Ads
Nhưng khiến hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng bất ngờ là Huyền thú chỗ này đều là chui xuống đất.
Hắc độc hạt, hoàng độc hạt, Sa Trùng, khuếch hồ, trường trảo sa thử, mạc tích, sa nghĩ... Theo Thiên Tầm điều tra thì Huyền thú trong Hắc Sam Lâm không to lớn nhưng nhiều kinh khủng, bởi vì địa chất chô này xốp, dưới đất đều là hạt cát. Cơ bản đa phần Huyền thú có thể chui xuống dưới đất, sào huyệt của chúng nó hơn một nửa nằm dưới đất. Tiêu Lãng mặc kệ, dù sao có nhiều Huyền thú, không thể nào luôn luôn ở dưới đất đi? Tiêu Lãng dẫn theo Hồng Y Vệ, Long Nha Phỉ Nhi vẻ mặt hưng phấn chạy vào Hắc Sam Lâm.
Tuy Hắc Sam Lâm rất lớn, có nhiều Huyền thú nhưng không có Huyền thú quá mạnh. Chắc chỗ này cách Long Nha thành khoảng trăm dặm, dù có Huyền thú cường đại cũng bị tiêu diệt hết.
Trên đường đi, tiểu đội liên tục gặp Huyền thú, Tiêu Lãng không ra tay, cũng không cho Thiên Tầm ra tay mà khiến một trăm Hồng Y Vệ chia thành mười tuổi đội. Ba tiểu đội bảo vệ Long Nha Phỉ Nhi, số còn lại thành hình quạt đi tới trước săn bắt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
- Xèo xèo xèo!
Tiếng Huyền khí phóng ra ngoài, tiếng cây hắc sam ngã xuống, tiếng Huyền thú la hét liên tục vang lên. Ban đầu Hồng Y Vệ là hộ vệ của phủ tướng quân, thực lực tổng hợp không tệ, thấp nhất là Chiến Tướng cảnh, có ba mươi Chiến Suất cảnh, có sáu Chiến Tôn cảnh. Trừ Phong Sát đi Mê Huyễn sâm lâm dò xét ra còn có năm tiểu đội trưởng. Sức chiến đấu cường đại như vậy đa số gặp Huyền thú tam giai, hiếm thấy tứ giai, nhẹ nhàng giết chết một đống.
Vô số huyền tinh bị mấy đội trưởng cảnh giới Chiến Tôn cảnh mang về, năm người diễu võ dương oai liếc Tiêu Lãng, đang thị uy với hắn, cũng có ý tranh công cùng Long Nha Phỉ Nhi.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng là hai Man di thăng lên phó Thống lĩnh nhanh như sao xẹt làm các Hồng Y Vệ âm thầm bất mãn, năm đội trưởng Chiến Tôn cảnh càng khó chịu hơn. Giờ phút này, họ phải nghe theo Tiêu Lãng là Chiến Tướng cảnh ra lệnh thì sao chịu phục được?
Tiêu Lãng không để ý, không bị người ta ghen ghét mới là kẻ tầm thường. Tiêu Lãng không ra bất cứ mệnh lệnh gì, khiến Hồng Y Vệ tiếp tục tiến lên, quan sát xung quanh.
- Hãy xem bổn Thống lĩnh ra tay giết mấy con Huyền thú đây!
Long Nha Phỉ Nhi đứng nhìn thấy ngứa tay, nàng chỉ là đỉnh Chiến Sư cảnh mà dám rút Huyền khí ra bay xuống chiến mã, giết vào đám Huyền thú trước mặt.
Tiêu Lãng không biết nên nói cái gì, sai Thiên Tầm đi theo bảo vệ, bản thân hắn liên tục quan sát.
Có Thiên Tầm, hai đội trưởng bảo vệ, Long Nha Phỉ Nhi thành công giết hơn mười Huyền thú tam giai. Huyền thú xung quanh bị giết gần hết, Long Nha Phỉ Nhi kêu gào toàn quân đi tới, tiến sâu vào Hắc Sam Lâm để giết càng nhiều Huyền thú hơn.
Tiêu Lãng ra lệnh toàn quân ngừng đi tới, trong ánh mắt kinh ngạc của Long Nha Phỉ Nhi, các Hồng Y Vệ, hắn loay hoay trong khối đất trống trước mặt. Thiên Tầm ỏ một bên giúp đỡ.
Tiêu Lãng hành động rất nhanh, như mây bay nước chảy. Có nhiều hành động Tiêu Lãng làm rất lạ, mọi người mờ mịt nhìn, giây lát sau lờ mờ hiểu. Đây chính là thuật cơ quan cạm bẫy mà Tiêu Lãng đã nói:
Tiêu Lãng đã sớm sai người chuẩn bị đồ vật, giờ phút này dùng hết tất cả, đinh sắt, gai thép, dâyt thép, nỗ trùng thiên, gạch... Thiên Tầm chặt cây cối chế tạo cây lao, khúc gỗ và các loại đồ vật phối hợp.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng bận rộn hết một canh giờ mới chậm rãi lui ra.
Tiêu Lãng nói với mọi người:
- Được rồi, năm người các ngươi vòng qua khu cạm bẫy đi đằng trước dụ Huyền thú vào, dẫn tới càng nhiều càng tốt! Ta sẽ cho các ngươi chứng kiến uy lực của thuật cơ quan cạm bẫy. Nhớ kỹ, lúc trở về phải đi theo đường chỉ trắng, nếu chết thì ta không chịu trách nhiệm!
Năm Hồng Y Vệ có thực lực thấp nhất bị Tiêu Lãng điểm danh, năm người nghi hoặc nhìn nhau, thấy đội trưởng không nói chuyện thì họ đành tách sang hai bên đi dụ Huyền thú tới.
Long Nha Phỉ Nhi đi tới trước vài bước nhìn xem, nghi hoặc hỏi:
- Yêu Tà, cơ quan cạm bẫy của ngươi thật sự hữu dụng sao?
Các Hồng Y Vệ rất nghi ngờ, dựa vào mấy khúc gỗ, đinh sắt, sợi dây là có thể săn bắt Huyền thú?
Tiếp theo Tiêu Lãng cho mọi người chứng kiến giây phút thầnk ỳ.
Một Hồng Y Vệ trước tiên dụ mấy chục con Khuếch Hồ đến. Khuếch Hồ là Huyền thú đỉnh tam giai, tốc độ nhanh như chớp. Nếu không phải võ giả Chiến Tướng cảnh kia chạy nhanh thì chắc bây giờ đã rơi vào vòng vây, bị Khuếch Hồ xé nát.
Hồng Y Vệ này khá minh mẫn, tuy chạy vắt gió lên cổ nhưng không chạy lung tung, đi theo tuyến đường trắng Tiêu Lãng vạch ra, tiến vào khu cạm bẫy. Hơn bốn mươi con Khuếch Hồ theo sát sau lưng Hồng Y Vệ, như bốn mươi áng mây vàng xé gió lao tới.
Vù vù vù vù vù!
Cơ quan bị xúc động, mấy chục cây lao ẩn sau lá cây rậm rạp bắn ra, lực mạnh mẽ dẫn đến tiếng xé gió chói tia, bắn vào mặt đám Khuếch Hồ.
Mấy chục cây lao không thể tạo thành tổn thương cho đám Khuếch Hồ, nhưng thành công khiến chúng nó tạm dừng, đáp xuống đất. Kết quả là dưới đất có hố sâu, dưới đáy có đinh sắt chổng ngược. Khiến Khuếch Hồ kinh sợ hơn là trên đầu chúng nó có từng khúc gỗ to đập xuống.
Mới đụng độ, hơn mười Khuếch Hồ bị trọng thương. Bên kia, bốn Hồng Y Vệ khác dụ hơn năm mươi con Sa Trùng, mạc tích, trường trảo sa thử, trong ánh mắt kinh sợ của Long Nha Phỉ Nhi, mấy chục Hồng Y Vệ xúc động tất cả cơ quan cạm bẫy.
Vô số dây thừng nhúc nhích, vô số cơ nỗ bắn ra, dưới đất bỗng cháy lửa, độc dịch, phong sa, sương khói, điếu thạch... Các loại cơ quan cạm bẫy Long Nha Phỉ Nhi, Hồng Y Vệ chưa từng nghe thấy không ngừng bị xúc động. Đằng trước biến thành địa ngục, gần trăm con Huyền thú bị tổn hại nặng, chết hơn phân nửa. Một nửa còn lại hoặc bị thương, hoặc bị vây khốn, hoặc chạy tứ tán. ikienthuc.org
Gần trăm con Huyền thú!
Cho dù Hồng Y Vệ xuất động toàn quân chặn đánh cũng phải mấtm ột lúc. Đội ngũ có mấy Chiến Tôn cảnh, vài Chiến Suất cảnh. Tiêu Lãng dựa vào một ít cơ quan nhỏ, vật nhỏ đã tạo thành sức sát thương lớn như vậy!
Ánh mắt Long Nha Phỉ Nhi, Hồng Y Vệ nhìn Tiêu Lãng biến khác hẳn. Tuy rằng mấy đội trưởng Chiến Tôn cảnh vẫn không phục nhưng binh lính bình thường đã thay đổi cách nghĩ về Tiêu Lãng.
Cường giả luôn làm cho người ta tôn kính, cho dù sức chiến đấu của hắn thấp, hoặc là không có sức chiến đấu, ví dụ như Quân Thần Độc Cô Hành.
Trong mắt Long Nha Phỉ Nhi tràn ngập khâm phục, hét to:
- Trời ạ! Nếu bày cạm bẫy cơ quan này trong phạm vi lớn gấp mấy lần, bày ra nhiều chút thì đại quân chạy tới cũng sẽ bị tử thương thảm trọng đi? Yêu Tà, thuật cơ quan cạm bẫy của tộc ngươi quả nhiên lợi hại, hãy mau dạy cho mọi người đi! Khi đó chúng ta dựa vào cơ quan cạm bẫy này chắc chắn có thể lập công lớn trong Mê Huyễn sâm lâm.
Tiêu Lãng cười hì hì liếc mấy tiểu đội trưởng, nói:
- Đây chỉ là thuật cơ quan cạm bẫy bình thường, có cái càng phức tạp, uy lực lớn hơn nữa, nhưng cần đồ vật phối hợp. Bày ra cạm bẫy đó thì dù là đỉnh Chiến Tôn cảnh cũng phải chết!