106:băng Lưu Ly Tới Tay


Người đăng: yamisama

Phía bên kia Trương Bái nhìn thấy Du Phàm đến thì ương mặt liền biến sắc quay
đầu sang liền nhìn thấy tên hội trưởng của mình nằm ngã trên mặt đất trong
chiến trường hỗn độn vẫn có thể nhìn thấy thi thể yêu linh của hắn.
Trương Bái có chút bất khả tư nghị nhìn Du Phàm hắn cũng không ngờ Đao Cuồng
cượng đại như thế vẫn thất bại dưới tay người thanh niên kia ngay cả chiến
sủng cũng trực tiếp bị vẫn lạc nếu như là hắn chiến đấu với Du Phàm thì kết
cục sẽ như thế nào.
Nghĩ đến đây trong lòng Trương Bái không khỏi run lên trên trán mồ hôi lạnh
không ngừng túa ra,ngay lúc này hắn chỉ muốn bỏ chạy thật xa rời khỏi nơi này
mà thực chất hành động của hắn cũng giống như ý nghĩ của hắn trực tiếp triệu
hồi yêu linh đang chiến đấu trên chiến trường quay trở lại sau đó cưỡi chiến
sủng quay đầu bỏ chạy.
Du Phàm nhìn Trương Bái triệu hồi chiến sủng đang chiến đấu trở lại có ý đồ
tẩu thoát hiển nhiên hắn sẽ không buông tha rồi.Hắn hướng Thạch Quy truyền một
ý niệm ngay sau đó Thạch Quy liền di chuyển cơ thể khổng lồ của nó chặn đường
tẩu thoát của đối phương.
-“Giao nhẫn trữ vật của ngươi ra ta sẽ để ngươi rời khỏi nơi này”.
Du Phàm nhe hai hàm răng trắng bóng cười cực kì rực rỡ bước đến chỗ của Trương
Bái hiển nhiên ý đồ là thu tài vật của đối phương rồi.
Trương Bái ngồi trên yêu linh tọa kị nhìn Du Phàm đang bước đến thầm cắn răng
sau đó liền tháo nhẫn trữ vật vứt cho đối phương sau đó quay đầu thúc dục
chiến sủng chạy điên cuồng,hắn cũng không dám ở lại nơi này một giây nào nữa
ngay cả tài phú cả đời hắn tích lũy cũng giao nộp cho đối phương để đánh đổi
lại mạng sống cũng như chiến lực của mình.
Du Phàm mỉm cười nhìn nhẫn trữ vật trong tay cũng không cất vào mà ném cho
Trương Ngữ Tình đang đi tới rồi nói:
“Cái này là chiến lợi phẩm của ngươi”.
Trương Ngữ Tình bắt lấy nhẫn trữ vật Du Phàm ném tới có chút bất ngờ nhưng
cũng không cất vào hay mở ra xem mà đưa lại cho hắn lắc lắc đầu nói:
“Ta không thể nhận nó được cái này ngươi cứ giữ lấy coi như là ta cảm tạ ngươi
đã ra tay giúp ta”.
Du Phàm nhận lại nhẫn trữ vật trên tay Trương Ngữ Tình gật đầu cũng không nói
gì thêm mà cất vào trong bao tay trữ vật trên tay trái sau đó nói:
“Ngươi định làm gì tiếp theo?”
Trương Ngữ Tình liếc nhìn Hỏa Phượng Hoàng đã biến thành bộ dáng nhỏ như chú
chim non trên vai mình rồi nói:
“Ta dự định quay về thành các chiến sủng của ta đều đã bị thương cùng với
thanh lý đống tài vật trên người”.
Nói xong nàng nhìn chăm chú vào Du Phàm,lúc trước ở dưới thông đạo hẻm núi Hỏa
Vân nàng đã đánh giá người thanh niên trước mặt này cực cao nhưng không ngờ
thực lực của hắn lại kinh khủng đến vậy nếu như là nàng trong trạng thái toàn
thịnh chưa chắc đã địch nổi hắn.
Nhìn Du Phàm một lúc mới quay sang A Li với ánh mắt tò mò nàng sống đến tuổi
này vẫn chưa hề gặp được 1 con yêu linh biết nói tiếng nhân loại hiển nhiên là
cực kì kinh ngạc khi nghe nó nói chuyện rồi.
Du Phàm bị nàng ta nhìn chăm chú như thế cũng có chút mất tự nhiên sờ sờ mũi
còn tiểu A Li trên vai hắn không hề ngán bất cứ kẻ nào trực tiếp chừng mắt
nhìn nàng to giọng nói:
“Nhìn cái gì bà đàn ông chưa bao giờ thấy một yêu linh siêu cấp thông thái
biết nói chuyện à”.
Đôi mắt to tròn cùng thân thể nhỏ xinh nhìn cực kì ngây thơ vô tội nhưng khi
mở miệng ra lai trái ngược hoàn toàn Trương Ngữ Tình xem ra đã xem thường con
thú sủng bé nhỏ đi theo bên cạnh Du Phàm rồi có lẽ nàng cũng phải đánh giá hắn
lại một lần nữa mới được.
Thế là cả ba thu dọn chiến trường bắt đầu khởi hành quay về thành. Trên đường
đi Du Phàm từ miệng Trương Ngữ Tình biết được nàng ta thu được một kết tinh
băng lưu ly là linh vật cấp 4 cực kì quý giá có tiền chưa chắc đã mua được.
Mà Du Phàm cũng trực tiếp dùng tất cả vốn liếng của mình mua lại viên băng lưu
ly đó của Trương Ngữ Tình với cái giá 200 vạn kim,trong túi của Du Phàm có hai
nhẫn trữ vật vừa thu được từ đối phương lượng tài phú cộng lại chưa đến 100
vạn kim hắn chỉ có thể trả trước một nửa còn nửa còn lại khi trở về thành Du
Phàm giao trả nhiệm vụ cùng rút tài khoản trong công hội trả tiếp.
Cầm viên băng lưu ly đang tỏa ra hàn khí nhàn nhạt cùng quang mang cực kì xinh
đẹp Du Phàm không khỏi có chút kích động,đây chính là vật dùng để cường hóa
cho Băng Ma tiến giai Quân Hầu mặc dù Băng Ma của hắn chỉ là yêu linh 3sao
nhưng hắn tin chắc rằng nó đủ khả năng học tập được kỹ năng của yêu linh 4sao
chưa tính tới có A Li bên cạnh dùng kiến thức siêu phàm của nó giúp đỡ.

Những người còn lại của Hắc Sa Hội nhìn thấy Trương Bái chạy trối chết ra
ngoài khi nghe đến tin ngay hội trưởng cực kì cường đại của bọn họ cũng bị đối
phương đánh bại thì đều hoảng sợ kéo nhau chạy trốn.
Đến khi mặt trời dần dần ngả về chiều họ mới kéo nhau quay trở lại chiến
trường cả 4 người đi đến chỗ Đao Cuồng nằm bất động tại chỗ nhìn thấy chìa
khóa yêu linh của hắn bị phá vỡ mỗi người có một suy nghĩ khác nhau.
Cuối cùng Trương Bái nhìn một lượt những người còn lại sau đó lên tiếng:
-“Bây giờ Đao Cuồng xem như đã trở thành phế nhân không còn khả năng trở thành đội trưởng của chúng ta nữa nếu như các người không muốn rời đi có thể đi theo dưới trướng của ta mà làm việc”.
Những người còn lại sửng sốt trong chốc lát người hồi phục tinh thần lại đầu
tiên chính là nữ tử vũ mị nàng ta tươi cười dựa sát thân thể vào Trương Bái
nói:
“Vậy chúng ta nguyện đi theo đội trưởng hết lòng phục vụ cho ngài”.
Nàng ta cũng không ngốc chỉ có thể đi theo cường giả hùng mạnh mới có thể sống
sót ở cái thế giới đầy rẫy nguy hiểm này mà cả hai tên còn lại nghe nữ tử nói
thế cũng rối rít vâng dạ đòi sống đòi chết đi theo Trương Bái,bọn chúng là
những kẻ cướp của giết người nếu tách ra chắc chắc sẽ bị trả thù điên cuồng
chỉ có thể đàn kết lại với nhau mới có cơ hôi sống sót.
Trương Bái hài lòng nhìn những người kia luôn miệng gọi hắn là đội trưởng,hắn
cũng không tính quay về Ốc Thành mà sẽ dẫn dắt những người kia di chuyển đến
một thành thị khác mà sinh sống làm lại từ đầu.

Mặt trời dần dần khuất sau ngọn núi cũng là lúc Du Phàm cùng Trương Ngữ Tình
về đến Ốc Thành cả hai tiếp tục đi cùng nhau đến khách sạn rồi mới trở về
phòng của mỗi người.
Du Phàm ngã người lên giường sau đó trực tiếp ngáy o o,cuộc chiến ngày hôm nay
mặc dù không đến mức hung hiểm nhưng cũng tiêu hao tinh thần cùng thể lực của
hắn rất nhiều cần phải nghỉ ngơi hồi phục.
Đến sáng hôm sau khi Du Phàm tỉnh lại cả người đều trở nên khoan khoái hắn
vươn vai bắt đầu một ngày mới bằng việc tắm rửa chải chuốt tân trang nhan sắc.
Một bộ y phục bằng chất liệu da màu đen bo sát cơ thể gầy gò ở bên trong phía
bên ngoài thì khoác một chiếc trường bào dài tới gót cổ áo bẻ ngược ra phía
sau,bên trên đầu lần này là một chiếc khăn đen in hình đầu lâu hải tặc trông
cực kì phong cách.
Du Phàm phong độ ngời ngời lôi tiểu A Li còn đang ngáy ngủ trong chăn bước ra
khỏi phòng,lần này hắn cũng không ở lại hóng chuyện mà trực tiếp rời khách sạn
đi đến phân bộ của Nhân Linh Điện.
Du Phàm thanh lí tất cả tài vật không dùng được trong không gian trữ vật cùng
giao trả hai nhiệm vụ đã nhận lúc trước thu được gần 50 vạn kim hắn lại tiếp
tục đổi 50 vạn cống hiến của hội sang hiện kim để đủ trả nợ cho Trương Ngữ
Tình.
Việc làm cuối cùng cũng là quan trọng nhất của Du Phàm ngày hôm nay chính là
đi đến một nơi bên trong Ốc thành này,đây chính là mục tiêu lớn nhất của Du
Phàm khi rời nhà ra ngoài du lịch mạo hiểm cũng chính là vinh quang cao nhất
của yêu linh sư thế hệ trẻ tuổi.
Du Phàm đi đến mọt khu kiến trúc cực kì rộng rớn xa hoa trên cổng hiệu có một
tấm bảng cực lớn đề tên Hiệp Hội Du Hành Giả,Du Phàm nhìn đoàn người ra vào
khu kiến trúc chủ yếu là thế hệ thanh niên trong lòng không khỏi kích động một
trận.
Hắn hít sâu một hơi nhấc bước vào khu kiến trúc cũng chính thức bước bước chân
đầu tiên trên con đường chiến đấu vinh quang của hắn sau này.


Yêu Linh Sư - Chương #106