Chương 129: Kiếm tẩu thiên phong.



Trong Chiến Vương triều lậ tung trời, Tiêu Lãng ở trong Tuyết Hoang thành ăn no uống đã, rảnh rỗi thì tu luyện, sống rất thoải mái. Huyết Đế đã chết, bây giờ Huyết Y là đại nguyên soái của Huyết Vương triều, là đại ca. Huyết Y ra lệnh, không ai dám chậm trễ Tiêu Lãng. Nhưng trong viện của Tiêu Lãng có hai Chiến Hoàng cảnh giám thị, dù sao tiểu chủ tử này có thực lực không thấp, đặc biệt là thần thông quái dị của hắn.



Không khí trong Tuyết Hoang thành cực kỳ trầm trọng. Huyết Đế đã chết, Huyết Đế quân bị diệt hoàn toàn. Giờ phút này, phương bắc Huyết Vương triều liên tục phát chiến báo cầu viện, Tuyết Nhân tộc đã đồ sát mấy chục tòa thành lớn, mấy trăm vạn dân chúng đã chết. Nếu không mau phái đại quân cứu viện thì sợ là mất luôn Huyết Đế thành.



Mặc dù tình hình chiến đấu phái bắc gấp rút nhưng Huyết Y chỉ có thể hái mười vạn đại quân, hơn mười cường giả Chiến Vương cảnh, Chiến Hoàng cảnh đi, không dám điều động nhiều hơn nữa. Trăm vạn đại quân của Chiến Vương triều bên ngoài như hổ rình mồi. Thám tử truyền đến tin tức, sáu mươi vạn đại quân của Chiến Vương triều đã tới giữa đường. Quan trọng nhất là bên Chiến Vương triều có năm Chiến Đế cảnh, nếu hoàng đế Vân Phi Dương thật sự ngự giá thân chinh thì Huyết Y không biết làm sao ngăn cản được.



Huyết Y liên tục cầu cứu Tông chủ của Huyết tông nhưng Tông chủ của Huyết tông không có biểu thị gì, dường như muốn trơ mắt nhìn Huyết Vương triều bị diệt quốc.



Trong lúc Huyết Y sứt đầu mẻ trán thì bỗng nhận được tin báo là Tiêu Lãng cầu kiến.



Bản thân Huyết Y gai mắt kẻ đầu thành này. Đại nhân vật như họ hạn nhất là phản đồ. Nhưng lúc này Tiêu Lãng đầu thành là chuyện tốt, Huyết Y phải bày ra bộ dáng trọng dụng, hậu đãi kẻ đầu thành. Tuy Huyết Y là Huyết Man tử nhưng gã có thể trở thành đại nguyên soái, hiển nhiên đầu óc và võ lực ngang ngửa nhau. Huyết Y biết Tiêu Lãng đầu thành có ý nghĩa chính trị rất lớn.



Cho nên tuy bây giờ có nhiều chuyện khiến Huyết Y rất nhức đầu thì gã vẫn rút thời gian gặp mặt Tiêu Lãng.



Tiêu Lãng dưỡng thương hai ngày, mặc áo mới màu đen có vẻ tinh thần phấn chấn hơn. Tiêu Lãng nghênh ngang đi vào phủ nguyên soái, khom người hành lễ với Huyết Y nhưng không quỳ một gối xuống. Điều này làm Huyết Y hơi bất mãn nhưng chỉ có thể nhịn.



Huyết Y tươi cười thân thiện hỏi:



- Tiêu tướng quân muốn gặp bổn nguyên soái, không biết có chuyện gì quan trọng?



Tiêu Lãng vẻ mặt cung kính nói:



- Nguyên soái đại nhân, nếu hàng tướng đã đầu thành thì Huyết Vương triều là nhà của hàng tướng. Lúc này nhà có khó khăn, hàng tướng hy vọng có thể phân ưu cho nguyên soái đại nhân.



Huyết Y thầm cười lạnh, gã có xem tài liệu về Tiêu Lãng, hắn thật sự có năng lực, tư chất tụet đỉnh, thần hồn quái dị. Nhưng chút thực lực của Tiêu Lãng có thể giúp được gì vào phút này? Tiêu Lãng có thể đi ám sát hoàng đế Vân Phi Dương không? Nếu Tiêu Lãng có thể ám sát hoàng đế Vân Phi Dương thì cần gì chạy tới Huyết Vương triều?



Đến lúc này Huyết Y đoán được lý do tại sao Tiêu Lãng chạy đến. Kinh Lệ đã sớm trở lại, theo tình báo của gã thì không đoán ra Vân gia thì người đứng sau Hắc Long hội. Mặc dù Tiêu Bất Tử, Tiêu Thanh Đế, Quân Thần Độc Cô Hành bị Huyết Vương triều giết, thậm chí Tiêu Bất Tử do Huyết Y tự tay giết nhưng Vân gia không thể thoát trôi.



Không cần nói cũng biết mục đích Tiêu Lãng làmp hản lại đây, hoặc là muốn ám sát Huyết Y và Huyết Nô, hoặc là muốn mượn tay Huyết Vương triều giết hoàng đế Vân Phi Dương.



Huyết Y không phải đồ ngốc, nhưng gã không cho rằng Tiêu Lãng có thực lực tổn thương gã được. Huyết Y muốn nghe xem kẻ phản quốc này có lời gì để nói.



Huyết Y gật đầu, nói:



- A? Bổn nguyên soái xin lắng tai nghe, không biết Tiêu tướng quân muốn hỗ trợ cái gì?



Tiêu Lãng biểu tình nghiêm túc nói:



- Nguyên soái đại nhân, ta cũng không quanh co lòng vòng. Ta không có hảo cảm gì với Tiêu gia, chắc ngươi cũng biết điiều này rồi. Bây giờ ta chỉ muốn trả thù Vân Phi Dương, hắn mưu hại nghĩa phụ của ta lại giá họa cho Thượng tướng quân Kinh Lệ. Thanh Minh đại nhân đã nói với ta rồi, hắn bị quỷ kế của Vân Phi Dương lừa đi, nếu không thì có hắn bảo hộ nghĩa phụ của ta, làm sao Vân Phi Dương hại chết nghĩa phụ được? Vì vậy ta thề phải chặt đầu Vân Phi Dương xuống, hy vọng ngươi có thể tin tưởng ta thật lòng đầu thành!



Tiêu Lãng ăn nói thẳng thắn, ý nghĩa rõ ràng. Tiêu Lãng không có cảm tình với Tiêu Bất Tử, Tiêu Thanh Đế, cho nên nàng sẽ không gây chuyện với Huyết Y và Huyết Nô, chỉ muốn báo thù cho Quân Thần Độc Cô Hành.



Huyết Y thầm mừng, Tiêu Lãng không biết Kinh Lệ là gian tế của Huyết Vương triều? Kinh Lệ còn là hoàng tộc. Tuy nhiên, Huyết Y chưa hết nghi ngờ. Dù Tiêu Lãng có nói ba hoa chích chòe, hắn thật sự ở Huyết Vương triều mấy chục năm cũng sẽ không được Huyết Y tin tưởng. Bởi vì Tiêu Lãng là kẻ phản quốc, phản đồ vĩnh viễn không được người ta tin tưởng.



Nhưng Tiêu Lãng đã chứng minh cõi lòng khiến Huyết Y rất vừa lòng. Huyết Y cười tủm tỉm gật đầu, ý bảo Tiêu Lãng nói tiếp.



Tiêu Lãng lại mở miệng nói:



- Bên Tuyết Hoang thành thì hàng tướng không có cách nào hỗ trợ, đành dựa vào nguyên soái và các vị đại nhân. Nhưng nghe nói Tuyết Nhân tộc phái bắc đang bạo động, dân chúng bình thường chết vô số kể?



Huyết Y gật đầu, nói:



- Đúng là có chuyện này, nhưng bổn nguyên soái đã triệu tập đại quân đi trấn áp rồi, chắc không lâu sau sẽ thanh trừ xong.



Tiêu Lãng nói ra mục đích của mình:



- Nguyên soái đại nhân, ta có thần hồn biến dị, đối với loại quái vật Tuyết Nhân tộc không khác gì Huyền thú chắc có tác dụng khắc chế rất mạnh. Ta nguyện ý hiệu lực cho Huyết Vương triều, có nắm chắc hoàn toàn tiêu diệt Tuyết Nhân tộc, khiến Huyết Vương triều vĩnh viễn không có hậu hoạn nữa.



Mắt Huyết Y bắn ra tia sáng:



- A? Nói thật không?



Tuyết Nhân tộc nguy hại cực kỳ lớn, một khi bị vây diệt sẽ chui xuống băng tuyết, khó thể đánh chết. Hơn một ngàn năm qua, Huyết Vương triều vì thanh trừ Tuyết Nhân tộc không biết tiêu hao bao nhiêu tài lực, vật lực, nhân lực. Kẻ phản quốc này khoác lác nói muốn giúp Huyết Vương triều vĩnh viễn trừ hậu hoạn?



Tiêu Lãng chắc chắn gật đầu, nói:



- Thật sự!



Huyết Y rống to:



- Tốt, ta lập tức phái người đưa ngươi đi phương bắc, nếu như ngươi có thể triệt để tiêu diệt Tuyết Nhân tộc thì chính là siêu công thần của Huyết Vương triều, phong tước phong vương là không thành vấn đề.



Dù trong lòng Huyết Y không mấy tin tưởng nhưng có chút ít còn hơn không. Tiêu Lãng chủ động xin đi, để hắn thử một lần thì có sao? Dù gì không phải chuyện xấu.



Tiêu Lãng rời đi, mắt Huyết Y chớp lóe mấy lần, bỗng quát to:



- Người đâu, kêu Huyết Mộc và Huyết Khôi dẫn Tiêu Lãng cưỡi Huyền thú bay lập tức đến phương bắc. Nói với Huyết Mộc và Huyết Khôi là chỉ cần Tiêu Lãng có hành động gì khác thường liền giết ngay!



Huyết Mộc và Huyết Khôi đều là Chiến Hoàng cảnh. Huyết Khôi là Chiến Hoàng cảnh cao giai. Huyết Y tin tưởng có Huyết Mộc và Huyết Khôi giám thị, Tiêu Lãng dám rục rịch gì thì mặc kệ thần hồn của hắn quái dị đến đâu đều chỉ có nước bị giết chết. Thực lực chênh lệch không phải thủ đoạn không phải thủ đọn có thể bù đắp.



Không lâu sau, một con Huyền thú bay lưng có sáu cánh, bộ dạng xấu xí như con rết bay lên trời. Tiêu Lãng và hai Chiến Hoàng cảnh Huyết Mộc và Huyết Khôi 'bảo vệ' bay hướng bắc Huyết Vương triều.



Gió rít bên tai thổi vạt áo Tiêu Lãng bay phầnp hật, hắn ngoái đầu nhìn Tuyết Hoang thành ngày càng xa, nhìn đại doanh Chiến Vương triều cờ bay phấp phới, mắt lóe tia lạc lõng và thê lương.



Nếu đời này hạnh phúc an ổn muốn lưu lạc tha hương?



Nếu có thể bình an, hạnh phúc bên Đông Phương Hồng Đậu sống hết kiếp thì Tiêu Lãng đâu muốn cõng bêu danh phản quốc?



Tiêu Lãng thầm nghĩ:



"Chiến Vương triều, chờ ta trở về! Ngày Tiêu Lãng ta quay về chính là lúc nghiêng trời lệch đất!"



Tiêu Lãng thu lại tầm mắt, trong con ngươi không còn cô đơn mà chỉ có kiên định, quyết tuyệt.



Tiêu Lãng phản quốc không phải vì xúcđộng, hắn biết rõ một khi quản quốc thì vĩnh viễn là kẻ địch của Chiến Vương triều, cõng bêu danh cả đời, suốt kiếp không thể quang minh chính đại trở lại.



Hành động điên cuồng của Tiêu Lãng thật ra đã trải qua đắn đo suy nghĩ.



Tiêu Lãng chỉ có thể sống vài năm, hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm. Phải chặt đầu Kinh Lệ tế trước mộ Quân Thần Độc Cô Hành, phải tìm thuốc giải cho Tiêu Thanh Y, phải giết Huyết Y và Huyết Nô, giết hoàng đế Vân Phi Dương, Vân Tử Sam. Tiêu Lãng cần làm rất nhiều việc nhưng thực lực của hắn quá thấp.



Tiêu Lãng không có cách nào, không có thời gian tu luyện từ từ, hắn chỉ có thể kiếm tẩu thiên phong.


Yêu Giả Vi Vương - Chương #301