Chó Xem Người Thấp. (1)


Người đăng: bvhphuong

Người phục vụ vừa nhắc nhở hành khách không cần kinh hoảng, giải thích chỉ là
sự cố nhỏ, sau đó chạy tới cạnh ngự tỷ thủy linh hỏi thăm thương thế của nàng
như thế nào. Lần này ngự tỷ thủy linh bị té thật nặng, đôi chân sưng tấy lên
như bánh bao, nước mắt sắp chảy ra, nhìn qua cực kỳ điềm đạm đáng yêu. Người
phục vụ cũng nhìn ra tình huống có chút nghiêm trọng, vội vàng hỏi thăm trong
hành khách có bác sĩ hay không, mời đi ra hỗ trợ.

- Di, có cơ hội phát huy đâu.

Tùy Qua vô tâm vô phế nghĩ thầm, cảm thấy được có cơ hội tiếp xúc đôi đùi đẹp
của ngự tỷ thủy linh, đang định động thân lao ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, đột
nhiên nghe được một thanh âm không hài hòa vang lên:

- Tôi là bác sĩ phó chủ nhiệm bệnh viện đệ tam Đông Giang. Vị tiểu thư này bị
té trật xương thật nghiêm trọng, xin mời cô đừng nên cử động. Tiếp viên tiểu
thư, mời cô lập tức đi tìm chút đá lạnh để chườm vết thương.

Chỉ thấy một người thanh niên mang giày tây, đeo mắt kiếng gọng vàng đứng dậy,
cởi âu phục xắn tay áo, thật thân sĩ nhẹ nhàng đi tới bệnh ngự tỷ thủy linh.

Tiếp viên cũng vội vàng đi lấy nước đá.

Chứng kiến cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân bị chen ngang, trong lòng Tùy Qua hơi
có chút khó chịu, ý muốn bảo hộ tràn lòng không có chỗ phát tiết. Nhưng người
ta đã chen ngang, Tùy Qua thật ngượng ngùng tranh công, đành phải nhìn xem đối
phương làm sao biểu diễn khoe khoang.

Tiếp viên rất nhanh đã đem túi chườm nước đá chạy tới, ngự tỷ thủy linh vội
vàng cầm túi chườm đặt lên chỗ bị thương.

Mọi người đầy cõi lòng chờ mong nhìn thanh niên bác sĩ kia, hi vọng hắn có thể
giải trừ thống khổ cho vị mỹ nữ đẹp linh lung này.

Nhưng làm cho mọi người thất vọng chính là vị bác sĩ kia không áp dụng biện
pháp nào khác, chỉ nhìn ngự tỷ thủy linh nói:

- Tiểu thư, cô cứ dùng túi chườm đá đặt ở vết thương, tận lực đừng hoạt động,
chờ sau khi đến trạm tôi giúp cô liên hệ xe cứu thương, nhanh chóng đến bệnh
viện tiến hành trị liệu.

Cái gì vậy!

Mọi người không khỏi trợn tròn mắt. Chứng kiến vị bác sĩ thanh niên vừa cởi
áo, lại xăn tay áo, tất cả mọi người cho rằng hắn sẽ giúp cô gái kia giải trừ
thống khổ, ai biết hắn lại bảo người ta nằm trên mặt đất như vậy, hơn nữa còn
ở bên cạnh nhà vệ sinh, còn ra thể thống gì!

Thanh niên bác sĩ bị ánh mắt của mọi người nhìn có chút ngượng ngùng, giải
thích:

- Không có biện pháp, trên xe lửa không có dụng cụ chữa bệnh, cũng không có
thuốc giảm đau, đây…đã là biện pháp xử lý thích hợp nhất mà tôi nghĩ đến.

Lang băm! Con mẹ nó tuyệt đối là lang băm! Con mẹ nó còn dám nói là bác sĩ phó
chủ nhiệm, chó má!

Mọi người nghĩ thầm, ánh mắt nhìn vị thanh niên bác sĩ không còn vẻ sùng bái,
thậm chí có chút khinh thường.

- Nếu Tây y không biện pháp, vậy hãy để Trung y thử xem đi!

Tùy Qua nhìn thấy thanh niên Tây y không thể giải quyết vấn đề, rốt cục đã tìm
được cơ hội lao ra.

- Anh…anh là bác sĩ?

Thanh niên bác sĩ nhìn nhìn Tùy Qua, trong ánh mắt hơi có chút khinh thường,
tiểu tử này lại dám nghi ngờ y thuật cùng phán đoán của hắn, hắn tự nhiên có
chút khó chịu. Dù nói thế nào hắn cũng tốt nghiệp thạc sĩ sinh viện y học, là
bác sĩ chính quy có giấy phép. Nhưng hôm nay vị bác sĩ như hắn thật uất ức,
trong tay không có dụng cụ chữa bệnh cũng không có thuốc, đích xác không có
biện pháp xử lý trạng huống trước mắt.

Những người khác vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tùy Qua.

Dù sao Tùy Qua thoạt nhìn chỉ là một chàng trai học sinh có chút khí chất sơn
dã mà thôi, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng một Đông y.

- Đúng vậy.

Tùy Qua đón ánh mắt mọi người khẳng định nói:

- Tôi là Đông y! Gia đình tôi đều là Đông y, Đông y thế gia!

Kỳ thật lão địa chủ chỉ bất quá là một thầy lang, thậm chí chưa từng học tập
Đông y chính thống, không liên hệ chút nào tới Đông y thế gia, nhưng lão địa
chủ tự chế cẩu bì cao dược (thuốc cao da chó) cùng Vạn Tinh Phương dùng trong
phụ khoa vô cùng linh nghiệm.

Hai đơn thuốc này đến từ một quyển sách cổ vô danh, bởi vì vô cùng linh hiệu
nên lão địa chủ cho rằng không phải là phương thuốc bình thường, mà là “tiên
dược”, nhưng rốt cục là tiên dược ra sao thì lão địa chủ cũng nói không rõ.

Chính bởi vì Tùy Qua có lòng tin tuyệt đối với thuốc cao da chó cho nên hắn
mới dám khẳng định như thế.

- Đông y?

Thanh niên bác sĩ hiển nhiên không xem trọng Đông y, khinh thường hừ một
tiếng:

- Anh được hay không?

Ngự tỷ thủy linh cũng nhíu mày, bởi vì có thành kiến từ trước, nàng không có
chút hảo cảm với Tùy Qua, cho nên cũng không tin tưởng y thuật của hắn.

Ai biết Tùy Qua không phải dễ chọc, trừng mắt nhìn thanh niên bác sĩ quát:

- Đông y uyên thâm, anh chỉ là ếch ngồi đáy giếng biết cái gì! Anh đã không
có biện pháp, liền lăn một bên mát mẻ đi, đừng ở trong này khoa tay múa chân,
chít chít méo mó!

Lời nói làm thanh niên bác sĩ tức giận đến mặt đỏ tai hồng, bị một tiểu tử
khiển trách như thế làm sao nuốt xuống cơn tức này:

- Được! Vậy hôm nay ếch ngồi đáy giếng như tôi muốn khai mở tầm mắt, nhìn xem
truyền nhân Đông y thế gia như anh có gì đặc biệt hơn người! Nhưng anh nên cẩn
thận một chút, đừng trị hỏng chân của vị tiểu thư này!

Lời này của thanh niên bác sĩ tràn đầy vẻ châm chọc cùng khiêu khích.

Giữa hai người tràn ngập mùi thuốc súng.

Những hành khách còn lại gặp phải tình hình này, nhất thời hứng khởi, một đám
người giống như uống thuốc kích thích.

Đông y cùng Tây y đối chiến tại hiện trường, loại trường hợp náo nhiệt như vậy
thật không thấy nhiều, nhất là trên đường ngồi xe lửa thật chán nản. Cho nên
những hành khách còn lại chỉ hận không thể liên tục tưới mỡ, châm ngòi chiến
tranh.

- Tiểu suất ca, tôi ủng hộ cậu! Dùng y thuật Đông y hung hăng nhục nhã hắn!

Chị cả áo đen toàn lực ủng hộ vị tiểu suất ca mới quen, bởi vì nàng có chút
thích “dã vị thôn quê” trên người tiểu suất ca này, còn có thân thể thanh xuân
rắn chắc tràn ngập sức sống kia. Cho dù ăn không được gà giò này, trong lòng
suy nghĩ một chút cũng thật tốt.

- Đúng! Chàng trai, đừng lùi bước! Tiến lên!

Một người khác ồn ào nói.

- Đừng dây dưa, nhanh chóng ra tay ah!

Trong xe nhất thời biến thành cái chợ, khiến tiếp viên hoảng sợ vội vàng
khuyên hành khách giữ yên lặng.

Ngự tỷ thủy linh nghe xong lời nói của thanh niên bác sĩ, mặc dù có chút không
thoải mái, nhưng thật sự bận tâm, dù sao nhìn Tùy Qua có vẻ “lấm la lấm lét”,
thoạt nhìn không quá tin cậy, hơn nữa nàng có chút thành kiến với Đông y, nếu
chân của nàng thật sự bị tiểu tử trị liệu xảy ra vấn đề, thật sự được không bù
nổi mất


Y Tiên Thiểu - Chương #2