Thanh Y thành, ba mươi vạn Trấn Bắc quân xuất động toàn quân lao hướng bắc. Đương nhiên không phải Thượng tướng quân Kinh Lệ mang Trấn Bắc quân đuổi theo giết Huyết Man tử mà muốn khiến ba mươi vạn Trấn Bắc quân đi chịu chết. Thượng tướng quân Kinh Lệ là nhân vật số hai Bắc Cương, có hổ phù của Quân Thần Độc Cô Hành, bây giờ dù là tướng quân nào cũng không thể khiến Trấn Bắc quân nghe lời.
Trấn Bắc quân sátk hsi như hồng chạy ra khỏi thành vạn dặm. Thượng tướng quân Kinh Lệ mặt đầy sát khí, tay cầm hổ phù của Quân Thần Độc Cô Hành, không ai dám chất vấn gã. Chỉ cần đi thêm mấy vạn dặm là sẽ đến Tuyết Hoang thành, chỉ huy quân sĩ đánh thắng cuộc chiến này là rất khó nhưng đi chịu chết thì cực đơn giản.
Tuy nhiên, khi Thượng tướng quân Kinh Lệ thấy Đông Phương Bạch mang theo Vân Tử Sam nhanh chóng chạy tới, gã biết tất cả đã xong, lần này Huyết Vương triều thua thật rồi.
Thượng tướng quân Kinh Lệ độc ác trừng thân hình yểu điệu màu tím, người toát ra sương đỏ. Trong mắt mấy chục vạn đại quân nhìn chăm chú, Thượng tướng quân Kinh Lệ hóa thành sương mù đỏ đột nhiên biến mất.
- Chiến kỹ Huyết Độn? Thượng tướng quân Kinh Lệ đúng là kiêu hùng, tự tán Huyền khí toàn thân chỉ vì trốn thoát! Chiến kỹ Huyết Độn này là chiến kỹ thành danh của mạch Huyết Đế, không lẽ Kinh Lệ là đệ tử hoàng thất Huyết Vương triều?
Đông Phương Bạch thở dài, liếc tiểu nha đầu bên cạnh mình. Nếu Thượng tướng quân Kinh Lệ là đệ tử của hoàng thất Huyết Vương triều sao có thể trở thành tượng tướng quân của Bắc Cương? Bên trong có nhiều dây mơ rễ má, chắc Vân gia âm thầm giúp một tay.
Vân Tử Sam mặc váy tím bay bay đứng giữa không trung, như nữ thần từ chín tầng trời giáng xuống. Tu Di Giới chợt lóe, một lệnh bài màu vàng xất hiện trong tay Vân Tử Sam.
Vân Tử Sam hét lên:
- Thánh dụ: Độc Cô nguyên soái bị phản đồ Kinh Lệ ám sát, Hạ Đình tướng quân lập thăng chức nguyên soái, thống soái toàn bộ đại quân Bắc Cương. Xin Hạ Đình nguyên soái lập tức dẫn Trấn Bắc quân truy sát đại quân của Huyết Vương triều, khâm thử!
Ba mươi vạn đại quân bên dưới người run lên, kinh khủng, không dám tin. Quân Thần Độc Cô Hành đã chết? Bị thượng tướng quân ám sát chết? Hạ Đình chỉ là Phiêu Kỵ tướng quân nho nhỏ bây giờ liên tục thăng mấy cấp, trở thành nguyên soái Bắc Cương?
Thượng tướng quân Kinh Lệ đột nhiên biến mất, trong Vân Tử Sam thật sự cầm đế vương lệnh, Đông Phương quốc sư đi theo cùng. Mặc kệ đám tướng sĩ có tin hay không đều phải nghe lệnh.
Một tướng quân luôn không có tiếng tăm trong Trấn Bắc quân, hành động điệu thấp nay đứng ra lễ bái:
- Tạ bệ hạ long ân!
Khi gã ngẩng đầu lên thì mặtm ày tươi rói, đắc ý, hiển niên gã chờ ngày này đã lâu rồi.
Ba mươi vạn Trấn Bắc quân theo Hạ Đình dẫn dắt, ôm tức giận, thấp thỏm bất an giết hướng phương bắc. Vân Tử Sam, Đông Phương Bạch đích thân áp trận, phòng ngừa Trấn Bắc quân bất ngờ làm phản.
Đại quân Long Diệu thành cũng bắt đầu xuất động, Nghịch Thủy Lưu áp trận, mấy chục vạn đại quân tựa như mũi tên nhọn bắn hướng phương bắc.
Bên Tinh Dạ thành chiến đấu kịch liệt, căng thẳng. Mấy góc tường thành đã có vô số Huyết Man tử trèo lên, có xu hướng phá thành. Tiêu Lãng, Yêu Thần vệ đóng giữ khúc tường thành này đỡ hơn chút nhưng cũng có nhiều Huyết Man tử trèo lên. Tiêu Lãng, Độc Cô Vô Ngã, Thiên Tầm giết đến điên rồi, chỉ biết liên tục vung Huyền khí giết địch, tránh né kẻ thù tấn công. Thế cục hỗn loạn, chiến đấu hoàn toàn dựa vào bản năng.
May mà Tiêu Lãng óc bản năng chiến đấu nghịch thiên, thực lực của Độc Cô Vô Ngã là Chiến Vương cảnh, Thiên Tầm có thân pháp biến thái. Nhưng Tiêu Lãng, Độc Cô Vô Ngã, Thiên Tầm đều bị thương, toàn thân máu tươi đầm đìa.
Khi đám tướng sĩ Tinh Dạ thành cho rằng thành sắp bị phá thì bên Huyết Man tử vang tiếng kèn lui binh, lúc này Thanh Minh chạy tới.
Tiêu Lãng, Thiên Tầm vô lực ngồi trên Thanh Minh thở hổn hển, người đẫm máu, không chia rõ là của quân địch hay chính mình, cảm giác rã rời. Liên tục chiến đấu một đêm, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng tiêu hao gần hết Huyền khí, cơ bắp tê dại.
Thanh Minh thấy Tiêu Lãng không có việc gì thì thở phào, thấy trong thành không có dấu hiệu phản loạn, lấy làm lạ. Thanh Minh không hỏi nhiều, chỉ dặn dò Độc Cô Vô Ngã, Tiêu Lãng vài câu rồi hóa thành cái bóng chạy đi tìm Đông Phương Nhất Tinh.
Làm Thanh Minh cực kỳ giật mình, kinh ngạc là gã hỏi Đông Phương Nhất Tinh, được cho biết Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi chết khi đấu với Huyết Man tử. Lạc Nhật thì từ đầu đến cuối dẫn Lạc Nhật quân chiến đấu với Huyết Man tử, không có chút dấu hiệu phản kháng. Lạc Nhật tử chiến với một Chiến Hoàng cảnh, tuy giết kẻ đichj nhưng đã bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh.
Mắt Thanh Minh chớp lóe, cảm giác không đúng. Thanh Minh lại hỏi vài câu tình hình chiến đấu trong Tinh Dạ thành, định dẫn Tiêu Lãng quay về Thanh Y thành rồi tính. Nhưng khi Thanh Minh tìm Tiêu Lãng, Tả Bình Bình đã bay nhanh hết tốc độ đến, mang theo tin vui và tin dữ kinh người.
Bệ hạ vĩ đại đích thân ra tay giết chết Huyết Đế, Huyết Vương triều bại lui. Rất bất hạnh là... Quân Thần Độc Cô Hành bị phản đồ kinh Lệ ám sát tại Thanh Y thành.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giờ phút này, Thanh Minh, Tiêu Lãng, Độc Cô Vô Ngã, trong óc ba người như bị sét đánh, thân thể run rẩy. Tiêu Lãng mới đứng dậy lại ngồi bệch xuống đất.
- Kinh Lệ chết tiệt, Vân Tử Sam chết tiệt!
Mắt Thanh Minh biến đỏ rực, người đè nén sát khí cực kỳ khủng bố. Giờ phút này, Thanh Minh như biến thành dã thú khát máu sắp vươn nanh vuốt sắc bén.
Thanh Minh không phải đồ ngốc. Hiển nhiên Lạc Nhật, Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi không phải nội gian, chữ của Vân Tử Sam không thể nào bị bắt chước. Chuyện đã quá rõ ràng, Vân Tử Sam và Thượng tướng quân Kinh Lệ liên hợp lừa Thanh Minh đi, giết Quân Thần Độc Cô Hành.
Còn về tại sao Vân Tử Sam hợp tác vớip hản đồ thì Thanh Minh đoán sơ được. Có nhiều bí mật Quân Thần Độc Cô Hành không giấu giếm Thanh Minh, thậm chí nhiều chuyện toàn do gã sắp đặt.
Rất nhiều thắc mắc được giải đáp trong đầu Thanh Minh. Vốn không phải siêu cấp thế gia cấu kết với Hắc Long hội mà là Vân gia. Rất có thể Hắc Long hội do Vân gia tạo ra, chỉ vì lợi dụng người Huyết Vương triều xóa sạch dị kỷ, như Tiêu Bất Tử, Quân Thần Độc Cô Hành.
- A!
Thanh Minh rất muốn giết người, gã đi theo Quân Thần Độc Cô Hành hơn mười năm, tuy rằng phụng mệnh bảo vệ gã nhưng đã có tình nghĩa huynh đệ sâu đậm. Thanh Minh muốn giết Thượng tướng quân Kinh Lệ, giết Vân Tử Sam, thậm chí giết hoàng đế Vân Phi Dương. Thế là Thanh Minh gầm lên bắn hướng Thanh Y thành.
Một thanh âm vang bên tai Thanh Minh:
- Thanh Minh, trở về!
Người Thanh Minh run lên, trong mắt có đấu tranh, cuối cùng gã xoay người bay hướng nam Tinh Dạ thành.
Tiếng quát to của Thanh Minh đánh thức Tiêu Lãng, mắt hắn tỉnh táo lại, vẻ mặt vẫn không thể tin.
Tại sao Quân Thần Độc Cô Hành chết được? Quân Thần áo trắng bay bay, vĩnh viễn không ai có thể chiến thắng sao chết được?
Tiêu Lãng không dám tin, lập tức nhảy xuống tường thành, chạy nhanh vào Thanh Y thành.
Thiên Tầm hét to:
- Công tử... Yêu Tà!
Thiên Tầm đuổi theo Tiêu Lãng. Huyễn ma thú Tiểu Bạch ẩn trong Tinh Dạ thành cảm giác Tiêu Lãng rời đi thì hóa thành con chim nhỏ bay nhanh hướng Tiêu Lãng.
Độc Cô Vô Ngã quát to:
- Tướng quân! Yêu Tà, toàn quân nghe lệnh, đi Thanh Y thành báo thù cho nguyên soái!
Độc Cô Vô Ngã chạy xuống dưới thành. Yêu Thần vệ chưa đến một vạn người tràn ngập sát khí, hóa thành cái bóng nhảy xuống tường thành.
Đông Phương Nhất Tinh thấy Tả Bình Bình trên bầu trời hơi bất mãn thì lạnh lùng quát:
- Yêu Thần vệ, trở về! Không có quân lệnh mà các ngươi dám tự tiện rời khỏi nơi trú đóng sao?
Một mình Tiêu Lãng làm loạn không có gì, nhưng Yêu Thần vệ đại quân gần vạn người làm loạn, bây giờ bệ hạ còn Bắc Cương làm như vậy chẳng phải là muốn chết sao?
Độc Cô Vô Ngã ngẩn ra. Tiêu Lãng chạy đằng trước xoay người lại, liếc Tả Bình Bình đứng trên bầu trời, tức giận quát:
- Đi, mọi hậu quả có bổn tướng quân gánh vác!
Độc Cô Vô Ngã cắn răng đi theo, Yêu Thần vệ gần vạn người phớtl ờ Đông Phương Nhất Tinh quát tháo. Lúc trước khi bọn họ còn là Thanh Y vệ đã dám theo Quân Thần Độc Cô Hành nghênh chiến ba quốc, sau này trực tiếp đánh vào Tiêu gia, chút tình hình này không hù được họ.
Tả Bình Bình cười lạnh, tuy mắt lạnh lẽo nhưng không ngăn cản. Giờ phút này, chắc hoàng đế Vân Phi Dương đã trở lại Thanh Y thành, nếu Tiêu Lãng dẫn đại quân quay về là muốn chết.