Người đăng: yamisama
Du Phàm liếc nhìn Tiểu Phì thấy lúc này cơ thể của nó đã tràn đầy những vết
thương dù sao thì đẳng cấp của nó thấp hơn đối phương một giai mà đối phương
lại là yêu hệ loại hình yêu linh sát thủ chưa kể Tiểu Phì sử dụng lông vũ tấn
công khiến phòng ngự của nó giảm xuống.Băng Ma thì tốt hơn mặc dù cơ thể của
nó chỉ có ít vết thương nhẹ nhưng lượng ma lực trong cơ thể của nó cũng không
còn nhiều.
Bên kia chiến sủng của Ngô Thông so với Du Phàm bên này hiển nhiên cũng không
tốt hơn bao nhiêu Quang Sư cả người đều bị vết thương chi chít thậm chí có vết
thương cực kì nặng gần như chặt đứt vai nó nhưng nhờ lực lượng quang hệ cùng
thú hệ nên khả năng hồi phục của nó cao nên mới có thể chịu nổi.Mà Kỳ Nhông
Đen cũng chẳng tốt hơn chút nào nó là yêu linh yêu hệ phòng ngự không cao bị
lông vũ của Tiểu Phì chém cho vết thương khắp người.
Du Phàm nhìn sương mù cùng băng tinh dày đặt trên sân đấu khóe miệng không
khỏi nhếch lên một nụ cười,hắn cũng không chỉ cho Băng Ma tiêu hao ma lực thi
triển băng sương để nhìn cho đẹp mà tất nhiên có dụng ý.
Nhìn chằm chằm về phía trước trông thấy Quang Sư cùng Kỳ Nhông Đen đang dùng
kĩ năng xông đến bên này đánh cận chiến khóe miệng Du Phàm nụ cười càng ngày
càng sâu sau đó trực tiếp ra lệnh:
“Băng Ma thi triển tê cóng lên cơ thể Kỳ Nhông Đen cùng Quang Sư cho ta”
“Đinh”
Âm thanh Băng Ma vang lên sau đó nó đưa hai tay ra phía trước bắt đầu tập
trung tinh thần ngay sau đó bên ngoài cơ thể của Quang Sư cùng Kỳ Nhông Đen
hàn khí càng ngày càng cường đại sau đó từng đợt khí lạnh thông qua các vết
thương bắt đầu xâm nhập vào cơ thể chúng.
Từng đợt băng sương cùng khí lạnh xâm nhập vào cơ thể của Quang Sư cùng Kỳ
Nhông Đen khiến tốc độ của chúng dần dần chậm lại đến cuối cùng cả cơ thể cứng
ngắt đứng yên một chỗ bên ngoài cơ thể còn phủ một lớp băng hàn nhàn nhạt.
Du Phàm nhìn hiệu quả của chiêu thức trước mắt nụ cười trên khóe môi trở nên
rực rỡ,chiêu thức này là một kỹ năng cấp 3 sau khi tiêu hóa kết tinh huyền
băng lĩnh ngộ ra được sau khi phát động sẽ trực tiếp dùng khí lạnh băng hàn
xung quanh tập trung vào cơ thể đối phương khiến đối phương bị đông cứng không
thể di chuyển hay tấn công nếu như chiến đấu ở môi trường băng hàn thì hiệu
quả của chiêu thức này sẽ trở nên cực kì khủng bố.
Ngô Thông biến sắc nhìn hai chiến sủng của mình bị trúng đòn tấn công của mình
trở nên bất động ngay sau đó liền nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi khiến gương
mặt hắn trở nên tái nhợt.Hắn nhìn thấy những chiếc lông vũ nằm tán loạn khắp
nơi trên mặt đất bắt đầu bay lên lao đến chỗ con yêu linh phi cầm kia cùng với
hai chiến sủng của mình.
“Kết thúc đi Tiểu Phì cho đối phương một đòn cuối cùng, triệu hồi lông vũ!”.
Âm thanh Du Phàm vừa vang lên thân ảnh Tiểu Phì lao đến hai móng vuốt sắc bén
của nó cắp lấy đối phương hất bay lên trời ngay sau đó những chiếc lông vũ sắc
bén từ đàng xa lao đến liên tục tấn công vào Quang Sư cùng Kỳ Nhông Đen rồi
mới trở về cơ thể của nó.
Thạch Quy vỗ cánh xoay một vòng sau đó quay đầu bước đi ở phía sau nó chính là
Quang Sư cùng Kỳ Nhông Đen đã mất khả năng chiến đấu nằm yên trên vũ đài cùng
gương mặt tái nhợt của Ngô Thông.
Trọng tài Trần Mưu sau phút thất thần liền cắn răng lớn tiếng hô lên:
“Ngừơi chiến thắng là Du Phàm!”
“Hay quá Du Phàm ca thắng rồi!!!”.
Âm thanh trong trẻo của Hàn Tuyết vang lên sau đó cả đấu trường giống như vỡ
òa không có ai nghĩ Du Phàm sẽ chiến thắng được Ngô THông nhưng sự việc sảy ra
trước mắt muốn không tin cũng không thể.
“không ngờ hắn lại có thể chiến thắng Ngô Thông”
“Xem ra tên tuổi của hắn sẽ sánh ngang với những thanh niên cường giả đỉnh
phong ở Ốc Thành rồi”
“Chưa chắc đâu ta thấy hắn vẫn còn kém những tên đứng đầu Ốc Thành một khoảng
cách lớn ngay cả Ngô Thông cũng không thể so với những tên kia’
…
Đủ thứ âm thanh nghị luận vang lên có cổ vũ có tò mò nhưng lúc này thứ Du Phàm
quan tâm nhất chính là dị biến của Tiểu Phì,chỉ thấy cơ thể nó phát ra quang
mang nhàn nhạt sau đó từ cơ thể nó bạo phát lực lượng khủng bố khuếch tán ra
xung quanh.
Du Phàm kinh ngạc vui mừng không ngờ sau trận chiến này Tiểu Phì đã tự động
tiến giai lên cấp Thống Soái cao giai nhưng ngẫm lại cũng không sai,nó ở trung
giai đã mấy tháng trong thời gian này vừa huấn luyện cộng với cường hóa cơ thể
khiến nó đủ lực lượng tự động tiến giai là việc hiển nhiên.
Du Phàm đi đến vỗ vỗ thân thể to béo của nó mỉm cười nói:
“Tốt lắm bây giờ ngươi đã đạt đến cấp Thống Soái cao giai chiến lực tăng cường
một mảng lớn”.
“Chiếp” Tiểu Phì kêu lên vui sướng thân hình to sụ của nó sáp lại cọ cọ Du
Phàm nhưng vì nó quá nặng nên đè hắn ngã ra đất.
Du Phàm vỗ vỗ đầu nó đứng lên thu cả hai vào không gian nghỉ ngơi sau đó đi
đến chỗ trọng tài,hắn đúng là đi đến chỗ viên ma tinh hỏa hệ cấp 4 thì đúng
hơn.
Nhận lấy viên ma tinh dưới ánh mắt kính sợ của tên trọng tài Du Phàm vui mừng
không thôi,có được thứ này thì tài nguyên cường hóa cho Tiểu Hồng lên cấp Hầu
sẽ giảm xuống rất nhiều đỡ cho hắn rất nhiều việc.
Ngô Thông thấy Du Phàm cầm lấy viên ma tinh của mình thì sắc mặt xanh mét hét
lên:
“Ta chưa thua chúng ta đấu lại một lần nữa”.
Nói xong hắn lấy chìa khóa từ bên hông ra chuẩn bị triệu hồi chiến sủng muốn
chiến thêm một trận nữa với Du Phàm quả thật hắn vẫn còn một con yêu linh hỏa
hệ Thống Soái cao giai chiến lực cực cao là một trong ba chủ sủng của hắn.
Du Phàm nhíu mày có chút không vui nhìn Ngô Thông nhưng chưa kịp nói gì bên
cạnh đã vang lên âm thanh của Hàn Tuyết.
-“Hừ tên đáng ghét Du Phàm ca đã chiến thắng ngươi không cần phải quấn quít lấy huynh ấy không thôi nói cho ngươi biết Du Phàm ca vẫn còn chiến sủng cấp cao hơn cho dù ngươi xuất toàn lực cũng không phải đối thủ của huynh ấy”.
Ngô Thông sắc mặt vốn đã trắng bệt nghe được lời của Hàn Tuyết càng trở nên
cực kì khó xem hắn vừa định lên tiếng thì phía sau lưng hắn truyền ra âm thanh
uy nghiêm.
“Đủ rồi Thông nhi kết thúc tại đây thôi”.
Du Phàm cùng những người khác nhìn sang liền thấy đây là một nam tử trung niên
thân thể cao lớn sắc mặt không giận tự uy cực kì uy nghiêm mà giọng nói vừa
rồi chính là từ hắn thốt ra.
-“Cha”.Ngô Thông thất thanh hô khẽ nhưng cũng đủ để những người ở đây nghe thấy.
Nam tử trung niên bước đến ánh mắt thâm thúy nhìn Du Phàm chằm chằm sau đó mới
rời tầm mắt nhìn về phía nhi tử của mình nhàn nhạt nói:
“Xem ra bấy lâu nay ta dung túng cho con tự tung tự tác đã để con trở thành
người tự đại không xem ai ra gì,bắt đầu từ ngày mai ta sẽ đăng kí cho con tham
gia du hành đại điển để con đi ra ngoài con mới biết được thế giới này rộng
lớn như thế nào còn có rất nhiều cường giả cùng thiên tài mà ta và con không
thể so sánh”.
Ngữ khí hắn tuy nhàn nhạt nhưng lại cực kì nghiêm khắc khiến Ngô Thông cúi gằm
mặt không dám lên tiếng chỉ đi theo sau lưng hắn bước ra ngoài.Trước khi đi
nam tử trung niên kia quay đầu lại nhìn thoáng qua Du Phàm nở nụ cười tuy rất
khẽ nhưng do Du Phàm đang chú ý đến hắn vẫn có thể nhận ra.
Du Phàm không hiểu tại sao phụ thân của Ngô Thông lại nhìn hắn bằng ánh mắt
như thế nhưng Du Phàm không cảm thấy nguy hiểm gì toát ra từ hắn.Hắn lắc lắc
đầu sau đó bỏ qua cái gì đến sẽ tự động đến có suy nghĩ nhiều cũng chẳng để
lam gì chăng bằng làm một việc có ích hơn cho hiện tại.
Hắn liếc sang Hàn Tuyết bên cạnh mỉm cười chào tạm biệt nàng rồi rời đi dưới
ánh mắt tò mò xen lẫn hâm mộ của đám người xung quanh,mục tiêu tiếp theo của
Du Phàm chính là đi huấn luyện cho lũ chiến sủng ở mỏm đá gai.