Bắc Cương có mười tám tòa đại thành, tức là có mười tám quân đội lớn nhỏ. Từ sau khi Quân Thần Độc Cô Hành trở thành nguyên soái, vua nào triều thần nấy, vì hoàn toàn nắm giữ đại quân Bắc Cương bắt đầu bài trừ đệ tử bốn siêu cấp thế gia, mười đại gia tộc, sử dụng tướng lĩnh nguyên gốc Bắc Cương.
Tướng lĩnh đại gia tộc bị điều đi, giáng chức, đến bây giờ mười mấy vị tướng quân chỉ có bảy, tám vị là đệ tử bốn siêu cấp thế gia. Mười mấy năm qua bốn siêu cấp thế gia, các đại gia tộc trong đế đô giữ tầm khống chế quân đội thấp nhất.
Thật nhiều võ giả hàn môn tướng quân gốc Bắc Cương nổi lên, khó tránh khỏi sinh ra vô số đại gia tộc bản địa, ví dụ như Long Nha gia tộc của Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược. Những tướng quân này lúc mới leo lên vị trí sẽ không có suy nghĩ gì, chậm rãi địa vị ổn định, tăng quyền thế thì bắt đầu nghĩ xa hơn. Bọn họ tìm cách để gia tộc của mình tộc phồn vinh xương thịnh, tôn hưởng muôn đời.
Một gia tộc muốn giữ vinh hoa xương thịnh thì nhất định phải bồi dưỡng nhiều đệ tử trẻ tuổi xuất sắc, phải liên hợp với nhiều gia tộc hình thành liên minh. Kết thân là cách tốt nhất, kết thân với đại gia tộc, với siêu cấp thế gia.
Lần này cón hiều các công tử, tiểu thư ở đế đô đến, có lẽ một phần là dò xét Tiêu Lãng, nhưng nguyên nhân sau hơn là hy vọng bọn họ có thể kết thân với đệ tử Bắc Cương, thông qua kết thân lại nắm giữ quân đội. Gia tộc bản địa Bắc Cương cũng muốn thành nhà sui với các đại gia tộc để ổn định địa vị của mình.
Thế là có sử tiết đoàn quy mô siêu lớn này và lửa trại tiệc tối.
Tiêu Lãng không biết nội tình nhưng rất ghét lửa trại tiệc tối.
Bởi vì lúc này hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng bị buộc ngồi sau lưng Long Nha Phỉ Nhi, tương đương với hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt mọi người, cộng với hai đầu trọc yêu diễm, muốn không bắt mắt cũng không được.
Không biết có phải may mắn hay vì hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thay đổi mặt mũi quá khác biệt, hoặc vì Long Nha Phỉ Nhi nói đây là hai hộ vệ của hắn, tộc nhân A Lý Sơn tộc, các công tử, tiểu thư ở đế đô có mặt không quá chú ý đến. Ngẫu nhiên các công tử, tiểu thư ở đế đô liếc mắt qua đều tò mò hai cái đầu trọc yêu diễm của hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng.
Tuy Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược chỉ nắm giữ năm vạn quân đội không lớn không nhỏ nhưng Long Nha Phỉ Nhi là con gái duy nhất, cộng với nhan sắc của nàng xem như tuyệt đỉnh trong số tiểu thư Bắc Cương, bởi vậy có nhiều ánh mắt liếc trộm. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng như ngồi trên gai chông.
Lửa trại tiệc tối tổ chức ở hậu viện Vân Yên các. Trên đất trống có vài đống lửa hừng hực, mặt trên nướng thịt ngon miệng tỏa mùi hương.
Trăng treo trên cao, không khí hợp lòng người, cảnh sắc ưu mỹ, hơn mười người ngồi quanh đống lửa, bàn trước mặt bày đầy mỹ tửu, thức ăn ngon. Công tử tuấn tú cao đàmk hoát luân. Tiểu thư xinh đẹp mắt lấp lánh yêu kiều cười, hình ảnh tuyệt đẹp.
Hôm nay tâm tình của Long Nha Phỉ Nhi rất tốt, tâm tính nàng đơn thuần, nghe các công tử, tiểu thư ở đế đô nịnh hót vài câu là lâng lâng, liên tục uống rượu, gò má hây hồng, mắt mông lung, quyến rũ động lòng người.
Các tiểu thư nhà tướng khác tại Bắc Cương cũng rất hào phóng, nói cười với các công tử đế đô, tiếng cười như chuông ngân vang khắp hậu viện Vân Yên các.
Ngược lại các tiểu thư đế đô dè dặt hơn nhiều, nhỏe miệng cười, nhấp môi ly rượu là ngừng. Tuy nhiên, ánh mắt của các nàng cực kỳ quyến rũ, làm trái tim và thân thể đám thanh niên tài tuấn Bắc Cương ngứa ngay. Vân Tử Sam, Đông Phương Hồng Đậu là dè dặt nhất. Hai người không uống rượu, không nói nhiều với ai, chỉ mở to mắt nhìn đám công tử. Vân Tử Sam, Đông Phương Hồng Đậu càng như vậy càng khiến các công tử hưng phấn.
Nếu đã là yến hội tán tỉnh thì không thể thiếu hiến nghệ, nếu không làm sao để người ta biết phong thái tuyệt thế của ngươi? Làm sao khiến người ta hảo cảm thật nhiều, 'giao lưu' sâu hơn?
Mấy công tử Bắc Cương sung sức dẫn đầu lên sân, biểu diễn cưỡi ngựa bắn cung, biểu diễn chiến kỹ, mỗi người một tài lẻ. Các tiểu thư đế đô nhìn gật gù, mắt đẹp càng sáng ngời.
Tiếp theo là công tử đế đô long trọng ra sân, khí chất, phong độ, thực lực mạnh hơn mấy công tử Bắc Cương nhiều. So sánh thì đám công tử Bắc Cương trở thành nhà quê. Mấy vòng biểu diễn qua đi, các tiểu thư Bắc Cương cười càng tươi, liên tục uống chín ly rượu, mắt càng mê ly.
Phe công tử Bắc Cương thấy vậy không chịu được. Công tử đế đô các ngươi đến Bắc Cương một chuyến mang đi các mỹ nữ của Bắc Cương chúng ta, thế nhưng chúng ta không lấy được gì thì chẳng phải là lỗ to? Thế là có hai công tử ra tay, dốc túi biểu diễn nhận được nhiều tiếng la hay. Thật nhiều tiểu thư đế đô liếc mắt đưa tình, chú ý.
Không khí ngày càng náo nhiệt. Công tử Bắc Cương, đế đô âm thầm so kè. Đông Phương Ngạo Nhiên, Tả Kiếm thuộc phe đế đô nhưng không ra tay, cùng Vân Tử Sam, Đông Phương Hồng Đậu nhỏ giọng nói chuyện, cười nhìn đám công tử đấu đá nhau. Mục tiêu của bọn họ không phải những tiểu thư bình thường này, bọn họ sẽ không tranh giành tư sắc cấp thấp cỡ này.
Cuối cùng đệ nhất công tử cả Nghịch gia, Nghịch Thương ra tay. Nghịch Thương bay lên như chim ưng, Huyền khí vòng quanh người, lưng cõng một thanh trường kiếm đạp không đi tới, tựa như kiếm tiên giáng trần. Huyền khí phóng ra hóa thành bàn tay to cách không bắt lấy một con dê nướng trên đống lửa đặt xuống bàn vuông trước mặt Long Nha Phỉ Nhi.
Nguyên con dê nướng nặng mấy chục cân nhẹ nhàng đặt xuống cái đĩa trên bàn, không dẫn đến một chút chấn động, ngay cả rượu trong ly không có một giọt tràn ra.
Chiến kỹ thành danh của Nghịch gia, Cầm Long Thủ!
Trong phút chốc toàn trường xôn xao tiếng hoan hô. Mắt Long Nha Phỉ Nhi sáng ngời, si mê nhìn Nghịch Thương. Nghịch Thương vừa ra tay, lúc trước đám công tử biểu diện buồn cười như tên hề nhảy nhót. Phe công tử đế đô thắng.
Đám công tử đế đô cười tủm tỉm không hiến nghệ nữa, các công tử Bắc Cương cũng không dám tiếp tục bêu xấu. Tuy không khí vẫn rất nhiệt liệt nhưng các công tử, tiểu thư Bắc Cương hơi khó chịu. Địa bàn của mình mà bị người ngoài tới chèn ép, dù là ai cũng sẽ khó chịu.
Thế là các tiểu thư Bắc Cương cũng bắt đầu hiến nghệ , hy vọng giành chút mặt mũi cho huynh trưởng, biểu ca, đường đệ của mình, cũng hy vọng khiến nhiều công tử quyền quý chú ý, theo đuổi để tuyển chọn chàng rể tốt hơn.
Kết quả... Sự việc càng không thể cứu lại được.
Vũ đạo, tài nghệ của các tiểu thư Bắc Cương không tệ, nhưng liên tiếp vài tiểu thư lên sân khiến tiểu thư đế đô bất mãn.
Một tiểu thư của Lưu Phong gia ra tay. Xuất thân đế đô quyền quý, các tiểu thư quý tộc từ nhỏ đã tinh thông cầm kỳ thư họa, làm sao các tiểu thư Bắc Cương có thể so sánh? Một khúc tiêu cầm cùng tấu, cộng với lụa mỏng nhảy múa thành công áp chếp hong thái của mấy tiểu thư Bắc Cương, phe đế đô một lần nữa chiến thắng.
Không khí bỗng biến căng thẳng. Trên mặt các công tử, tiểu thư Bắc Cương không còn vui vẻ. Long Nha Phỉ Nhi tỉnh táo lại, hừ lạnh, vẻ mặtk hó chịu.
Các công tử, tiểu thư ở đế đô phát hiện điều khác thường, hình như lấn lướt hơi quá làm các công tử, tiểu thư Bắc Cương cùng chung mối thù, cái này trái với ý định lửa trại tiệc tối hôm nay.
Tiếp theo lời của một tiểu thư càng khiến không khí vô cùng lúng túng.
Nam Cung Ngọc Nhi xuất thân đế đô giờ là Thống lĩnh Bắc Cương nhìn Long Nha Phỉ Nhi vẻ mặt khó chịu, nàng khiêu khích:
- Xem bộ dạng của Long Nha tiểu thư dường như không vừa mắt tuyệt kỹ tiêu cầm cùng tấu của Lưu Phong tiểu thư?
Long Nha Phỉ Nhi lập tức thành tiêu điểm chú ý. Vốn Long Nha Phỉ Nhi đã thấy khó chịu vì tiểu thư đế đô cướp mất ánh sáng của tiểu thư Bắc Cương. Long Nha Phỉ Nhi có thể dẫn dắt hơn mười Hồng Y Vệ trùng kích đại quân, nàng là một người cứng đầu không biết suy nghĩ, không chịu được kích thích.
Long Nha Phỉ Nhi hừ lạnh, kiêu ngạo nói:
- Không đến nỗi không vừa mắt, biểu diễn tiêu cầm cùng tấu không tệ nhưng không đáng là gì!