Tinh Dạ thành nhờ Tiêu Lãng âm thầm ra tay mà đợt công kích thứ nhất đã kết thúc, bên Chiến Vương triều đại thắng, ba ngàn người tử thương, chiến quả gấp chục lần. Thanh Y thành, Long Diệu thành chiến đấu hăng say, đã tới mức đao kiếm va nhau. Vô số Huyết Man tử giơ chiến đao cắm vào tường thành, hung hãn không sợ chết leo lên tường thành cao vài trăm thước.
Chiến tranh ở thế giới này rất đơn giản, không có công cụ công thành, bởi vì cho dù là huyền thiết làm thành cầu thang đều bị Huyền khí đao mang dễ dàng chặt đứt. Muốn leo lên tường thành chỉ có thể dựa vào chiến đao, đỡ công kích từ binh sĩ thủ thành leo lên trên.
Cửa thành đã bị chặn kín, tường thành rôngj ngàn thước rất khó đánh sập. Cho dù thủng một lỗ thì sao? Chỉ cần có mấy trăm cường giả Chiến Tôn cảnh liên tục phóng Huyền khí đao mang canh giữ lỗ hổng đó thì dù mấy vạn đại quân trùng kích cũng chỉ là lấp xác.
Các cường giả ở phía xa phóng Huyền khí yểm hộ. Dưới tường thành, các Huyết Man tử leo lên. Những binh sĩ ở bên trên đổ dầu sôi, đá to, khói độc, bụi.
Chiến đấu cực kỳ thảm liệt, phe thủ thành càng có ưu thế hơn. Mỗi giây mỗi phút có vô số binh sĩ chết đi. Tỷ lệ thương vong của Huyết Vương triều nhiều hơn Chiến Vương triều gấp hai lần. Nhưng Huyết Man tử không uổng danh Man tử, liều mạng không sợ chết, tường thành cao vài trăm thước bị thi thể chất cao mấy chục thước, binh sĩ vẫn liên tục rống to vọt tới như thủy triều.
Quân Thần Độc Cô Hành không xuất hiện, luôn là chiến kỹ chủ trì đại chiến. Cường giả hai bên chưa hành động, chỉ có binh sĩ cấp thấp tấn công, ùng xác thịt tranh giành quyền khống chế tường thành. Máu nhuộm đỏ thành cổ ngàn năm, nhuộm mắt vô số binh sĩ. Mọi người giết đến điên rồi, không biết mệt mỏi, vung cánh tay, bất chấp trả giá quyết giết kẻ thù.
Mãi đến ban đêm, thủy triều Huyết Man tử rút lui để lại mấy vạn cái xác, mang đi hai vạn sinh mệnh binh sĩ Chiến Vương triều. Bên Long Diệu thành không tốt hơn bao nhiêu, nhưng Tả Kiếm xuất quan mang theo Kiếm Thần vệ đại triển thần uy, chạy tới chạy lui trên tường thành, hung dữ hơn cả Huyết Man tử, ra tay không chừa đường sống. Long Diệu thành đại chiến một ngày, Huyết Man tử bị thương, bị giết không ít hơn Thanh Y thành.
Ban đêm, một tin tức truyền đến Thanh Y thành, Long Diệu thành. Vu vu thuật trẻ tuổi, nghĩa tử của Quân Thần Độc Cô Hành, Yêu Tà lập kỳ công, phóng vu thuật quái dị khiến Tinh Dạ thành dễ dàng đại bại võ giả Huyết Man tử cường giả Chiến Vương cảnh. Số lượng giết chết, bị thương binh sĩ Huyết Vương triều hơn Thanh Y thành, Long Diệu thành rất nhiều, quan trọng nhất là chỉ có hơn hai ngàn người tử thương.
Bên Chiến Vương triều dâng cao sĩ khí, các binh sĩ cùng rống to, các tướng quân biểu tình trầm trọng. Bọn họ biết đây mới là ngày thứ nhất, Huyết Vương triều chỉ tập kết một trăm năm mươi vạn đại quân đã dám công thành mặc kệ thương vong, hiển nhiên còn có hậu chiêu. Sợ là khi hậu chiêu xuất hiện là lúc thành hủy nhân vong.
Quân Thần Độc Cô Hành vẫn không xuất hiện, không nói một câu. Giống như Quân Thần Độc Cô Hành đã biến mất khỏi Thanh Y thành, Thanh Minh cũng không ra mặt.
Ngày thứ hai, Huyết Vương triều lại tấn công, điên cuồng hơn cả hôm qua, hoàn toàn không để ý binh sĩ tử thương. Các tướng quân vẻ mặt càng trầm trọng. Cứ liều mạng như vậy tuy Chiến Vương triều tổn thất thảm trọng nhưng chắc chắn cuối cùng Chiến Vương triều sẽ thắng, bởi vì công thành vĩnh viễn thương vong nhiều hơn thủ thành.
Huyết Y không ngu, nếu dùng hết một trăm năm mươi vạn đại quân của Huyết Vương triều thì Huyết Vương triều cũng tiêu đời.
Nhưng Quân Thần phủ đóng kín cửa, chỉ có Thượng tướng quân Kinh Lệ, Nghịch Thủy Lưu được đi vào, tướng quân bình thường không thể thấy mặt Quân Thần Độc Cô Hành. Các tướng sĩ chỉ có thể cắn răng chống đỡ công kích của Huyết Man tử.
Buổi chiều, Vân Tử Sam xuất hiện, sau lưng có hai người áo đen Chiến Vương cảnh đi theo. Vân Tử Sam leo lên tường thành, không sợ thân kim chi ngọc diệp sẽ chết, đích thân ra mặt ủng hộ các tướng sĩ, khiến sĩ khí Trấn Bắc quân dâng cao, như hăng tiết gà, điên cuồng hơn cả Huyết Man tử.
Bên Tinh Dạ thành, Huyết Man tử lại bắt đầu công kích, vẫn là đội hình giống như hôm qua, hú hét xông lên.
Tiêu Lãng một lần nữa xuất hiện ở đầu tường thành. Tiêu Lãng vừa xuất hiện, các binh sĩ reo hò. Đêm hôm qua Đông Phương Bạch ngầm chấp thuận, Đông Phương Nhất Tinh truyền tin Tiêu Lãng sử dụng vu thuật ra ngoài. Trong phút chốc toàn quân được cổ vũ, có vu thuật như vậy cho dù tăng gấp đôi quân địch cũng không sợ.
Một ngày đánh chết mấy vạn, mấy chục vạn đại quân thì cỡ mười ngày, nửa tháng là có thể giết hết.
Tiêu Lãng cũng nghĩ như vậy, cho nên hắn quan sát địch tình xong định ra tay nữa.
Tuy nhiên, có một thanh âm vang lên:
- Đừng ra ngoài, quân địch mai phục cường giả Chiến Hoàng cảnh khắp nơi. Ngươi mà ra tay là chạy không thoát!
Thực lực của Đông Phương Bạch mạnh như vậy, năng lực tra xét cường hơn Tiêu Lãng vô số lần. Tiêu Lãng ngây ra, sau đó cười khổ. Nếu bị cường giả Chiến Hoàng cảnh tỏa định thì dù Tiêu Lãng ở dưới lòng đất vài trăm thước cũng khó tránh khỏi bị giết chết.
Tiêu Lãng không dám mạo hiểm, chỉ có thể đứng trên tường thành cùng mọi người phát ra từng luồng Huyền khí đao mang giết kẻ địch. Ngày hôm qua đại quân của Huyết Vương triều đại bại, chẳng những sĩ khí không giảm mà càng hăng máu hơn. Chỉ một canh giờ mà chiến đấu đã đi vào giai đoạn xáp lá cà. Đại quân đến gần tường thành, vô số binh sĩ bay ra khỏi chiến mã lao lên tường thành.
Tiêu Lãng giết đỏ mắt, không biết mệt múa Huyền khí, liên tục bắn ra Huyền khí đao mang. Thế cục hỗn loạn như vậy, Tiêu Lãng không dám phóng ra thảo đằng thần hồn màu tím, một khi bị tổn hại nặng thì hắn không chết cũng bị thương.
Yêu Thần vệ không uổng là quân đội tinh nhuệ thứ hai trong Chiến Vương triều, một vạn người luân lưu ở trên tường thành không ngừng gặt mạng người. Một Chiến Tôn cảnh mang theo hơn mười Chiến Suất cảnh. Có Chiến Tôn cảnh bảo hộ, Chiến Suất cảnh càng dễ dàng tránh né Huyền khí đao mang bay tới. Độc Cô Vô Ngã chỉ huy rất xuất sắc, Yêu Thần vệ giết nhiều kẻ địch nhất mà thương vong ít nhất. Bốn phía tường thành đều có Huyết Man tử leo lên, chỉ bên Yêu Thần vệ liên hợp đóng giữa là bình yên vô sự.
Cường giả từ Chiến Vương cảnh trở lên của hai phe vẫn không ra mặt. Một thời gian là Đông Phương Bạch sẽ phóng khí thế ra hù dọa Huyết Man tử, khiến đại quân của Chiến Vương triều phấn chấn lên.
Ngày càng nhiều thi thể, máu chảy ồ ạt. Ban đêm Huyết Man tử vẫn liên tục tấn công. Tiêu Lãng anh dũng chiến đấu một ngày, mệt rã rời. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng ngồi dưới tường thành không nhúc nhích nổi. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không quay về viện. Tiêu Lãng kêu Yêu Thần vệ vốn bảo vệ mình tiếp tục công kích. Nhưng mấy trăm Yêu Thần vệ không cách Tiêu Lãng quá xa, có mấy chục người đứng bên cạnh Tiêu Lãng. Đã ra Độc Cô Vô Ngã tử lệnh, nếu Tiêu Lãng chết thì bọn họ đừng mơ sống.
Đến rnạg sáng Huyết Man tử mới rút đi, bên Thanh Y thành, Long Diệu thành cũng tương tự. Bên dưới ba tòa đại thành nằm la liệt hơn mười vạn cái xác. Bên Chiến Vương triều tử thương thảm trọng.
Các tướng quân chiến đấu một ngày nửa đêm, bọn họ mệt mỏi trở về nghỉ ngơi. Bọn họ không đoán ra tại sao Huyết Vương triều tấn công điên cuồng như vậy. Buổi sáng, các tướng quân bị một tin khẩn cấp đánh thức, bọn họ rốt cuộc biết tại sao Huyết Man tử điên cuồng.
Một đại quân năm mươi vạn người vượt qua ba thành lẻn đánh vào bụng Chiến Vương triều. Hơn mười Chiến Hoàng cảnh đích thân giết Trinh sát một đường. Khi bọn họ bị phát hiện đã xâm nhập sâu vào phía nam Thanh Y thành mấy vạn dặm, chạy hướng đế đô.
Đại quân của Huyết Vương triều đến công kích không phải một trăm năm mươi vạn mà là hai trăm vạn, Huyết Đế quân đóng giữ ở Huyết Đế thành đều xuất đông, man thiên quá hải, giống thiên binh thần tướng xuất hiện trong lòng Chiến Vương triều?
Không cần nói cũng biết mục đích của bọn họ. Một trăm năm mươi vạn đại quân của Huyết Vương triều bám chân trăm vạn đại quân Bắc Cương, năm ươi vạn Huyết Đế quân tinh nhuệ nhất chuẩn bị công hãm đế đô, một hơi diệt Chiến Vương triều.