Chương 45: Tâm Ma Đột Kích



Kỳ thực Tiêu Lãng không hiểu!



Không nói ở đại lục Thần Hồn, cho dù ở Thiên Châu, huyền thạch cũng rất quý giá. Ví dụ như loại Tuần Sát Sứ Tề đại nhân này, nghe ra dường như rất oai phong nhưng thực ra chỉ là một nhân vật nhỏ. Ở gia tộc, hắn chính là một nhân vật cấp bậc tiểu đội trưởng, một năm có thể lĩnh bổng lộc chỉ có năm viên huyền thạch, còn là huyền thạch loại nhỏ nhất mà Tiêu Lãng đã luyện hóa. Còn loại vực chủ như thành chủ Thần Hồn Thành lại càng đáng thương hơn, một năm chỉ có ba viên...



Huyền thạch là năng lượng chi nguyên. Võ giả chỉ dựa vào hấp thu linh khí thiên địa, tu luyện tới chết cũng không đột phá được Chúng Sinh Cảnh. Huyền thạch vừa đến tay đương nhiên sẽ lập tức luyện hóa, tăng thêm thực lực. Làm sao có người có thể đần độn giữ lại trong Tu Di Giới? Nếu chẳng may chết, không phải tiện nghi cho người khác sao?



Đế hậu có ba viên huyền thạch này là số cứt chó, trên trời rơi xuống. Hơn nữa Đế hậu căn bản không hiểu huyền thạch này trân quý thế nào, lại thêm bản thân không tu luyện võ, cũng không để ý. Giờ phút này trái lại tiện nghi cho Tiêu Lãng...



Lần này Tiêu Lãng luyện hóa đủ mười ngày mười đêm!



Cũng không phải do năng lượng lần này nhiều hơn so với lần trước. Chỉ là bởi vì Tiêu Lãng phát hiện luyện hóa càng chậm, thân thể hấp thu càng nhiều. Chờ sau khi chút năng lượng cuối cùng hoàn toàn luyện hóa, Tiêu Lãng mở mắt, đứng lên.



Bùm bùm!



Thân thể lại phát ra một tiếng vang giòn giã. Tiêu Lãng căn bản không vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, nhưng cảm giác mỗi phần trên thân thể dường như có lực lượng mạnh mẽ hơn. Dường như chỉ dựa vào nắm đấm, hắn có thể đập xuyên qua phiến đá.



Ầm!



Tiêu Lãng quyết định thử một chút. Hắn giơ nắm đấm đánh về phía vách sơn động. Kết quả một cánh tay ung dung đập vào trong vách đá, hắn vẫn có cảm giác dường như hoàn toàn không có trở ngại gì, giống như đấm vào trong nước.



- Không biết bây giờ thực lực của ta đã đạt đến mức độ nào? Thiên Tầm không ở đây, không có ai thử giúp ta!



Ánh mắt Tiêu Lãng chợt phát ra tinh quang lập lòe, cả người đều là khí tức sung mãn. Hắn cảm giác được rõ ràng thân thể mình đã cường đại hơn rất nhiều so với trước kia. Trong cơ thể hắn chứa đựng một năng lượng cực lớn. Chỉ có điều hắn không xác định được nó cường đại tới mức nào.



- Đúng rồi, tốc độ!



Tiêu Lãng đột nhiên vỗ đầu một cái, nhớ tới việc thân thể của mình tăng cường, lực lượng và tốc độ phòng ngự cũng sẽ tăng cường. Chỉ cần thử một chút tốc độ, có thể đại khái phán đoán ra được!



Tiêu Lãng vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, sau đó hai chân chuẩn bị. Năng lượng trong tế bào toàn thân đột nhiên truyền tới hai chân của hắn. Mặt đất xuất hiện vài vết nứt. Thân thể của hắn giống như đạn pháo vọt về phía mạch nước ngầm!



Ầm!



Kết quả rất bi kịch!



Tốc độ của hắn nhanh đến mức dọa người. Thậm chí liền bản thân hắn cũng bị doạ. Chỉ thoáng một cái, ngay cả thân thể cũng không kịp phản ứng, liền va vào mạch nước ngầm, trực tiếp phá vỡ vách đá của mạch nước ngầm. Hắn giống như một thiên thạch đập vào trong đất đá...



Cũng may thân thể của hắn cứng như Huyền Thiết, phòng ngự vô cùng cường đại. Đất đá căn bản không gây tổn thương nào. Tiêu Lãng tùy tiện nhảy lên một cái lại đập vào đất đá cách xa mấy trăm mét. Hắn hết sức chật vật đi ra, quần áo đều bị rách nát. Trên tóc, trên mặt đều là bùn đất, chật vật không chịu được...



Nhưng giờ phút này mắt hắn lại sáng tới mức dọa người. Hắn nhảy vào trong mạch nước ngầm, gột rửa tắm cho sạch bùn đất, sau đó nhảy lên sơn động. Hắn đột nhiên cất tiếng cười to:



- Tốc độ này, sợ là ít nhất cũng có thể so sánh với... Chiến Hoàng sơ giai? Không thể tin nổi! Không dám tin tưởng! Thần tích!



Nếu như trước đây có người nói cho Tiêu Lãng biết, một võ giả có thể trong mười ngày mười đêm từ thực lực Chiến Vương trung giai đột phá đến Chiến Hoàng cảnh, Tiêu Lãng nhất định sẽ cho hắn một cái tát, để hắn tỉnh táo một chút.



Nhưng giờ phút này, chuyện lại rõ ràng phát sinh ở trên người mình. Nếu như nói Chiến Vương miễn cưỡng được xem như cường giả, vậy Chiến Hoàng chính là cường giả tuyệt đối.



Chiến Vương Triều có rất nhiều Chiến Vương, nhưng số lượng Chiến Hoàng lại không quá hai trăm người!



Bởi vì càng tu luyện về sau lại càng cần nhiều huyền khí hơn. Quan trọng nhất là càng về sau, bình cảnh càng lớn.



Nếu không đột phá được bình cảnh, căn bản chỉ là một ranh giới mong manh, sợ là cả đời cũng dừng lại ở cảnh giới trước kia.



Chiến kỹ Thiên Ma lại không giống như vậy!



Tiêu Lãng hoàn toàn không có bình cảnh, chỉ cần tăng cường thân thể mà thôi. Hắn không tu luyện cảnh giới, chỉ khiến thân thể trở nên mạnh mẽ, mượn lực lượng của thân thể, phòng ngự, tốc độ đã có thể so sánh với Chiến Hoàng mà thôi.



- Chiến kỹ Thiên Ma này còn chưa tới đỉnh phong của tầng thứ nhất, đã đạt được thực lực như vậy? Chẳng trách tu luyện tới bảy tầng có thể có thực lực Thiên Đế. Chiến kỹ này quả nhiên nghịch thiên!



Tiêu Lãng âm thầm kinh hãi. Nhưng đối với chuyện luyện hóa một viên huyền thạch khác, hắn càng động lòng hơn. Viên huyền thạch thứ ba này còn lớn hơn gấp đôi viên huyền thạch vừa rồi. Sau khi luyện hóa, cuối cùng không phải mình sẽ đạt được thực lực Chiến Đế cảnh chứ? Vậy mình đi ra ngoài không phải sẽ hù chết một đám người sao...



Vèo!



Tiêu Lãng đột nhiên vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, quay về vách đá đánh ra một quyền. Kết quả nắm đấm vừa tới gần vách đá. Vách đá đen bóng trực tiếp hóa thành bột mịn. Thân thể của hắn vẫn phóng về phía trước, dễ dàng phá tan vách đá tạo thành một thông đạo cực lớn!



- A!



Tiêu Lãng cảm giác tốc độ mình di chuyển xuyên qua lòng đất không chậm hơn so với Thảo Đằng bao nhiêu. Chỉ có điều hắn vẫn không có cách nào kiểm tra được lực công kích thật sự. Sợ là phải tìm một cường giả Chiến Hoàng sơ giai mới có thể kiểm tra được.



- Mặc kệ. Tiếp tục luyện hóa viên huyền thạch thứ ba đi!



Tiêu Lãng ngồi xuống, lấy ra viên huyền thạch thứ ba. Hắn lại đột nhiên nhớ tới điều gì. Hắn dừng luyện hóa, trái lại nhíu lông mày than thở:



- Cũng không biết Thiên Tầm và Tiểu Bạch thế nào rồi? Ta thật hy vọng tiểu tử này đừng làm chuyện ngu xuẩn chạy đến Huyết Vương Triều. Thành thật ở lại Thần Hồn Thành, hẳn là không có chuyện gì!



Tiêu Lãng thở ra một hơi. Hắn loại trừ tạp niệm trong đầu. Với thực lực của hắn bây giờ không đủ để đi ra ngoài. Một khi đi ra chính là một chữ chết!



Đắc tội cả ba đại vương triều, Thần Hồn Thành cũng đắc tội. Cả thế gian đều là kẻ địch. Trời đất rộng lớn lại không có nơi nào an toàn, chỉ có thể dựa vào thực lực cường đại mới tự vệ được.



Tiêu Lãng nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện huyền khí. Chờ khi trong gân mạch ngưng tụ được một chút huyền khí, hắn lập tức lấy viên huyền thạch cuối cùng trong chiếc hộp ngọc màu đen, bắt đầu luyện hóa!



Huyền khí bao quanh huyền thạch bảy màu. rất nhanh huyền thạch đã tan ra. Một năng lượng tinh thuần cường đại tiến vào trong thân thể Tiêu Lãng, lấp kín nửa gân mạch trong toàn thân.



- Bắt đầu luyện hóa!



Tiêu Lãng hít một hơi thật sâu bắt đầu luyện hóa. Hắn nhắm mắt lại, ý niệm chìm vào trong gân mạch, khống chế một phần năng lượng hết sức nhỏ, bắt đầu trùng kích...



Một ngày, chín ngày... Mười ngày!



Tới ngày thứ mười, Tiêu Lãng tỉnh lại. Hắn thực sự đói bụng đến mức không chịu nổi nữa. Tuy rằng thân thể của hắn vô cùng cường đại, cho dù mấy tháng không ăn không uống cũng sẽ không chết đói, nhưng cái bụng luôn kháng nghị, ảnh hưởng tới quá trình luyện hóa huyền khí.



Ăn một chút lương khô, uống chút nước sạch, Tiêu Lãng tiếp tục chăm chú luyện hóa.



Mười lăm ngày, mười tám ngày, hai mươi ngày...



Vào ngày thứ hai mươi lăm, hắn cuối cùng đã tỉnh lại!



Cũng không phải bởi vì năng lượng trong gân mạch đã được luyện hóa hoàn toàn, mà bởi vì trong đầu của hắn cảm giác mình đã tu luyện Thiên Ma Luyện Thể đến tầng thứ nhất đỉnh phong.



Năng lượng còn chưa luyện hóa hết một phần nhỏ. Nhưng giờ phút này Tiêu Lãng lại không lo nổi nữa. Bởi vì trong sâu thẳm, hắn có cảm giác, một cảm giác đặc biệt khủng bố. Tâm ma lần đầu tiên... sắp tới rồi!



Hắn không rõ, trên Thiên Ma Luyện Thể rõ ràng nói tâm ma lần đầu tiên sẽ tới sau ba năm. Nhưng giờ phút này, vì sao nó lại đột nhiên đột kích. Hắn chỉ biết, lần này rất nguy hiểm. Nếu như chịu đựng được, thực lực của hắn có thể tăng gấp đôi. Nếu như không chịu đựng được, hắn... sẽ chết.



Ầm!



Chỉ trong chốc lát, trong đầu của hắn đột nhiên vang lên tiếng nổ như sấm sét. Sau đó ý thức của hắn đột nhiên tiến vào một không gian hư vô giống như không gian hư vô đã truyền tâm pháp Thiên Ma cho hắn vậy.



Tâm ma lần đầu tiên rốt cuộc đã tới!


Yêu Giả Vi Vương - Chương #383