Người đăng: yamisama
Du Phàm vuốt vuốt đầu của tiểu Huy cùng tiểu Tĩnh trấn an cảm xúc của bọn
chúng rồi nói với giọng cực kì nghiêm túc:
“Yên tâm đi ta hứa sẽ cứu phụ thân của hai đứa ra ngoài”.
Hai đứa trẻ nghe được Du Phàm cam đoan liền nín khóc đôi mắt đỏ hoe đầy chờ
mong nhìn Du Phàm cảm kích nói:
“Cám ơn đại ca ca,ca đúng là người tốt”.
A Li ở bên cạnh cũng không nói gì nó biết Du Phàm một khi đã ra quyết định
chuyện gì sẽ làm cho bằng được nên dù nó có phản đối cũng như không huống chi
nó cũng cảm thấy mình nên giúp hai đứa trẻ vô tội kia.
Tiểu Huy sau khi nín khóc liền cầm từ trong ngực ra một vật trông như mảnh vảy
đưa cho Du Phàm:
“Đại ca ca,đây là mảnh vảy rồng mà phụ thân nhặt được”.
Mảnh vảy này là phụ thân của nó đưa cho nó trước khi rời đi cũng là hi vọng
duy nhất của nó để có thể cứu được phụ thân ra ngoài nhưng lúc này lại không
hề ngần ngại liền đưa cho Du Phàm.
Du Phàm tò mò cầm lấy mảnh vảy ngắm nghía một lúc lâu rồi quay sang A Li nói:
“Có lực lượng của hệ rồng cùng hệ trùng nhưng không biết là Long tộc hay Trùng
tộc”.
Hệ của yêu linh ảnh hưởng trực tiếp từ chủng tộc của chúng nên dù có lực lượng
song hệ cũng phân ra chính phụ nếu như một con yêu linh Long tộc mang song hệ
rồng,trùng thì hệ rồng sẽ làm chủ còn hệ trùng làm phụ.
A Li lúc này đã lấy lại bộ dáng trí thức thường ngày của nó nâng mắt kính lên
xem xét mảnh vảy một lúc lâu cực kì tự tin nói:
“Từ mảnh vảy này ta đã biết được con yêu linh kia chắc chắc là thuộc Long tộc
mang hai thuộc tính rồng và trùng,sau khi quan sát kĩ càng cùng với tư liệu
bên trong tiên thư ta đã biết được mảnh vảy này của loài Thanh Huyền Điệp
Long,hơn nữa rất có thể là vảy ngược cực kì quan trọng không biết vì sao lại
rơi ra ngoài”.
Du Phàm sau khi nghe A Li phân tích liền giật mình la lên:
“Thanh Huyền Điệp Long ?”.
Du Phàm đã từng đọc qua về chủng yêu linh này bên trong sủng giám,Thanh Huyền
Điệp Long 7sao thuộc Long tộc mang hai lực lượng hệ rồng cùng hệ trùng.Loài
yêu linh này có phương thức phát triển cực kì đặc biệt ấu thú sinh ra đời
không phải Thanh Huyền Điệp Long Hoàng mà là trực hệ thấp hơn Thanh Lân Long
thuộc Long tộc huyết mạch 4 sao,sau khi Thanh Lân Long trưởng thành mới kết
hợp cùng một con yêu linh khác thuộc Trùng tộc có tên gọi là Huyền Điệp Vĩ Cầm
cũng huyết mạch 4sao mới trở thành Thanh Lân Huyền Điệp Long chính thức.
Phương thức khiến hai yêu linh khác nhau kết hợp lại với nhau trong môi trường
đặc thù trở thành một yêu linh cấp độ cao hơn gọi là dị hóa yêu linh.dị hóa
yêu linh cực kì rắc rối phức tạp cho dù yêu linh sư nhân loại bỏ công nghiên
cứu mấy nghìn năm vẫn không thể nào tìm hiểu hết được bí ẩn bên trong.
Bởi vì lí do như vậy nên Thanh Huyền Điệp Long cực kì hiếm gặp nếu như ở đây
phát hiện ra Thanh Huyền Điệp Long thật sự sẽ tạo thành cơn địa chấn cực lớn
không chỉ ở phụ cận mà lan tràn ra toàn Đông địa giới.Một yêu linh huyết mạch
7 sao hơn nữa thuộc dạng hiếm có tất nhiên đủ khiến tất cả yêu linh sư điên
cuồng tìm kiếm,hơn nữa hậu duệ của chúng dù không phải Thanh Lân Huyền Điệp
Long cũng là Thanh Lân Long 4sao Long tộc cho dù là đối với yêu linh sư cường
đại hay tầng thấp đều không muốn bỏ qua.
Từ bản đồ Du Phàm biết được Long Ngâm cốc nằm trong địa phận của La thành một
tòa thành cấp 4 nằm ở một hướng khác với đích đến lúc đầu của mình là Thái Hồ
Thành. Du Phàm tính toán trong lòng rồi đưa ra quyết định trước hết sẽ đi đến
La Thành tìm hiểu tin tức sau đó tìm cách giải cứu phụ thân của hai đứa trẻ
rồi mới thực hiện các kế hoạch tiếp theo.
Du Phàm giúp hai đứa trẻ ngồi vững vàng trên lưng của Tiểu Hồng rồi nói:
“Đi thôi,bây giờ chúng ta sẽ đi La thành tìm hiểu tin tức rồi giải cứu phụ
thân của hai đứa”.
“Ân,cám ơn đại ca ca”.
Tiểu Huy vừa nói vừa sờ sờ bộ lông mềm mượt của chú hổ khổng lồ dưới thân,năm
nay nó đã 10 tuổi là giai đoạn bắt đầu cuộc hành trình của yêu linh sư hiển
nhiên là rất thích những yêu linh cường đại rồi,lúc nãy chỉ vì sợ hãi cùng lo
lắng cho phụ thân nên không dám đến gần chú hổ Tiểu Hồng lúc này được cưỡi
trên lưng nó hiển nhiên là cực kì thích thú rồi.
Nhìn ánh mắt của cậu bé tiểu Huy Du Phàm cũng biết được suy nghĩ trong đầu
nó,hắn cũng đã trải qua khỏng thời gian như vậy trước khi được lão gia tử tặng
cho tiểu Hồng rồi bước lên con đường yêu linh sư.Hắn chỉnh lí lai đứa trẻ ngồi
ngay ngắn rồi ra lệnh cho A Li đang ngồi xổm trên đầu Tiểu Hồng:
“Lên đường”.
“Rống”, Hồng Diễm Hổ Tiểu Hồng rống lên một tiếng lớn chấn động sơn cốc rồi
phóng theo hướng mà A Li chỉ đường,3 người 2 sủng cứ thế băng qua rừng cây
hướng về phía La thành.
…
Ở bên kia hắc bào nhân đuổi theo dấu vết mà Du Phàm ngụy tạo ra càng đi càng
lâm vào bế tắc,gương mặt hắn cực kì khó nhìn âm lãnh quan sát khu vực xung
quanh rồi trầm ngâm nói:
“Hừ,xem ra ta đã xem tường tiểu tử ngươi rồi,đừng để ta bắt được nếu không
ngươi sẽ chết không toàn thây”.
Con yêu linh dưới thân cũng cảm nhận được cơn giận của chủ nhân cũng nhẹ giọng
kêu gào,dù sao nó cũng đã phát huy hết tất cả khả năng của mình nhưng đối
phương ẩn dấu khí tức quá hoàn mĩ nó cũng vô phương tìm ra dấu vết của đối
phương.
“Đi thôi”
Hắc bào nhân ra lệnh cho yêu linh chiến sủng dưới thân rời đi mà phương hướng
cũng chính là đích đến của bọn người Du Phàm-La Thành.
…
Bởi vì có thêm hai đứa trẻ nên Du Phàm vừa lên đường vừa nghỉ nghỉ ngơi phải
mất hơn 5 ngày mới có thể đến được phụ cận La Thành.
Nhìn cổng thành cao cao từ đàng xa Du Phàm thu hồi Tiểu Hồng vào trở về không
gian yêu linh rồi cùng A Li và hai đứa bé đi vào thành.
La Thành là tòa thấp cấp 4 quy mô khá lớn được xây dựng bên trên một bình
nguyên rộng rãi,tường thành cùng cổng thành xây dựng cực kì chắc chắn đảm bảo
dù có thú triều xảy ra cũng không ảnh hưởng tới người bên trong.
Bên trong thành cực kì đông đúc tấp nập,ở giữa là một đại lộ dành cho chiến
sủng tọa kị di chuyển còn hai bên là đường nhỏ dành cho người đi bộ. Du Phàm
dẫn hai đứa nhỏ cùng A Li trên vai vừa ngắm nhìn đủ loại hàng hóa đầy màu sắc
được bày bán trên đường mặc dù không có thứ gì quý giá nhưng cũng đủ khiến
người ta hoa mắt chóng mặt.
Bởi vì đây là một tòa thành cấp 4 cho nên nhân loại bình thường có phần đông
đúc hơn yêu linh sư rất nhiều dù sao thì không phải ai cũng có khả năng trở
thành yêu linh sư.
Du Phàm cũng không thể nào dẫn hai đứa nhỏ y phục rách rưới đi dạo khắp thành
được nên dẫn hai nhóc con đi vào một tiệm quần áo khá lớn đổi y phục mới cho
bọn chúng.
Bước ra ngoài Du Phàm hài lòng nhìn hai đứa nhỏ bên cạnh lúc này đã thay một
bộ y phục mới toanh,hắn xoa xoa đầu hai đứa đưa cho bọn chúng hai thanh mứt
quả rồi cả 4 tiếp tục đi dạo trong thành.
“Đại ca ca,nơi này lớn quá!”.Tiểu Tĩnh ở một bên nắm tay Du Phàm vừa nhìn ngó
xung quanh vừa cất giọng nói non nớt than thở,cô bé dù sao cũng chỉ sống ở
thôn trang gần Long Ngâm Cốc chưa bao giờ ra ngoài đến khi được ra bên ngoài
thì lại là cuộc rượt đuổi sống còn.
“Bé con,thành trì này thì có gì mà lớn A Li ca ta đây đã đi qua thành trì lớn
hơn nhiều”.Tiểu A Li lúc này đã bay sang ngồi trong lòng cô bé vừa ngậm mứt
quả vừa bốc phét.
“A Li ca ca thật lợi hại,cả đại ca ca nữa”.Cô bé Tiểu Tĩnh nâng gương mặt khả
ái nhìn A Li trong lòng rồi ngước lên nhìn Du Phàm bằng ánh mắt sùng kính.
Du Phàm cười xoa xoa đầu của cô bé nói:
“Khi muội lớn lên có thể đi ra ngoài du lịch thám hiểm đến lúc đó cũng sẽ đi
qua rất nhiều vùng đất gặp được rất nhiều người”.
Cô bé câu hiểu câu không gật gật cái đầu nhỏ ngay cả cậu bé tiểu Huy đi bên
cạnh cũng nhìn chăm chú vào Du Phàm đôi mắt sáng hoắc đầy sùng kính cùng hi
vọng.
Du Phàm đưa bàn tay vỗ vỗ đầu cậu bé,bây giờ nó đã được 10 tuổi đã có thể bước
lên con đường yêu linh sư. Du Phàm dự định sẽ hướng dẫn nó mở ra linh hải rồi
tìm một yêu linh thích hợp làm chiến sủng cho nó.
“Tránh ra tránh ra”
Một tiếng hô lớn vang lên từ đàng xa có một con yêu linh thể hình lực lưỡng
đang chạy với tốc độ cực nhanh vừa chạy vừa hô hào khiễn những người đi bên
đường vội vàng nép vào tránh né.
Bỗng nhiên phía đằng trước xuất hiện một cậu bé chạy ra ngoài nhặt món đồ chơi
của mình khiến người cưỡi trên chiến sủng bất ngờ không kịp ứng phó chỉ đành
cắn răng cố gắng ra lệnh cho chiến sủng dưới thân dừng lại nhưng nếu không có
bất ngờ gì sảy ra sẽ đâm sầm vào đứa bé.
“Cẩn thận!!!”
Du Phàm không kịp suy nghĩ gì liền nhảy ra ngoài ôm lấy đứa trẻ lăn một vòng
ngã trên mặt đất trước khi con yêu linh kia đâm sầm vào nó.
“Rống rống”
Con chiến sủng chạy hết đà liền dừng lại rống lên một tiếng mà chủ nhân của nó
cũng từ trên lưng nhảy xuống đến bên cạnh Du Phàm lo lắng hỏi:
“Ngươi không sao chứ?”
Du Phàm ôm đứa trẻ ngồi dậy liếc nhìn thấy người đến là một cô gái tuổi trạc
16 vừa tới liền mở miệng quan tâm hỏi han mình.Nhìn thấy vẻ mặt của đối phương
là quan tâm thật lòng chứ không phải là hạng người không nói lí lẽ nên Du Phàm
chỉ lắc lắc đầu nói:
“Ta không sao”.
Hắn cũng không bị thương tích gì cùng lắm chỉ là chút trầy sướt ngoài da cũng
không đáng ngại,liếc nhìn đứa trẻ trong ngực lúc này đã hoảng sợ mặt mày trắng
bệt Du Phàm kéo nó ra nhẹ giọng hỏi thăm:
“Tiểu đệ đệ đệ không có sao chứ”.
Đứa bé nghe thấy Du Phàm hỏi thế thì oa oa khóc lên làm hắn cực kì bất đắc dĩ
lúng túng tay chân không biết làm gì tiếp theo.
“Xì..”Nhìn nét mặt quẩn bách của Du Phàm cô gái không nhịn được xì cười một
tiếng nhưng biết tình huống hiện tại không thích hợp nên rất nhanh đã ngậm
miệng lại.