13:thành Gia Áo


Người đăng: yamisama

Trời vừa sáng cả hai liền đến được thành Gia Áo Du Phàm liền tạm biệt với
người bạn mới quen Liễu Địch một mình vào thành đi dạo.
Thành Gia Áo là một tòa thành nhỏ nằm ở vùng ven thảo nguyên nơi này đa phần
là các mạo hiểm giả cùng dong binh tứ xứ tụ họp lại đây rồi dần dần dựng nên
thành trì chiến lực đỉnh cao trong thành không vượt quá cấp Soái.
Đi dạo trong thành,Du Phàm đã cởi chiếc áo choàng rộng thùng thình,mặc bộ đồ
đen bó sát cơ thể hơi gầy gò,bên hông treo chiếc túi đựng quả trứng,gương mặt
non choẹt chừng 13,14 tuổi,bắt mắt nhất là mái tóc màu bạch kim.Đây là lần đầu
tiên vào một tòa thành lớn thế này nên Du Phàm quan sát dòng người tấp nập
cùng hàng quán 2 bên đường rao bán đủ loại hàng hóa có cả cho người thường lẫn
yêu linh sư khiến hắn cực kì phấn khích.
Hắn dừng chân trước một khu kiến trúc khá lớn nằm ở phía tây thành,có tốp năm
tốp ba người ra vào khu kiến trúc làm nó trở nên rất náo nhiệt,đây là phân bộ
của Nhân Linh điện tại thành Gia Áo,hắn đã suy kỹ rồi mới quyết định là sẽ gia
nhập Nhân Thần điện,nơi cha của hắn dương danh,hắn muốn tìm hiểu rõ về vụ việc
của cha mẹ hắn thì phải bắt đầu từ đây,nhưng hắn cũng không lộ ra lệnh bài
thiếu chủ mà định gia nhập từ tầng thấp nhất.
Hắn đi đến chỗ đăng kí của công hội,gõ gõ lên bàn 2 cái,nói với cô gái đang
loay hoay ở phía trong:
-“Tôi muốn gia nhập Nhân Linh điện ,có điều kiện gì không?”.
Cô gái quay đầu lại,Du Phàm nhìn thấy là một cô gái khoảng 18 tuổi,gương mặt
khả ái có chút tàn nhang,tóc tết 2 bên,mặc quần áo có huy hiệu của Nhân Linh
điện.Cô gái thấy Du Phàm thì cũng hơi bất ngờ,trước mặt là một thiếu niên
khoảng 13,14 tuổi,bộ dáng tuấn tú,bắt mắt nhất là mái tóc màu bạch kim,sau đó
nhanh chóng hoàn hồn nở nụ cười ngọt ngào đủ tiêu chuẩn nói:
-“Chào ngài,ngài muốn tham gia thần điện à,có giấy giới thiệu của cao tầng không,nếu không thì phải gia nhập từ tầng thấp nhất,chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được”.
-“Ta muốn làm nhiệm vụ từ tầng thấp nhất.” Du Phàm trầm ngâm trong chốc lát liền trả lời.
-“Được,xin đợi một lát”.
Nói xong cô gái đi vào lấy ra cho Du Phàm 1 tờ nhiệm vụ cấp 1,Du Phàm xem thì
thấy trên đó ghi nội dung của nhiệm vụ là thu thập linh dược có tên là cỏ
thanh thần,loài cỏ này mọc ở một vách núi gọi là kính sơn,trong đó yêu linh
chủ yếu là thấp giai cấp học đồ,độ nguy hiểm không cao.
Cô gái nhìn Du Phàm rời đi rồi quay vào tiếp tục làm công việc của mình,người
như Du Phàm mỗi ngày gia nhập thần điện không ít,thần diện cũng không quan tâm
lắm về các du hành giả và dong binh thấp tầng gia nhập thần điện,chỉ cần không
sử dụng danh tiếng của thần điện làm việc hung ác,thần điện cũng không quan
tâm.
Cầm tờ nhiệm vụ đỉa khỏi khu tiếp nhận thành viên mới,Du Phàm bất ngờ gặp lại
Liễu Địch,bây giờ trời sáng rõ hắn mới nhìn thấy mặt của Liễu Địch rõ
ràng,nàng tầm 18 tuổi,gương mặt khá xinh đẹp,dáng người nóng bỏng khuất sau bộ
đồ da bó sát cơ thể,bên hông treo hai chiếc chìa khóa,bên kia Liễu Địch cũng
nhận ra Du Phàm,đi đến bắt chuyện,buổi tối hôm qua trời tối đen không thấy
rõ,giờ mới thấy tướng mạo của Du Phàm có phần bất phàm,nhất là mái tóc bạc bắt
mắt,cô cũng có vài phần bất ngờ,liếc nhìn thấy tờ nhiệm vụ trên tay Du Phàm
rồi cười nói:
-“Tiểu oa nhi,ngươi cũng gia nhập Nhân Linh thần điện à,ồ nhiệm vụ thu thập cỏ thanh thần à”.
Du Phàm cung gật đầu chào,hắn cảm thấy cô gái này tính tình cương trực,không
phải thuộc dạng trộm cướp,ngày hôm qua còn giúp hắn ra khỏi rừng,cũng đáng giá
để kết giao.
-“ừ,hôm nay ta mới gia nhập thần điện,chuẩn bị đi làm nhiệm vụ”.
Liêu Địch mỉm cười với hắn mở miệng tiếp lời:
-“Vậy ngươi đi cùng với chúng ta đi,chúng ta làm nhiệm vụ ở thanh hoa cốc gần với vách núi kính tượng,nhìn bộ dạng của ngươi hôm qua ta cũng biết ngươi không quen thuộc địa hình nơi này rồi”.
Du Phàm ngẫm nghĩ thấy cũng đúng,hắn không quen thuộc nơi này,không biết đi
đến kính sơn như thế nào bèn gật đầu cười nói:
-“Được,vậy cũng tốt”.
Liễu Địch dẫn hắn tới chỗ dong binh đội của mình,giới thiệu:
-“Đây là dong binh đội của ta,đây là Trần Văn,người kia là Lâm Lỗi,tên kia là Tiêu Tín,giới thiệu với các ngươi,đây là tên tiểu oa nhi sáng nay ta nói với các ngươi”.
Liễu Địch chỉ vào 3 người giới thiệu cho Du Phàm,Trần Văn dáng người hơi béo
lùn,tóc đen ngắn,gương mặt cười rất chất phác,Lâm Lỗi thì người cao gầy,gương
mặt hơi nhọn,còn Tiêu Tín thì dáng dấp khá tuấn tú,dáng người dong dỏng cao,cả
3 đều ở độ tổi khoảng 20 tuổi,đều giống Liễu Địch là linh đồ bậc 10,trong lúc
Du Phàm quan sát đánh giá cả 3 thì 3 người cũng quan sát Du Phàm,chỉ thấy tên
này khá trẻ tuổi,chỉ chừng 13 tuổi,dáng dấp tuấn tú,tên Lâm Lỗi huýt Liễu Địch
nói:
-“Đội trưởng,không ngờ nha thì ra là ngài thích kiểu trẻ con tuấn tú như thế này”.
Lâm Lỗi nhìn Liễu Địch và Du Phàm bằng ánh mắt ái muội,giọng cười cũng trở nên
hèn mọn,Liễu Địch trợn mắt đỏ mặt giơ tay bộ dáng muốn đánh Lâm Lỗi,Lâm Lỗi
chạy đi trước vẫn quay đầu lại trêu Liễu Địch,Tiêu Tín đứng bên cạnh vẻ mặt sa
sầm,liếc mắt nhìn Du Phàm bằng ánh mắt bất thiện.
Du Phàm không hiểu đầu cua tai nheo gì cả,nhìn thoáng qua bọn họ một cái,thấy
ánh mắt của Tiêu Tín nhìn mình thì khẽ giật mình,hắn đâu có trêu chọc gì tên
này.Cũng không thể trách Du Phàm,dù bề ngoài bộ dáng có vẻ trưởng thành
sớm,tâm tư cũng khá cẩn mật,khôn vặt nhưng hắn chỉ mới 11 tuổi,vẫn còn là một
tiểu oa nhi chưa hiểu phong tình thì làm sao hiểu được mớ rắc rối này.
Đi cùng với bọn Liễu Địch ra khỏi NHân Linh điện,bọn họ định vào một quán
ăn,nghỉ ngơi rồi ngày mai mới lên đường đi làm nhiệm vụ,bước vào tửu lâu Du
Phàm quan sát thấy nơi đây đúng là tụ điểm của dong binh vậy,trong tửu lâu đầy
ắp người ăn uống nói chuyện ầm ĩ khắp đại sảnh,Du Phàm đi theo bọn Liêu Địch
đến lầu 2,đi vào một căn phòng sau khi gọi thức ăn 4 người kia nói chuyện rôm
rả,chủ yếu bàn về chuyện yêu linh bạo động tối hôm qua,không biết có chuyện gì
sảy ra.
Du Phàm ngồi nghe bọn họ nói một hồi,rồi mở nhẫn trữ vật lấy bản đồ ra xem,bây
giờ hắn đang ở thành Gia Áo,chỉ cần đi về phía nam chừng 5 ngày dọc theo thông
đạo đi qua hoang nguyên Gia Áo là sẽ đến gần Lam Hải thành,nơi có tổng bộ Ám
hội,đến lúc đó sẽ tham gia huấn luyện mà lão gia tử nói với hắn.


Yêu Linh Sư - Chương #13