126:du Thiên Thần


Người đăng: yamisama

“Rầm Rầm Rầm”
Trên chiến trường lúc này Thạch Quy chật vật chốc đỡ đòn tấn công của đối
phương còn Bạch Tinh thì ở bên cạnh dùng tất cả khả năng của mình thi triển ma
pháp phong hệ tấn công đối thủ.
Du Phàm biết nếu cứ phòng ngự như vậy thì Thạch Quy sớm muộn gì cũng bị đối
phương đánh bại huống hồ gì Bạch Tinh bên cạnh ma lực cũng đã giảm xuống đáng
kể,liếc nhìn sang hắc y nhân đứng đối diện đang cầm chìa khóa yêu linh sắp sửa
triệu hồi chiến sủng tiếp theo hắn cắn răng đưa ra quyết định.
Hắn cầm lấy tất cả chìa khóa yêu linh bên hông bắt đầu niệm chú ngữ triệu
hồi,sau một khoảng thời gian ngắn tất cả các cánh cổng không gian đồng loạt
được mở ra tất cả chiến sủng của hắn được triệu hồi thành công.
Linh hồn lực tiêu hao quá nhiều khiến sắc mặt Du Phàm có chút tái nhợt,nhìn lũ
chiến sủng trước mắt hắn trầm giọng nói:
“Tất cả tập hợp lực lượng sử dụng siêu cấp linh kĩ “Du Phàm kết hợp siêu cấp
vô địch”.
Ngữ khí yếu ớt vừa ra lệnh cho lũ chiến sủng vừa tụ tập tiên lực trong cơ thể
phóng xuất ra bên ngoài chuẩn bị thi triển chiêu thức kết hợp.
của Tiểu Hồng, của Thạch Quy,của Bạch Tinh, của Tiểu Phì, của Băng Ma, của U
Quỷ,tất cả chiêu thức tụ tập với tiên lực từ người Du Phàm bay ra kết hợp lại
với nhau giữa không trung tạo thành một quả cầu cực kì huyễn lệ.
Ở bên kia hắc y nhân thấy cuộc chiến kéo dài quá lâu vốn định triệu hồi ra
chiến tiếp theo,hắn cũng không ngờ chiến sủng của Du Phàm thấp hơn mình một
đẳng cấp nhưng lại có thể chống đỡ đến giờ trong lòng không khỏi trầm trọng
cùng nôn nóng nên dự định kết thúc trận chiến kẻo có người khác đến đây quấy
rối.
Nhưng chưa đợi hắn triệu hồi chiến sủng tiếp theo ở bên kia Du Phàm đã làm ra
hành động hắn không thể hiểu nổi,một lúc sau liền nhìn thấy quả cầu huyễn lệ
trên không trung trong lòng hắn nổi lên dự cảm không ổn liền nhanh chóng triệu
hồi ra chiến sủng tiếp theo.
Du Phàm cắn răng phất tay về phía hắc y nhân,quả cầu huyễn lệ trên không trung
theo cái phất tay của hắn phá không bay về phía đối phương.
Dưới ánh mắt của Du Phàm cùng hắc y nhân và tất cả yêu linh chiến sủng trên
chiến trường quả cầu huyễn lệ trên không trung bay đến trên đầu hắc y nhân rồi
phát nổ.
Không có tiếng nổ đinh tai nhức óc như trong tưởng tượng,quả cầu vỡ ra mang vô
số lực lượng kì lạ tác động vào cả chiến trường khiến nó biến đổi rõ rệt.Từng
làn sóng năng lượng tỏa ra khi quả cầu vỡ ra tản ra xung quanh khiến đất đá
lần lượt vỡ vụn thành tro bụi rồi hòa tan vào trong không khí ngay cả gió
trong không khí cũng trực tiếp bị hòa tan.
Quá trình diễn ra cực chậm nhưng lại không tới ba mươi giây,Du Phàm sau khi
phất tay liền nhảy lên lưng Bạch Tinh thu hồi tất cả chiến sủng còn lại quay
đầu chạy về hướng lỗ hỗng trên vách đá sau lưng.
“Không”
Hắc y nhân la lên một tiếng kinh hoàng,hắn vừa kịp triệu hồi chiến sủng tiếp
theo liền nhìn thấy quả cầu bay đến liền trực tiếp tránh né ra xa để con yêu
linh chiến sủng vừa ra chống đỡ phía trước mình ngăn cản đòn tấn công.
Nhưng lực lượng mà quả cầu tỏa ra cường đại đến mức hắn không thể tưởng tượng
nổi,con chiến sủng hắn vừa triệu hồi ra bị đánh trúng khiến cơ thể bị vô số
vết thương cực kì nặng nề nhìn thấy mà kinh hồn còn Huyết Nhãn Hắc Báo ở gần
quả cầu nhất thì trực tiếp bị biến thành tro bụi không còn sót lại thứ gì.
Chiến sủng trực tiếp bị diệt sát khiến linh hồn của hắn bị tổn thương nặng nề
hộc ra một ngụm máu tươi ngã ngồi trên mặt đất trơ mắt nhìn Du Phàm chạy đi mà
vô lực đuổi theo.Mãi đến một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi đứng dậy thu hồi con
chiến sủng đã bị thương hấp hối trên mặt đất rồi nhắm một phương hướng khác mà
đi.
Chiến sủng càng mạnh khi bị diệt sát thì tổn thương linh hồn yêu linh sư càng
mạnh nếu không được chữa trị kịp thời rất có thể sau này sẽ vô lực tiến đến
đăng cấp cao hơn nên hắc y nhân đành phải cắn răng để cho Du Phàm chạy trốn
còn mình thì tìm một nơi an toàn chậm rãi hồi phục.
Ở bên này Du Phàm cũng chẳng tốt hơn đối phương là bao,tuy chạy trốn kịp thời
cùng với ở xa quả cầu nhưng xung lực cũng làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn trở
nên lộn xộn hộc ra một ngụm máu tươi ngất xỉu ngay trên lưng Bạch Tinh.
A Li giữa hai sừng của Bạch Tinh chỉ huy nó chạy xa khỏi khu chiến trường,lúc
này Du Phàm lại bị thương ngất xỉu nếu bị bắt gặp rất có thể cả bọn sẽ lâm
nguy. Bạch Tinh bên dưới tuy cũng bị thương nhưng hiển nhiên thể chất của nó
hơn hẳn Du Phàm nên cố gắng hết sức chạy đi thật nhanh rời xa khu chiến trường
tìm một nơi an toàn để chủ nhân chậm rãi hồi phục.

Mãi đến ngày hôm sau Du Phàm mới tỉnh dậy,vuốt vuốt ngực vẫn còn đau nhức theo
ánh sáng yếu ớt nhìn sang A Li cùng Bạch Tinh đang cảnh giác canh gác mà không
khỏi ấm áp trong lòng.
Nơi này là một hang động tương đối nhỏ cũng không sâu chỉ vừa cho Du Phàm nằm
nghỉ cùng Bạch Tinh nằm canh gác gần cửa hang,ở cửa còn có một tảng đá bị gần
kính của động khỏi nói cũng biết kiệt tác của A Li cùng Bạch Tinh rồi.
“Chủ nhân tỉnh rồi”
Tiểu A Li đang canh gác bên ngoài nhìn thấy Du Phàm tỉnh lại liền bay đến nhào
vào lòng Du Phàm khóc rống lên.Ngày hôm qua sau khi Du Phàm ngất xỉu quả thật
làm nó hoảng loạn nhưng phải cố gắng chống đỡ cùng Bạch Tinh tìm chỗ an toàn
mà nghỉ ngơi.
“Ta không sao rồi”
Vuốt vuốt đầu tiểu bất điểm đang khóc nhè trong ngực Du Phàm nhẹ nhàng trấn
an.
Bạch Tinh ở bên ngoài nhìn thấy Du Phàm tỉnh lại cũng bò lại gần đưa lưỡi liếm
liếm mặt hắn kêu “ô ô”.
Du Phàm cũng vuốt vuốt đầu nó trấn an,nhìn thấy cơ thể nó không bị vết thương
gì nặng nề nhưng tinh thần lại mệt mỏi nên cũng khuyên bảo nó:
“Yên tâm đi ta đã tỉnh lại liền không có chuyện gì nữa mau trở lại không gian
nghỉ ngơi hồi phục”.
“Ô Ô Ô”. Bạch Tinh gật gật cái đầu đôi mắt màu lục bích cũng bớt vài phần lo
lắng liền trở về không gian chìa khóa trên tay Du Phàm.
Mà Du Phàm cũng bắt đầu kiểm tra lại cơ thể của mình một lần nữa,ngoài lục phủ
ngũ tạng có chút đau thì hầu như không hề bị vết thương nào khác,linh hồn lực
trong cơ thể đã hồi phục gần đầy đủ còn tiên lực thì gần như cạn kiệt.
Lần này Du Phàm đã sử dụng gần như tất cả tiên lực trong cơ thể để thi triển
chiêu thức kia hắn biết nếu muốn hồi phục lại lượng tiên lực đó có lẽ không
mất mấy tháng cũng nữa năm.Trong lòng Du Phàm bắt đầu mặc niệm một phú cho mái
tóc của mình nếu muốn hồi phục trở lại như cũ có lẽ phải mất một thời gian khá
lâu.
Du Phàm mở mắt ra lần nữa thì đã là sáng hôm sau,thở ra một ngụm trọc khí hắn
kiểm tra lại cơ thể mình lần nữa thấy đã hoàn toàn khỏi hẳn bắt đầu liền suy
tính dự định tiếp theo.
Bây giờ đi loạn trong Long Ngâm Cốc chắc chắn là không được rồi lỡ như gặp
phải tên hắc y nhân kia thì chỉ có nước xong đời,hiện giờ Long Ngâm Cốc vốn đã
vo cùng hỗn loạn mức độ nguy hiểm vốn đã cực cao giờ lại gặp phải tên hắc y
nhân nữa khiến Du Phàm có chút bất lực.
Trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu rốt cuộc Du Phàm đưa ra quyết định,hắn se sử dụng
tuyệt chiêu cuối cùng một lần nữa để hành tẩu trong Long Ngâm cốc đầy rẫy nguy
hiểm này.
Nghĩ liền làm Du Phàm lấy đồ hóa trang từ trong không gian trữ vật ra bên
ngoài,lần này hắn không định giả trang thành thiếu nữ hôn quê mà định giả
trang thành một hoa hoa công tử nhà quyền thế,hắn dự định nếu gặp phải vấn đề
không thể giải quyết nổi sẽ sử dụng tấm lệnh bài thiếu chủ Nhân Linh Điện để
làm việc.
Một người có thể cải trang thành nhiều hình dạng khác nhau nhưng khí tức thì
rất khó có thể thay đổi nhưng đối với Du Phàm việc này lại không khó,hắn ở đảo
đầu lâu 3 năm nên đối với việc thu liễm khí tức cực kì tự nhiên nên lần trước
cho dù hắc y nhân đứng trước mặt cũng vô phương nhận ra.
Đôi mắt sáng hữu thần được vẽ thành mắt đào hoa dài hẹp,cả đôi chân mày anh
khí cũng được hắn vẽ dài ra đến bên tóc mai cùng mái tóc màu vàng sáng vuốt
ngược và đôi môi mỏng bên dưới sóng mũi cao thẳng khiến gương mặt hắn nhìn y
như một hoa hoa công tử nhà giàu kiêu ngạo.
Thay một bộ quần áo hoa lệ màu xanh đen được thêu vẽ vô số họa tiết tinh tế
cùng chiếc trường bào màu bạc khoác bên ngoài,lưng đeo ngọc bội tay cầm quạt
phe phẩy Du Phàm cảm thấy tất cả đều ổn liền điều chỉnh khí tức của bản thân
cho phù hợp với tạo hình.
“Chủ nhân,ngài cả trang như thế này đảm bảo cho dù là người quen cũng không
thể nhận ra chứ đừng nói tên hắc y nhân khốn kiếp kia”.
A Li chân chó bây đến bên cạnh Du Phàm mở miệng nịnh hót tán dương.
“Hừ,nếu không phải tình huống bắt buộc ta cũng không muốn phải giả trang thành
người khác,hơn nữa ta cũng định sử dụng thân phận thiếu chủ Nhân Linh điện này
hành tẩu giang hồ”.
Lúc trước lão gia tử có nói đến khi sử dụng lệnh bài này rất có thể gặp phải
họa sát thân nên Du Phàm dự định dùng thân phận giả này trong vai trò thiếu
chủ Nhân Linh điện trên giang hồ nếu có gặp bất trắc chỉ cần thay đổi thân
phận là xong cũng không để lại quá nhiều tai họa ngầm cho hắn.
“Từ bây giờ tên của thân phận này sẽ là Du Thiên Thần”.
Du Phàm bước ra khỏi hang động với thân phận mới mang tên Du Thiên Thần một
thiếu chủ kiêu ngạo của Nhân Linh Điện,bắt đầu một truyền kì mới của hắn với
một thân phận hoàn toàn mới.


Yêu Linh Sư - Chương #126