Đại Quái Ong


Người đăng: DVJ

Đúng vậy, con ong này rất có khí phách, hơn nữa còn rất bá đạo, nếu không nào
dám động đến đồ của Tùy Qua. Sau khi con ong đậu xuống cây củ cải, liền đưa
cái mông ra ngoài, đồng thời đâm nọc độc của nó vào thân cây củ cải.

- Khốn khiếp, con ong mật chết tiệt này lại có thể biết "Thải Âm Bổ Dương"
sao?

Nhìn thấy con ong dùng nọc độc đâm vào cây củ cải của hắn, trong lòng Tùy Qua
đại hận, tự nhủ cây củ cải này là lão tử tự mình đào tạo, lão tử cũng không nỡ
"Thái bổ", lại có thể để dã ong như ngươi hái hay sao?

Nhưng, Tùy Qua cũng có chút ngạc nhiên, con ong này đúng là không tầm thường,
lại biết thái bổ cỏ cây nguyên khí. Nhưng thứ này có thể có cái đầu lớn như
vậy, chứng tỏ cũng có chút ít linh tính.

Nhưng có linh tính thì thế nào, con ong mật này dám giật đồ của Tùy Qua đồng
học, đó chính là đoạt thức ăn trước miệng cọp, Tùy Qua đương nhiên không thể
bỏ qua cho nó.

Cho nên, Tùy Qua quơ lấy một quyển tạp chí trên bàn sách, chuẩn bị dùng nó đập
chết con ong này.

Với tu vi hiện tại của Tùy Qua, tốc độ hành động sẽ cực nhanh, chỉ thấy hắn
kéo cửa sân thượng, cả người hỏa tốc lao ra ngoài, còn nhanh nhẹn hơn con thỏ,
trong tay cầm cuốn tạp chí, lại nhanh hơn tia chớp, quét tới con ong kia,
chuẩn bị đập chết nó.

Bốp!

Cuốn tạp chí trong tay Tùy Qua cực kỳ tinh chuẩn, quét về phía quái ong, nhưng
điều khiến Tùy Qua không nghĩ tới chính là, trong nháy mắt cuốn tạp chí sắp
đụng phải nó, quái ong đột nhiên bay lên trời, né tránh được cuốn tạp chí
trong tay Tùy Qua trong khoảnh khắc.

Không chỉ như thế, chỉ nghe thấy một tiếng "ông", quái ong hoả tốc xông về
phía mặt Tùy Qua, tốc độ vô cùng nhanh.

Tùy Qua không tránh kịp, đành phải huy động bày tay trái chắn phía trước mặt.

Xoẹt !

Quái ong xoay cái mông, đâm vào lòng bàn tay Tùy Qua, sau đó nhanh chóng bay
xa.

Một kích vừa trúng, vang dội ngàn dặm.

Đau! Đau! Đau!

Chỗ bị quái ong kia đốt, quả thực đau tận xương cốt.

Đau khổ hơn là, cả bàn tay lập tức sưng phồng, biến thành màu gan heo, hơn nữa
nhanh chóng lan tràn trên cánh tay.

Có thể thấy, độc tính của quái ong này mạnh đến cỡ nào!

Tùy Qua tay mắt lanh lẹ, vội vàng đâm một cây Cửu diệp huyền châm tùng lên
kinh mạch cánh tay, ngăn trở độc khí lan tràn.

Nhưng, nọc ong này vô cùng lợi hại, chỉ dựa vào Ất Mộc châm pháp của Cửu diệp
huyền châm tùng, với tu vi hiện tại của Tùy Qua, căn bản không cách nào thanh
trừ nọc ong, nhưng may là có thể ngăn cản độc khí lan tràn, nếu không Tùy Qua
đồng học sợ sẽ chết lềnh bềnh rồi.

Tùy Qua hoàn toàn không ngờ, con quái ong này lại lợi hại như vậy.

Xem ra hắn đích xác đã khinh thường con quái ong này rồi, dù sao, quái phong
này cũng biết hấp thu cỏ cây nguyên khí, thải âm bổ dương, hiển nhiên không
phải là hạng tầm thường, vậy mà Tùy Qua đồng học lại muốn dùng một quyển tạp
chí đập chết nó, đích xác là có chút khinh địch.

Tùy Qua thầm thở dài một tiếng, hôm nay thật đúng là tiền mất tật mang.

Chưa nói đến cây củ cải mình cực khổ nuôi trồng để cho "ong bướm" hái, mà bàn
tay của mình cũng thiếu chút tàn phế.

Nhưng, hiện tại không phải lúc oán trách, nếu không nhanh chóng giải độc, bàn
tay của Tùy Qua thật sự sẽ tàn phế.

Đầu óc Tùy Qua vừa chuyển, rất nhanh tìm được phương thức giải dược nọc ong từ
trong Thần nông tiên thảo bí quyết.

Chủ yếu là một số dược thảo bình thường, nhưng lại cần một thuốc dẫn mấu chốt,
có chút phiền toái.

Sữa mẹ.

Muốn giải trừ nọc ong, chắc chắn không thể thiếu sữa mẹ, nhất là nọc ong này
lại lợi hại như thế.

Nhưng Tùy Qua đồng học đi đâu tìm sữa mẹ đây?

Lúc này, trong đầu Tùy Qua đột nhiên xuất hiện bộ ngực mãnh liệt của Thẩm Quân
Lăng, nhưng hắn lại thầm mắng chính mình:

- Lúc này là lúc nào mà còn nghĩ đến những thứ đó. Huống chi, Thẩm Quân Lăng
lại chưa sinh con, dù ngực có lớn cũng không có sữa.

Chuyện này đúng là phiền phức.

Mặc dù nọc ong tạm thời không lan tràn, nhưng hiển nhiên vô cùng kịch độc, nếu
trị liệu chậm trễ, sợ rằng sẽ không giữ được bàn tay.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua lấy điện thoại di động, gọi điện cho Sơn Hùng.

Sơn Hùng dù gì cũng là đầu lĩnh ở thành phố Đông Giang, chắc chắn sẽ có cách
giải quyết.

Nhận được điện thoại của Tùy Qua, Sơn Hùng có chút kinh ngạc, sau khi khi hắn
nghe rõ ý tứ của Tùy Qua, lại càng kinh ngạc vô cùng.

Nhưng, cho dù tò mò, chuyện Tùy Qua đã phó thác, Sơn Hùng cũng không thể chậm
trễ, vội vàng gọi điện cho "mắt kiếng", dù sao "mắt kiếng" cũng là người làm
công tác văn hoá, biết nhiều chuyện hơn.

- Mắt kiếng, cậu nói Tùy huynh đệ đang làm chuyện gì, hắn cần sữa mẹ làm cái
gì?

Sơn Hùng hỏi.

- Hắn có nói nguyên nhân không?

"Mắt kiếng" hỏi.

- Không.

- Chưa nói nguyên nhân, đó chính là không tiện nói nguyên nhân.

"Mắt kiếng" phân tích:

- Theo tôi thấy, Tùy huynh đệ là muốn tìm "vú nuôi". Loại nhịp điệu này, kêu
là yêu mẫu tình kết gì đó, nhưng đại ca cũng đừng nói với Tùy huynh đệ.

- Ha ha ~ đúng là người làm công tác văn hoá, vừa nghĩ đã hiểu.

Sơn Hùng nói:

- Chuyện này cũng dễ làm, mau kêu mấy "vú nuôi" tướng mạo không tệ tập trung
ở "nhân gian tiên cảnh", tôi sẽ đón Tùy huynh đệ qua.

- Yên tâm đi.

Mắt kiếng nói:

- Chuyện này tôi sẽ an bài.

Sau khi cúp điện thoại, "mắt kiếng" hành động rất nhanh, kêu đám tiểu đệ tập
trung những bà "vú nuôi" từ các quán rượu, khách sạn VIP, sau đó đưa đến hội
sở giải trí "nhân gian tiên cảnh".

Sơn Hùng cũng không chậm trễ, mười mấy phút sau, liền lái xe chạy tới dưới
phòng ngủ của Tùy Qua.

Con người Sơn Hùng, cũng không biết dùng biện pháp gì, lại trực tiếp lái xe
vào trường học.

Tùy Qua không ngờ Sơn Hùng lại hành động nhanh chóng như vậy, sau khi lên xe,
lập tức tiến về khu vực thành thị. Đến khu vực thành thị, Tùy Qua lại thuận
tiện đến tiệm bán thuốc mua dược liệu cần thiết, luyện chế thành chén thuốc,
lúc này mới cùng Sơn Hùng tới "Nhân gian tiên cảnh".

Dưới sự hướng dẫn của Sơn Hùng, Tùy Qua tiến vào căn phòng lớn nhất của "nhân
gian tiên cảnh".

Cửa phòng vừa mở ra, Tùy Qua lập tức trợn tròn mắt!

Trên hai chiếc ghế sa * trong phòng, có rất nhiều "Vú nuôi", hơn nữa trang
phục lại không giống nhau, có người mặc quần áo nữ bộc, nhân viên văn phòng,
tiếp viên hàng không, hộ sĩ. . ..

- Những người này. . . có thể vắt sữa sao?

Lúc này Tùy Qua không có sắc tâm, cũng không có tâm tình để ý đến những bộ
đồng phục hấp dẫn, hắn chỉ quan tâm làm thế nào giải độc cho bàn tay của mình.

Trên mặt "Mắt kiếng" lộ ra một nụ cười toan tính, nói:

- Tùy huynh đệ yên tâm, tất cả đều có thể vắt sữa, cậu cứ thoải mái chọn. Nếu
cậu thích, giữ lại toàn bộ cũng được.

- Không, nhiều lắm, cũng không cần.

Tùy Qua nói, nghĩ thầm mình chẳng qua bị ong chích, cũng không phải muốn tắm
sữa người.

- Vậy cứ chọn đi.

Mắt kiếng nói, đưa mắt ra hiệu với đám "vú nuôi" ngồi trên ghế sa *, những
người này lập tức đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, tiếp nhận kiểm duyệt và chọn
lựa của Tùy Qua đồng học.


Y Tiên Thiểu - Chương #59