh nhưng Du Phàm làm tất cả mọi thứ đều không thể khiến
nó phát tiết ra ngoài.
Sau khi ăn sáng xong Du Phàm ra khỏi nhà,hắn dự định đến thảo nguyên sau núi
quan sát linh sủng để tăng trưởng kiến thức cũng như giải trí..
Ngậm trong miệng một cây cỏ Du Phàm vừa hát nghêu ngao vừa lững thững dạo bước
xuyên qua rừng cây không ngừng nhìn ngắm mấy con yêu linh đang ở trong rừng.
Yêu linh trong khu rừng sau núi đa phần đều là yêu linh huyết mạch 1 sao lực
chiến cũng rất thấp thuộc thực vật tộc cùng thú tộc,những con yêu linh nhỏ yếu
này đều sinh sống tự do nếu không có người tấn công chúng thì bọn chúng rất
thân thiện nên người dân ở thôn trang cũng không hề gặp phải nguy hiểm gì.
Du Phàm ở thảo nguyên không ngừng nhìn ngắm cho thỏa thích đủ các chủng yêu
linh nhưng chủ yếu là các yêu linh sinh sống trong môi trường đồng cỏ như
hươu,tê giác,chuột…cùng mấy loại thực vật yêu nhưng cũng chỉ là yêu linh cấp
thấp mà thôi.
Yêu linh cấp cao đều có địa bàn riêng của mình chúng chỉ đi ra ngoài để tìm
kiếm con mồi mà thôi còn lại đều ở trong lãnh địa tu luyện.
Đi chơi cả một buổi chiều Du Phàm mới quay trở về nhà,vừa bước vào nhà hắn đã
thấy lão gia tử ngồi ở chiếc bàn trong nhà trên bàn còn có 1 con tiểu thú màu
đỏ nhạt nhìn giống hổ con,thú con 2 mắt nhắm nghiền,tay chân nghoe nguẩy trông
rất đáng yêu.