Người đăng: yamisama
Tiểu Hồng kiệt sức nằm bên cạnh Du Phàm đang nhắm nháp khối linh hạch khôi
phục lực lượng,trận chiến vừa rồi nó đã bị thương không nhẹ, lực lượng cũng
cạn kiệt.
Du Phàm đã bôi thuốc trị thương cho nó,vết thương đang chậm rãi hồi phục,vì Du
Phàm chỉ có 1 con linh sủng nên phải tìm nơi an toàn nghỉ ngơi chờ nó khôi
phục lực lượng mới đi tới nơi khác được,mà chỗ gần thạch quái cường đại thì
tuyệt đối an toàn,nó gần như là mạnh nhất ở tầng thấp vách kính sơn không con
yêu linh nào dám vào địa bàn nó tác quái.
Du Phàm cũng đang tìm kiếm yêu linh thích hợp với bản thân để bồi dưỡng hắn
cũng không muốn trơ thành “anh hùng một khống”chỉ bồi dưỡng một mình Tiểu
Hồng.
Hai giờ sau Tiểu Hồng đã khôi phục gần như đầy đủ,Du Phàm quan sát bỗng thấy
nó đứng dậy hưng phấn gầm lên,thân thể chậm rãi biến hóa lớn hơn một vòng,bộ
lông đỏ vằn dựng đứng càng thêm khí khái uy vũ bất phàm.
-Graoooo gruuuu!!!. tiểu Hồng gầm lên,đi đến bên cạnh Du Phàm cọ cọ vào người hắn,nó vừa tiến giai,lực lượng tăng thêm 1 bậc liền hưng phấn đi đến chỗ chủ nhân để chia sẻ niềm vui.Hiện giờ tiểu Hồng đã cao hơn 1 thước,đứng chỉ tới đầu gối của Du Phàm,chiều dài của nó cũng đạt tới 2 thước,thân thể từng bắp thịt cân đối hoàn mĩ,vì mấy hôm nay Du Phàm tập trung tăng cao hỏa hệ ma pháp cho nó nên bộ lông đỏ vằn của nó càng thêm rực rỡ,như muốn đốt cháy không gian xung quanh.
Du Phàm sờ đầu,vuốt bộ lông mềm của nó khen ngợi:
-tốt lắm,chúc mừng ngươi tiến giai bây giờ đã là cấp Học Đồ đỉnh giai rồi chiến lực có thể địch lại yêu linh cấp viên mãn.
Cả 2 hưng phấn ngồi đùa giỡn với nhau một hồi,sau đó lại tiếp tục nhiệm vụ thu
thập cỏ thanh thần.
Cùng lúc đó,ở một hiệp cốc gần đó,nhóm người Liễu Địch cũng đang gặp rắc rối
lớn,chỉ thấy Trần Văn đang nằm bất động trên đất,Lâm Lỗi cùng Tiêu Tín và cả
Liễu Địch đang chỉ huy linh sủng của mình chiến đấu,đôi mắt cả 3 đỏ quạch,thần
sắc tái nhợt nhìn năm người trước mặt. linh sủng của Tiêu Tín và Lâm Lỗi đều
chỉ còn một con,đang chật vật né tránh đòn tấn công của đối phương,Liễu Địch
thì cả 2 linh sủng đều còn nguyên,nhưng nhìn bộ dáng cũng không tốt hơn chú
nào.
-Hố Hố,Liễu Địch cô nương,mau đầu hàng đi,ngươi không phải đối thủ của bon ta đâu,phục thị anh em bọn ta thoải mái,bọn ta sẽ tha cho cô một con đường sống-Nói chuyện chính là tên lão tam đã chỉ đường cho Du Phàm hôm nọ,thần sắc bỉ ổi,nụ cười đê tiện quét qua quét lại trên cơ thể của Liễu Địch.
Liễu Địch cũng cắn răn:-“các ngươi dám động vào ta,gia tộc của ta sẽ không tha
cho các ngươi đâu,cứ chờ chết đi”.
Tên lão đại đứng đó nãy giờ không ra tay cũng biến hóa sắc mặt,bọn hắn làm
nghề này kiêng kị nhất là gặp phải trả thù từ các thế lực lớn,từ trước đến giờ
bọn chúng chỉ dám ra tay với dong binh và du hành giả đơn độc,không dám trêu
chọc các thế lực lớn,hôm nay vạn bất đắc dĩ mới phải ra tay với Liễu ĐỊch.Trên
mặt tên lão đại toát ra vẻ âm lệ,nếu đã ra tay thì phải diệt cỏ tận gốc,đề
phòng bị trả thù.
Liếc qua vẻ mặt của 4 người kia,tên lão đại âm lãnh lên tiếng:-diệt sạch bọn
chúng,không chừa lại hậu hoạn,cùng lắm rời thành Gia Áo đi nơi khác làm ăn.
Liễu Địch nghe thế thì toát lên thần sắc tuyệt vọng,cả Lâm Lỗi và Tiêu Tín
cũng vậy,đồng đội bao lâu nay đã chết,nay bọn họ cũng sắp bỏ mình.
Một giờ trước,cả đội của Liễu Địch đang làm nhiệm vụ thu thập mê hoa trong cốc
bỗng nhiên phát hiện trên một tảng đá khổng lồ cao chừng 10m có một cái thú
tráo đính trên đó,vì tối hôm qua sơn cốc bạo động nên thú trảo bị lộ ra
ngoài,thú trảo có 4 móng vuốt,da thịt bên ngoài đã mất hết chỉ còn lại khung
xương trảo,móng vuốt hàn quang bức người vừa nhìn đã thấy bất phàm,4 người vừa
mừng rỡ vừa sợ hãi.
Yêu linh sau khi chết đi linh lực cơ thể tụ tập lại tinh hạch nhưng vẫn sẽ có
một số bộ phận trên cơ thể yêu linh được cường hóa không bị phân hủy,những vật
dụng đó được sử dụng để luyện chế linh trang linh dược đó mới chính là chiến
lợi phẩm tốt nhất khi liệp sát yêu linh cao giai.
Đúng lúc 4 người đang tìm cách lấy cái thú trảo đó ra thì bọn ngũ độc cũng mò
tới,thì ra cái thú trảo này chính là thứ mà tối ngày hôm kia bọn chúng muốn
lấy,cái thú trảo này là do tên lão đại biết được từ việc giết người cướp của
lấy được thông tin,nhưng đối phương chỉ nói rằng trong cốc có một con Man Hắc
Hùng cấp Linh Sĩ canh giữ,5 người đi vào định liệp sát hắc hùng rồi lấy luôn
thú trảo nhưng không ngờ trong cốc có tới 2 con Man Hắc HÙng,2 đứa nó là một
đôi thư hùng sống ở đây canh giữ cái tìm cách lấy thú trảo ra,vì tảng đá kia
thấm ngầm linh lực của con linh sủng cường đại đã chết phải dùng ma pháp chậm
rãi tấn công mới lấy ra được,còn đôi Man Hắc Hùng thì không biết ma pháp.
Ngũ độc và cặp đôi hắc hùng đánh nhau một hồi,bên ngũ độc có linh sủng của lão
tứ chết đi,còn con thư trong 2 con hắc cùng cũng bị thương,chúng nó rống lên
kêu gọi bộ hạ cấp học đồ trong cốc gây bạo loạn,5 người ngũ độc biết tình hình
không ổn đành cắn răng bỏ chạy,không biết vì sau hôm nay quay trở lại sơn cốc
vắng tanh,cặp đôi thư hùng cũng mất tích lại gặp được nhóm người Liễu Địch
đang định lấy thú trảo,tên lão ngũ liền gọi linh sủng ra đánh lén hạ sát Trần
Văn,2 bên liền lao vào chiến đấu.