Người đăng: yamisama
Một bóng dáng thon dài thuần sắc trắng di chuyển với tốc độ cực nhanh đánh tới
chỗ một sinh vật bộ dáng như quả cầu gai khiến đối phương văng ra xa đập vào
tảng đá.
“Tốt lắm Bạch Tinh bây giờ ngươi chỉ cần đột phá cực hạn bản thân là sẽ đạt
đến cấp Thống Soái cao giai”
“Ô ô ô”.
Tiếng nhân loại khen ngợi kèm theo tiếng yêu linh vang lên hiển nhiên chính là
Du Phàm cùng Bạch Tinh rồi,hắn cất viên linh hạch mà Bạch Tinh mang đến vào
không gian trữ vật rồi tiếp tục di chuyển đến nơi khác.
Mỏm đá gai cảnh quan cũng giống y như tên gọi của nó khắp mặt đất đều là những
thanh đá nhọn lởm chởm đâm thẳng lên trời nhìn từ trên cao cả khu vực giống y
như một con nhím đầy gai nhọn nằm cạnh biển.
Du Phàm đã đến đây huấn luyện chiến sủng được hơn nửa tháng,trong nửa tháng
này Du Phàm chủ yếu cho lũ chiến sủng lần lượt xuất chiến với yêu linh hoang
dã tại nơi này để rèn luyện,tìm kiếm tài nguyên cùng với làm hai nhiệm vụ mà
hắn nhận ở Ốc Thành.
“Hửm”
A Li vểnh đôi tai trên cái đầu nhỏ của nó lên bắt đầu nghe ngóng sau đó quay
sang nói với Du Phàm:
“Chủ nhân ta nghe được ở đàng xa dường như có người đang bàn tính gì đó”
Du Phàm nghi hoặc quay sang nhìn nó:
“Ngươi có nghe được bọn họ nói cái gì không?”.
“Ân”.Tiểu A Li lại bắt đầu nghe ngóng sau đó truyền tin cho Du Phàm:
“Chủ nhân ta nghe được bọn họ đang chuẩn bị gài bẫy một con nhóc có lẽ là giết
người cướp của”
Du Phàm nghe thế thì hai mắt sáng lên xoa xoa hai tay nói:
“Đi thôi chúng ta là những chiến sĩ chính nghĩa ngăn chặn cái ác sẳn tiện tịch
thu tài vật phi pháp”.
Vừa nói Du Phàm vừa thúc dục Bạch Tinh dưới thân nhanh nhẹn di chuyển về phía
mà A Li chỉ điểm sẽ diễn ra trận phục kích hiển nhiên ý đồ của hắn cũng quá rõ
ràng rồi.
…
Ở một góc khá khuất của mỏm đá gai có một nhóm năm người 4 nam 1 nữ đang trò
chuyện to nhỏ với nhau hiển nhiên đây chính là nhóm người mà tiểu A Li đã nói
tới rồi.
Nữ tử duy nhất ở đây ngữ khí có phần ỏng ẹo mở miệng nói:
“Lão đại chúng ta lần phuc kích này thành công ngài nhớ thưởng cho người ta
thật lớn đó nha để ta cường hóa chủ sủng của mình”.
Nữ tử này hình dáng thành thục vũ mị ăn mặc lại cực kì thiếu vải khi nói
chuyện đôi ngực cự đại của nàng phập phồng lên xuống làm mấy tên đàn ông xung
quanh nuốt nước bọt không thôi.
“Dĩ nhiên rồi tài phú lần này phần lớn sẽ cho ngươi tăng cường thực lực”.
Người được gọi là lão đại kia cười cực kì hèn mọn đôi mắt dâm tà quét tới quét
lui trên thân nữ tử rồi trả lời nàng ta.
Ở bên cạnh tên lão đại cũng vang lên âm thanh lành lạnh nhưng ngữ khí cũng khá
là cung kính nói với hắn:
“Lão đại,con nhóc kia có một con chiến sủng cấp Thống Soái đỉnh giai chiến lực
cực kì khủng bố lên tới cấp Thống Soái viên mãn lần này ngài phải ra tay mới
có thể thành công”.
Người nói là một gã đàn ông trung niên gương mặt âm lãnh hung ác hắn cũng
chính là người mà Du Phàm gặp bên dưới thông đạo khe núi Hỏa Vân Trương Bái mà
hai người còn lại trong năm người cũng chính là hai tên ngày hôm đó.
“Ân, lần này ta sẽ đích thân ra tay ta cũng không tin Đao Cuồng ta lại không
thể địch lại một con nhóc”.
Gã đội trưởng thần sắc cực kì tự tin tiếp lời TRương Bái,nhưng những người còn
lại không hề cảm thấy đó là lời bốc phét mà gương mặt chỉ có vẻ hâm mộ cùng
kính sợ mà thôi.
Những kẻ này đúng là kẻ thù cũ của Du Phàm Hắc Sa Hội mà tên đội trưởng của
hội này cũng chính là đại ca của tên Đao Khinh mà Du Phàm đã giết-Đao
Cuồng.Thực lực của cả Hắc Sa Hội nằm ở Ốc Thành không đáng để các thế lực lớn
để vào trong mắt nhưng tên Đao Cuồng danh khí lại rất lớn trong giới yêu linh
sư cấp Thống Soái.
Thành viên của Hắc Sa Hội đều là người cùng hung cực ác giết người cướp của
không việc ác gì không làm nhưng những kẻ này lại chưa bao giờ bị sờ gáy.Hiển
nhiên những kẻ này biết lựa chọn con mồi của mình không dám động đến người của
các thế lực lớn chỉ nhằm vào những mạo hiểm giả đơn độc hoặc gia thế thấp kém
mà ra tay.
…
Trong một sơn cốc ở mỏm đá gai đang diễn ra một trận chiến cực kì căng thẳng
giữa hai yêu linh một bên là yêu linh chủ lưu ở Mỏm đá gai Cầu Gai Yêu bên còn
lại là một con phi cầm toàn thân thuần một sắc đỏ như hỏa diễm cả hai con yêu
linh này phát ra lực lượng chiến đấu đã đạt đến cấp Thống Soái viên mãn sức
phá hoại cực kì khủng bố.
Con yêu linh phi cầm kia toàn thân lông đỏ trên đỉnh đầu còn có một chòm lông
nhô lên như đốm lửa cùng với chiếc đuôi dài ở phía sau cực kì xinh đẹp.Nhưng
người có kiến thức hiển nhiên sẽ không chỉ biết thưởng thưởng thức vẻ đẹp của
nó thôi mà còn khiếp sợ trước lực chiến khủng bố cũng như huyết mạch chủng tộc
của nó-một con Hỏa Phượng Hoàng 5sao của Phượng Hoàng Tộc cấp Thống Soái.
“Tiểu Phượng mau thi triển Hỏa Phượng Vũ”.
Âm thanh nữ tử vang lên con Hỏa Phượng Hoàng kia liền gáy lên một tiếng thanh
minh ngay sau đó dang đôi cánh chừng 1m của nó ra bắt đầu vũ động điên
cuồng.Theo từng cú đập cánh của Hỏa Phượng từng đốm hỏa diễm như một cơn mưa
lửa phá không bay đến tấn công Cầu Gai Yêu ở bên dưới khiến nó kêu lên thảm
thiết trực iếp bị thiêu cháy trong hỏa diễm.
Hỏa Phượng sau khi tiêu diệt đối thủ thì cơ thể khổng lồ của nó bốc cháy sau
đó hóa nhỏ lại chừng một bàn tay bay về đậu trên vai chủ nhân của nó,mà nữ tử
chủ nhân của Hỏa Phượng cũng chính là người quen biết cũ của Du Phàm-Trương
Ngữ Tình.
Trương Ngữ Tình nhặt lấy linh hạch của Cầu Gai Yêu sau đó đi vào hang động
phía sau nó bắt đầu dò xét một lúc lâu đến khi nàng quay trở ra trên tay còn
cầm theo một viên đá màu lưu ly sáng lấp lánh cực kì xinh đẹp.
-“Ha ha không ngờ là một viên kết tinh băng lưu ly,con Cầu Gai Yêu kia đúng là có thứ tốt chỉ tiếc nó là yêu linh thủy hệ cho dù có kết tinh băng lưu ly cấp 4 này nó cũng không dùng được”.
Trương Ngữ Tình mừng rỡ ngắm nghía viên băng lưu ly trong tay một phen thì
thấy viên đá này giống y như một khố băng tỏa ra hàn khí nhàn nhạt cùng quang
mang lưu ly vô cùng xinh đẹp động lòng người.Viên kết tinh băng lưu ly trong
tay nàng là linh vật cấp 4 có giá trị cực cao lên đến 200 vạn kim đắt gần gấp
4 lần ma tinh băng hệ cấp 4 hiển nhiên chuyến huấn luyện này của nàng cực kì
bội thu khiến nàng mừng rỡ không thôi.
-“Ha ha ha không ngờ là một viên kết tinh băng lưu ly xem ra vận khí của ta đúng là không tồi còn gặp được kì ngộ bậc này”.
Chưa đợi Trương Ngữ Tình rời đi từ đang xa đã vang lên tiếng cười hô hố cùng
giọng nói cực kì bá đạo của Đao Cuồng,đôi mắt của hắn lúc này nhìn chằm chằm
vào nhẫn trữ vật của Trương Ngữ Tình vừa mới bỏ viên băng lưu ly vào đôi mắt
lóe lên tia sáng tham lam nồng đậm như loài lang sói nhìn thấy con mồi.
Trương Ngữ Tình nhìn vẻ mặt cùng ánh mắt mang đầy vẻ tham lam hắn ta đương
nhiên nàng biết rõ ý đồ của đối phương nàng bình tĩnh cất viên băng lưu ly vào
nhẫn trữ vật đôi mắt đầy đề phòng cả người khí thế chiến đấu dần dần nổi lên.
Đao Cuồng nhìn thần thái của Trương Ngữ Tình thì đôi mắt tham lam còn thêm tia
dâm dục hèn mọn nói:
“Tiểu mỹ nhân giao nộp nhẫn trữ vật cùng chìa khóa yêu linh ra sau đó hầu hạ
bổn đại gia một trận bổn đại gia đây có lẽ sẽ nghĩ đến tha cho ngươi một
mạng”.
Đến lúc này thì gương mặt của Trương Ngữ Tình lạnh dần đi ngay sau đó vỗ Hỏa
Phượng trên đầu vai lạnh lùng nói:
“Tiểu Phượng,xem ra ngươi phải tiếp tục chiến đấu rồi xông lên thiêu cháy cái
miệng chó của hắn cho ta”.
Đối với một cô gái thì những kẻ có ý đồ xấu xa muốn vấy bẩn sự trong sạch của
mình đều vô cùng chán ghét huống chi người tính tình nóng nảy bá đạo như
Trương Ngữ Tình nên nàng quyết không tha cho cái tên mồm miệng ô uế trước mắt
này.
Đao Cuồng nhìn thấy Trương Ngữ Tình trở nên kích động thì trong lòng vui
mừng,hắn đúng là cố ý khinh bạc nàng ta để nàng mất bình tĩnh từ đó sẽ dễ dàng
lộ ra sơ hở trong chiến đấu,đây cũng là cách mà hắn cùng những đồng bọn Hắc Sa
Hội thường dùng trong chiến đấu để dành lấy lợi thế từ những sơ hở của đối
phương.
Những cơn gió thổi từ biển vào mang theo hơi mặn nhàn nhạt làm cát đá cuốn bay
mờ mịt bầu không khí trầm trọng dị thường cả Trương Ngữ Tình cùng Đao Khinh
đều nhảy lùi lại phía sau ra lệnh cho chiến sủng của mình ra chiến đấu.