11:bị Lạc Rồi


Người đăng: yamisama

Trời trong xanh,mặt trời đã lên đến đỉnh những đám mây trong vắt bay nhẹ nhàng
về phương xa,Du Phàm chậm rãi nhìn xung quanh đều chỉ thấy những cây đại thụ
cao lớn xanh ngắt một màu nhìn không thấy điểm cuối.
Du Phàm linh hoạt từ trên ngọn cây nhảy xuống dưới tiếp tục di chuyển về phía
trước nhưng rất nhanh liền mất phương hướng. Du Phàm buồn bực thở dài một hơi
xem ra hắn đã bị lạc thật rồi.
Lúc đầu chia tay lão gia tử hắn chậm rãi men theo con đường mòn,sau đó quá
hiếu kì hắn đã rời khỏi đường mòn đi vào rừng,vì lần đầu tiên ra ngoài nên hắn
muốn chiêm ngưỡng thiên nhiên,gặp gỡ nhiều loại yêu linh mới,kết quả bây giờ
hắn chẳng biết mình đang ở đâu,hắn đã đi lung tung hơn nửa buổi,lấy bản đổ ra
xoay ngang xoay dọc,sau đó nhắm thẳng một hướng mà đi tiếp.
-“Ồ,là một con yêu linh Thực Vật Tộc”.
Phía trước không xa có một con yêu linh mộc hệ,hắn vừa nhìn liền nhớ ra đây là
Thanh Mộc Thụ yêu linh 1sao mộc hệ thuộc Thực Vật Tộc.
Hắn lấy chìa khóa triệu hồi tiểu Hồng từ không gian ra,Tiểu Hồng ngày hôm qua
sau khi phục dụng dược tề mà lão gia tử đưa cho đã tăng lên cấp Linh Đồ cao
giai đỉnh sau khi ra ngoài chiến ý cuồn cuộn liền hướng đối thủ rống lên.
“Rống Rống”
-“Gia tốc,dùng trảo tấn công nó”. Du Phàm ra lệnh tấn công.
Tiểu Hồng chạy đến dùng trảo cào vào mộc thụ để lại vết thương sâu hoắm,không
hổ là yêu linh mộc hệ, sinh mệnh lực cực kì ngoan cường,mộc thụ dùng tự hồi
phục chỉ thấy vết thương lóe lên quang mang xanh biếc chậm rãi khôi phục vết
thương ban đầu.Nhưng Du Phàm đâu để nó nó như ý nguyện,nhanh như chớp đã ra
mệnh lệnh:
-“tiểu Hồng dùng lực lượng hồng diễm tấn công”.
Chỉ thấy bốn chân cùng răng nanh tiểu Hồng lóe lên hỏa diễm màu hồng nóng rực
đích thị là hồng diễm kĩ năng thiên phú của chủng tộc Hồng Diễm Hổ.Hồng diễm
là kết tinh ma pháp cấp 3 có nghĩa là chỉ yêu linh 3sao mới có khả năng học
được,ngày hôm qua sau khi phục dụng dược tề mà lão gia tử luyện chế Hồng Diễm
Hổ Tiểu Hồng liền kích phát được thiên phú chủng tộc của mình.
Quả nhiên Thanh Mộc Thụ chịu không nổi thét lên mộ tiếng,toàn thân bốc cháy
nhanh chóng bị thiêu trụi,Du Phàm giật mình trước sức mạnh của lực lượng mới
học được không ngờ lại mạnh mẽ đến như vậy.
Nhưng ngẫm lại hắn thấy cũng đúng,hỏa khắc mộc hơn nữa hồng diễm có sát thương
cực kì mạnh mẽ tấn công trực diện một con Thanh Mộc Thụ cao giai không chết
cũng mất một lớp da
Hắn đi đến nhặt chiến lợi phẩm,là một viên ma tinh mộc hệ cao giai,mặc dù
không dùng được cho tiểu Hồng nhưng có thể vào thành bán lấy tiền,coi như cũng
có thu hoạch.
Suốt 2 ngày hắn ở trong rừng liệp sát yêu linh,một mặt huấn luyện tiểu Hồng,1
mặt thì thu hoạch linh hạch làm thức ăn cho nó.Mặc dù ăn linh hạch khác hệ khả
năng hấp thu không cao nhưng Du Phàm cũng hết cách hắn cũng chưa vào thành thị
khác bao giờ làm sao mua được linh hạch thích hợp cho nó.
Trước mặt Du Phàm là tiểu Hồng đang chiến đấu với một con Bọ Ngựa Song Đao đạt
đến Học Đồ bậc đỉnh giai.Bọ Ngựa Song Đao là yêu linh 1sao Trùng hệ thuộc
Trùng Tộc,phương thức tấn công chủ yếu của nó chính là hai cái đao sắc bén
phía trước cùng tốc độ chớp nhoáng khiến địch thủ hoa mắt.
Trùng Tộc cũng như Trùng Hệ là một đại chi trong yêu linh giới,chủng tộc này
thường sống thành bầy đàn sức chiến đấu riêng lẽ có thể không mạnh nhưng nếu
như ngàn vạn con trùng cùng tấn công thì cực kì kinh khủng.Đặc Điểm cơ bản của
trùng hệ cũng như Trùng tộc là khả năng khôi phục siêu cường cùng sinh lực
mạnh như yêu linh Thực Vật nhưng sức chiến đấu của chúng lại mạnh hơn yêu linh
Thực Vật rất nhiều.
Bọ Ngựa Song Đao nhảy lên,huy động 2 lưỡi đao trên 2 chi trước chém liên tục
về phía tiểu Hồng,tiểu Hồng cũng nhanh nhẹn tránh né,linh hoạt nhày từ nơi này
đến nơi khác,xung quanh cây cối bị liêm đao chém nghiêng ngã,Du Phàm đứng từ
xa ra lệnh cho tiểu Hồng:
-“Dùng ‘Hỏa cầu’”.
Tiểu Hồng há to miệng ma pháp hỏa hệ trong cơ thể nó tích tụ ở miệng tạo thành
một quả cầu lửa chừng nửa thước bay đến chỗ đối phương.Song Đao Bọ Ngựa thấy
đòn tấn công bay đến liền nhanh nhẹn tránh qua một bên nhưng Du Phàm đã đoán
được từ trước:
-‘gia tốc’ sau đó húc nó văng ra rồi dùng “Thú Trảo”.
Tiểu Hồng gầm lên một tiếng chạy đến tông thẳng vào đường lang làm nó bay
ngược ra đằng sau đâm sầm vào cây đại thụ phía sau ngay sau đó chân trước của
tiểu Hồng bốc cháy,nó nhảy lên cào một phát trúng đường lang làm nó đang bị
thương nặng khiến đối phương chết ngay lập tức.
Du Phàm đi lại vỗ đầu tiểu Hồng khen ngợi:
-Tốt lắm,để xem có tìm được ma tinh hay không.
Cầm viên linh hạch trong tay,Du Phàm thoáng thất vọng,trừ viên ma tinh đầu
tiên tìm được 2 ngày nay chỉ toàn linh hạch,bỗng nhiên nghe được tiếng loạt
xoạt cùng tiếng người nói chuyện Du Phàm vội cất viên linh hạch vào
nhẫn.Choàng áo choàng lên người sau đó hắn quay sang nhìn thì thấy hai người
đàn ông chừng 2,3 mươi tuổi,tướng mạo bình thường có phần hung ác đang nhìn
chằm chằm vào hắn thi thoảng liếc sang tiểu Hồng bên cạnh hắn,ánh mắt lóe lên
vẻ thèm muốn.
Du Phàm giương đôi mắt dưới áo choàng cảnh giác nhìn bọn hắn,tiểu Hồng chiến
đấu nãy giờ đã thấm mệt chiến lực không còn nhiều nếu sảy ra chiến đấu hiển
nhiên cực kì bất lợi.
Một trong hai tên kia cũng giả lã cười hai tiếng:
-“ồ,người anh em bị lạc đường à,bây giờ trời cũng gần tối rồi,hay huynh đệ đi chung với 2 người bọn ta rồi cùng nhau ra khỏi rừng,ban đêm trong này nguy hiểm lắm,không cẩn thận sẽ bị ăn thịt”.
Du Phàm càng cảnh giác nhìn bọn họ,nhãn châu xoay tròn nói:
-“không phải,gia gia với lão cha ta đang ở đằng kia liệp sát linh sủng,ta chuẩn bị đi đến chỗ họ đây,tạm biệt”.
Nói xong liền đi theo hướng tên kia chỉ,tiểu Hồng đi bên cạnh cũng cảnh giác
nhìn hai tên đó,sau một hồi liền chạy khỏi nơi đó. Du Phàm dựa vào thân cây
thở dài một hơi,vừa rồi thật nguy hiểm,tiểu Hồng vừa mới chiến đấu xong chưa
kịp hồi phục,nếu chiến đấu sẽ gặp bất lợi rất lớn,chưa kể hắn không rõ 2 tên
kia thực lực bao nhiêu.
Tên nam tử còn lại nhìn theo hướng Du Phàm rời đi,rồi quay sang nói với tên đã
chỉ đường cho Du Phàm :
-“Vừa rồi sao không ra tay,linh sủng của hắn chỉ mới bậc 6 ta và ngươi ra tay đều có thể giải quyết hắn”.
Tên kia cũng lạnh nhạt quay lại nói:
-“chúng ta không biết lão cha với gia gia hắn mạnh bao nhiêu,lỡ như gặp phải đại nhân vật coi như xong đời,làm nghề như chúng ta phải biết nhìn con mồi thích hợp,chứ không thể chưa đánh đã bị con mồi cắn ngược,hơn nữa giờ chúng ta còn có nhiệm vụ trong người,đừng gây thêm chuyện”.
tên còn lại gật đầu,xem như thừa nhận,bọn chúng làm công việc liệp sát yêu
linh lấy linh hạch bán kiếm tiền,nhưng chủ yếu là bọn chúng giết người cướp
của,lừa gạt,làm cái nghề này phải có con mắt tinh tường,nếu không chọc phải
tai họa thì xong đời.


Yêu Linh Sư - Chương #11