Chương 43: Cả Thế Gian Đều Là Kẻ Địch



Tiêu Lãng lo lắng có hơi dư thừa!



Tuy rằng Tề đại nhân và thành chủ Thần Hồn Thành Già Khôn bắt được Tiêu Lãng đi tới Huyết Vương Triều, còn giết chết nhiều thích khách Chiến Vương Triều như vậy, việc này lừa không được người có tâm. Mấy người đi tới bên ngoài Huyết Đế Thành, cùng Tông chủ Huyết Tông xuống dưới lòng đất, việc này càng không lừa được những nhân vật lớn trong Huyết Vương Triều.



Nhưng thân phận đám người thành chủ Thần Hồn Thành Già Khôn thế nào? Bọn họ muốn đi đâu, muốn làm gì, ai dám tìm hiểu? Ai dám đi quản?



Trong nháy mắt khi lăng mộ trong lòng đất sụp đổ, thật ra Huyết Đế Thành có chút chấn động nhẹ.



Đám người Huyết Y, Huyết Nô, Huyết Tắc còn có mấy tên cường giả Huyết Tông đã bị kinh động. Chỉ có điều bọn họ lại không dám xuống kiểm tra. Bọn họ đều biết thành chủ Thần Hồn Thành và Tông chủ Huyết Tông xuống truy tầm bảo vật.



Huyết Nô, Huyết Tắc từng xuống lăng mộ trong lòng đất kia, biết bên trong có Thảo Đằng quỷ dị, cũng biết bên trong vô cùng nguy hiểm. Mấy vị cường đại nhất của đại lục Thần Hồn xuống đó, nếu phát sinh ra một vài động tĩnh như vậy cũng là chuyện bình thường.



Không ai nghi ngờ mấy người đó đã chết. Không nói thành chủ Thần Hồn Thành ở trong mắt mọi người là tồn tại vô địch. Chỉ nói Tông chủ Huyết Tông cũng là võ giả siêu cấp cường đại. Bọn họ đi tới một lăng mộ nho nhỏ trong lòng đất có thể xảy ra chuyện gì?



Trên thực tế, việc như vậy lại gây ra động tĩnh lớn. Tất cả các đại gia tộc siêu cấp trong đại lục Thân Hồn đều nhận được tin tức.



Đám người Tề đại nhân cũng không ẩn thân. Tuy rằng rất nhiều người không rõ bọn họ đi làm gì, nhưng đều biết chuyện thành chủ Thần Hồn Thành dẫn theo Tiêu Lãng đi tới Huyết Vương Triều.



Tin tức truyền tới đế đô Chiến Vương Triều. Vân Phi Dương giận tím mặt, ở trong hậu cung tức giận mắng chửi suốt nửa ngày. Nếu như nói những thích khách phái đi bị Vũ Vương Triều giết chết hoặc là bị Tiêu Lãng giết chết, hắn chấp nhận. Nhưng vấn đề là những thích khách này đều do Thần Hồn Thành giết chết...



Hắn tự hỏi mình không thù không oán với Thần Hồn Thành, đối với Thần Sư Thần Hồn các cũng lễ kính rất nhiều.



Năm đó Tiêu Tù Thủy thiếu chút nữa tiêu diệt Vũ Vương Triều, Thần Hồn Thành truyền lời lui binh, Chiến Vương Triều lui binh.



Trước đây không lâu hắn muốn tiêu diệt Huyết Vương Triều, thành chủ Thần Hồn Thành tự mình đứng ra, bảo hắn lui binh, hắn cũng ngoan ngoãn nghe lời.



Hiện tại... Mình phái ra mấy tên thích khách đi truy sát một kẻ phản quốc, cũng không động thủ trong Thần Hồn Thành của ngươi chứ? Nếu như nói Vũ Vương Triều động thủ, điều này còn có thể thông cảm được.



Đó là ba Chiến Hoàng, mười mấy Chiến Vương đấy. Trong tim Vân Phi Dương cũng chảy máu.



Tuy rằng Chiến Vương Triều nhà lớn nghiệp lớn, nhưng sao có thể chịu nổi tổn thất như vậy được? Chiến Tôn Chiến Vương chết không có chuyện gì. Nhưng đó là ba tên Chiến Hoàng...



Vân Tử Sam cũng vô cùng tức giận. Vì kế hoạch này nàng đã phải bỏ bao nhiêu tinh thần suy nghĩ, thật vất vả mới đạt được hiệp nghị với Đế hậu Vũ Vương Triều. Cuối cùng mắt đã thấy sắp thành công, loại bỏ một một mối họa lớn, không mờ được sắp thành lại bại...



Đông Phương Gia và Nghịch gia Trà gia, còn có một vài đám bằng hữu của Tiêu Lãng lại đều mừng thầm, âm thầm trở nên kích động.



Bọn họ thi nhau suy đoán có phải Tiêu Lãng đã đáp lên tuyến của thành chủ Thần Hồn Thành hay không?



Cũng không lâu lắm, một tin tức từ Vũ Vương Triều truyền khắp toàn bộ đại lục Thần Hồn. Đại danh của Tiêu Lãng lại vang danh tứ hải.



Tiêu Lãng được Tống đại gia mời đi Vũ Vương Triều làm khách. Kết quả vào thời điểm gặp hoàng đế, hắn đột nhiên hạ sát thủ giết chết hoàng đế Vũ Vương Triều...



Đế hậu Vũ Vương Triều buông rèm chấp chính, ra lệnh treo giải thưởng. Ai có thể giết chết Tiêu Lãng, sẽ ban thưởng chức vụ Vương sư, đời đời tôn kính hưởng lộc.



Huyết Vương Triều và Chiến Vương Triều đã sớm phát ra treo giải thưởng và lệnh truy nã. Cứ như vậy, Tiêu Lãng chẳng khác gì là bị ba đại vương triều đại lục Thần Hồn cùng truy nã.



Tiêu Lãng dường như... đã trở thành kẻ địch của toàn thế gian!



Tiêu Lãng xem như đã lưu danh sử sách, là nhân vật lớn đầu tiên bị ba vương triều lớn của đại lục Thần Hồn đồng thời truy nã, trong khi vẫn chỉ là một thiếu niên còn chưa đầy mười chín tuổi...



Phản quốc trước mặt mọi người nói muốn tiêu diệt Vân Gia, tiêu diệt các vị công chúa hoàng tử kế vị hoàng đế Huyết Vương Triều, giờ phút này lại giết chết hoàng đế Vũ Vương Triều.



Danh dự của Tiêu Lãng trong dân gian đã thối tới mức không thể ngửi nổi. Cái gì phát rồ, cái gì khi sư diệt tổ, không hề nhân tính? Thật ra muốn xấu thế nào thì truyền như thế. Thậm chí rất nhiều nơi đã bắt đầu truyền ra, Tiêu Lãng là ác ma hóa thân, bản chất không phải là người, nửa đêm sẽ biến thành ác ma, ăn sống thịt người. Vô số nơi còn dùng tên của Tiêu Lãng để doạ trẻ nhỏ...



Bất kể nói thế nào, xem ra trong mấy trăm năm qua, trong số những người được mang danh hiệu đệ nhất không có người nào hơn được Tiêu Lãng.



Kỳ thực... Nếu như nói giờ phút này người hận Tiêu Lãng nhất, sợ rằng chính là Đế hậu Vũ Vương Triều. Tuy rằng ý tứ truyền ra, hơn nữa có vô số nhân chứng, nói Tiêu Lãng thật sự động tay. Tòa thiên điện trong hoàng cung cũng có địa đạo do Thảo Đằng khoan đất lưu lại. Nhưng bốn Đại Vương sư và vô số cường giả trong quân căn bản không hề tin tưởng, hơn nữa điểm đáng ngờ lại nhiều vô cùng. Ít nhất không có thi thể hoàng đế. Riêng điểm này, cho dù có trăm miệng cũng không thể bào chữa.



Chỉ có điều cũng may Tiêu Lãng tuân thủ lời hứa đã nói với Đế hậu. Sau khi Phi Vũ trở lại, suốt đêm đi tới một sơn cốc bí mật ở phía sau Thiên Vũ Thành, chờ đợi trong suốt một đêm, tới hừng đông mang về một tên cường giả Chiến Đế thần bí.



Nếu như không phải tên cường giả Chiến Đế này tọa trấn hoàng cung, sợ rằng Đế hậu cũng sẽ bị bốn đại vương sư nổi giận xé thành từng mảnh.



Tên Chiến Đế này hiển nhiên là người của Vũ Tông. Tuy rằng không biết quan hệ giữa Đế hậu và Vũ Tông thế nào, nhưng người Vũ Tông đến, chí ít đại diện cho một thái độ nào đó của Vũ Tông



Cho dù có người của Vũ Tông tọa trấn, Tống đại gia lại là người đứng đầu quan văn, đàn áp oán giận của đám quan văn xuống, bề ngoài Vũ Vương Triều khôi phục lại sự yên tĩnh, những bên trong vẫn có sóng ngầm phun trào. Chắc hẳn chỉ cần có chút lửa, toàn bộ Thiên Vũ Thành sẽ bắt đầu bạo động.



Chờ khi vị hoàng tử ba tuổi của Đế hậu Phi Vũ kế vị, nàng buông rèm chấp chính, thế cuộc mới trở lại hoà hoãn. Sau đó Tông chủ Vũ Tông rốt cuộc truyền lời, biểu thị không rõ rằng ủng hộ hoàng đế mới kế vị. Lúc này bốn đại Vương sư mới dừng lại. Thế cuộc Thiên Vũ Thành bắt đầu từ từ nghịch chuyển. Đế hậu thành công lên ngôi.



- Thần Hồn Thành truyền tin tức đến? Sau khi Huyết Bân cầu kiến, thành chủ Thần Hồn Thành và Già Khôn mới đi cứu Tiêu Lãng? Hơn nữa sau khi cứu hắn lại đi tới Huyết Vương Triều sao? Xem ra Tiêu Lãng đã bị thành chủ Thần Hồn Thành bán cho Huyết Tông! Long Nhất, cho mật thám bí mật điều tra tung tích của đám người thành chủ Thần Hồn Thành. Nếu như Tiêu Lãng không chết, phái người đi bắt hắn về cho ta. Ta muốn... chém hắn thành muôn mảnh!



Đế hậu ngồi ở trong hậu cung Thiên Vũ Thành, trên người mặc phượng bào, đầu đội ngọc quan, trên mặt vô cùng lạnh lùng. Đời này đều là nàng tính kế người, còn chưa từng bị người tính kế qua.



Lần này kế hoạch của nàng vốn cực kỳ tốt, nhưng đáng tiếc lại bị Tiêu Lãng phá hỏng. Hắn còn lừa mất của nàng ba viên huyền thạch, khiến giờ phút này thế cuộc Thiên Vũ Thành trở nên phức tạp như vậy, suýt nữa thì mất đi khả năng khống chế. Không giết được Tiêu Lãng nàng thật sự khó nuốt được cơn giận này xuống.



Trong mắt Long Nhất cũng loé lên sát ý. Mấy người Chiến Hoàng bọn họ lại bị Tiêu Lãng chơi một người. Cả đời này hắn chưa từng chịu sự sỉ nhục như vậy. Hắn lập tức gật đầu nói:



- Đế hậu, ta lập tức đi thu xếp. Nếu như lần này tên Tiêu Lãng kia không chết, ta nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết. Cho dù hắn trốn vào Thần Hồn Thành, ta cũng sẽ vận dụng lực lượng của chúng ta bắt lấy hắn. Giờ phút này hắn đã đắc tội với cả ba đại vương triều. Hắn ở lại đại lục Thần Hồn cũng không thể có cuộc sống yên ổn!



- Ừm...



Đế hậu khẽ gật đầu nói:



- Nếu như thành chủ Thần Hồn Thành có thể hắn bán cho Huyết Tông, nói vậy sau này Già Khôn cũng không che chở hắn nữa. Dựa vào lực lượng của chúng ta ẩn nấp tại Thần Hồn Thành, có thể ung dung giết chết hắn. Chỉ có điều lần này có thể hắn đã chết ở Huyết Tông. Cho dù hắn giống như trước kia, là con gián đánh không chết lại trốn thoát, ở khắp đại lục Thần Hồn này, hắn còn có thể sống yên ổn ở đâu được?


Yêu Giả Vi Vương - Chương #381