Một Câu Nói Thức Tỉnh Người Trong Mộng (1)


Người đăng: DVJ

Hôm nay, trên cổ Thẩm Quân Lăng cũng quàng một cái khăn màu trắng, loáng
thoáng có kiểu dáng tương tự như khăn quàng của Đường Vũ Khê.

Sau khi khẽ thất thần, Tùy Qua hỏi Thẩm Quân Lăng:

- Sao cô lại tới đây?

- Tôi từng nói rồi, khi cậu hạnh phúc, tôi sẽ yên lặng tránh ra; khi cậu bất
hạnh, tôi sẽ xuất hiện.

Thẩm Quân Lăng nói.

- Cô chưa từng nói lời này.

Tùy Qua nói, lại uống thêm một chén rượu.

- Như vậy, bây giờ tôi nói cũng không muộn, đúng không.

Thẩm Quân Lăng nói.

Tùy Qua cười nhạt, hắn biết không thể nói đạo lý với Thẩm Quân Lăng.

- Hài tử đáng thương, xem ra đây là lần đầu tiên cậu thất tình.

Thẩm Quân Lăng cười cười, lại nói:

- Nhưng, Đường tỷ tỷ của cậu đúng là rất đẹp. Nếu tôi là nam sinh, nhất định
cũng không chịu được đả kích như vậy.

- Đả kích? Tôi và cô ấy không có gì cả, cô ấy cũng không bỏ rơi tôi, nói gì
đến đả kích.

Tùy Qua nói.

- Vậy đầu cậu có vấn đề sao? Nếu không thất tình..., tại sao lại chạy tới đây
mua say?

Thẩm Quân Lăng mắng:

- Làm hại tỷ tỷ ta lo lắng, vội vàng tới an ủi cậu.

- Làm sao cô biết tôi ở đây?

Tùy Qua hỏi.

- Cậu hồn xiêu phách lạc bước đi, đương nhiên không để ý đến sự tồn tại của
tôi, nhưng tỷ tỷ này cũng không nỡ nhìn cậu khổ sở như vậy.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Sao hả, tôi đúng là đầy nghĩa khí đúng không?

- Đầy nghĩa khí? Lần trước còn gạt tôi.

Tùy Qua cười khổ nói:

- Rõ ràng là một cao thủ, nhưng không phải làm bộ là một cô gái yếu ớt, hoàn
toàn không có lực phản kháng.

Lần này chạm mặt, Tùy Qua liền lập tức nhận thấy trong cơ thể Thẩm Quân Lăng
thậm chí có chân khí lưu động, lại là tu vi luyện khí trung kỳ, chỉ nói về
chân khí tu vi, tựa hồ cũng không sai biệt lắm với Tùy Qua.

Khó trách lần trước bị Thiết Long và Chu Xử Nhất đưa tới làm mồi dụ, Thẩm Quân
Lăng không hề bối rối, đại khái nàng căn bản không đặt đám người Thiết Long
trong mắt, chẳng qua cảm thấy chơi khá vui vẻ. Về phần Tùy Qua, hiển nhiên
cũng bị nàng "lừa gạt". Về phần sau đó Thiết Long và Chu Xử Nhất bị quay video
đồng tính, đương nhiên cũng là kiệt tác của nàng.

- Lần đó là tỷ tỷ cảm thấy cậu khá thú vị.

Thẩm Quân Lăng nhõng nhẽo cười nói, khiến xương cốt Tùy Qua muốn rớt ra:

- Huống chi, lần đó tỷ tỷ cũng để cậu chiếm tiện nghi không ít? Cậu cũng đừng
có được tiện nghi còn khoe mẽ.

Tùy Qua cẩn thận suy nghĩ, đích xác có chuyện như vậy, lần đó mặc dù bị Thẩm
Quân Lăng "đùa giỡn", nhưng hắn xác thực không lỗ lã. Ngọai trừ chuyện đi mua
áo lót cho Thẩm Quân Lăng, bị Đường Vũ Khê hiểu lầm, làm cho Tùy Qua rất lúng
túng.

Tóm lại, đối mặt với một nữ nhân như vậy, Tùy Qua chính là muốn hận, cũng hận
không được.

- Nếu cậu thật sự muốn uống say, mấy loại rượu này không giúp ích được đâu.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Nếu cậu không sợ tỷ tỷ này ăn thịt, thì lên chỗ tỷ tỷ uống rượu, cho cậu
uống đến say mèm, không say không nghỉ!

- Cô không sợ, tôi sợ cái gì?

Tùy Qua nói.

Thẩm Quân Lăng thấp giọng nói bên tai Tùy Qua:

- Nghe nói ăn thịt tiểu sơ nam, có thể làm đẹp, ha ha....

- Vậy thì đến chỗ cô. Xem cô có thể ăn thịt tôi không!

Tùy Qua nói xong, đang lo lắng có nên ra vẻ hào khí dắt tay Thẩm Quân Lăng hay
không, ai ngờ cánh tay mềm mại của Thẩm Quân Lăng đã quấn tới, chủ động khoác
lên cánh tay hắn.

Nhìn tiểu soái ca giàu có bị Thẩm Quân Lăng "lừa gạt" dẫn đi, tửu bảo sư tỷ
hơi có chút mất mát, nhưng khi ánh mắt của nàng rơi xuống xấp tiền trên quầy
ba, cảm giácmất mát, trống không rất nhanh biến mất.

- Nước hoa, túi xách, quần áo. . . Tỷ tỷ ta đến đây!

Thẩm Quân Lăng lái chiếc xe BMW màu đỏ, đến một khu chung cư ở trung tâm thành
phố. Mặc dù là khu chung cư, nhưng nơi này cũng là chung cư đắt tiền nhất
thành phố Đông Giang, giá tiền còn đắt hơn biệt thự, cho nên gọi là chung cư
cấp cao cũng không quá đáng. Huống chi, Thẩm Quân Lăng còn ở tầng cao nhất, có
vườn hoa sân thượng và sân phơi rộng rãi, xa xỉ.

Tiểu phú bà!

Nữ nhân như Thẩm Quân Lăng, hiển nhiên chính là tiểu phú bà cực phẩm trong
miệng Giang Đào.

Xinh đẹp! Nhiều tiền! Có phong cách!

Giang Đào từng cho rằng, Giang Điềm Điềm không chỉ là nữ thần trong lòng hắn,
cũng là điển phạm của tiểu phú bà cực phẩm. Đáng tiếc, lần trước Tùy Qua ở
thành phố Tây Giang, tiếp xúc qua với Giang Điềm Điềm, vị ngọc nữ thanh thuần
này xem ra đã sớm bị quy tắc ngầm của giới giải trí làm thối nát rồi. Vốn,
Tùy Qua tính toán đưa một số tấm hình của Giang Điềm Điềm cho Giang Đào xem,
nhưng sau đó lại từ bỏ ý nghĩ này, có một niệm tưởng xinh đẹp, tóm lại vẫn tốt
hơn.

- Tiểu đệ đệ, nghĩ gì thế?

Thẩm Quân Lăng hỏi Tùy Qua.

Lúc này Tùy Qua đang ngẩn người đứng ở ban công, nghe thấy Thẩm Quân Lăng hỏi
mình, xoay người nhìn lại, đôi mắt sắc lang nhất thời mở thật lớn.

Thẩm Quân Lăng, quả nhiên là đẹp chết người!

Sau khi về nhà, chỉ trong chốc lát, nàng đã thay một bộ quần áo khác, là một
chiếc váy dài màu trắng bằng lụa cực đẹp, mép váy đã chạm xuống mặt đất, cổ áo
mở rất thấp, để lộ hai hai đỉnh núi tuyết sơn nõn nà. Hai tay nàng cầm một
bình rượu, bàn chân tuyết trắng nhẹ nhàng bước trên gạch đá, phát ra tiếng
vang dễ nghe, vô cùng phong tình. Nữ nhân này, không phải muốn dụ người phạm
tội sao!

- Tiếp lấy!

Thấy Tùy Qua xoay người lại, Thẩm Quân Lăng ném vò rượu trong tay về phía Tùy
Qua.

Tùy Qua xòe bàn tay ra túm, khi thấy sắp sửa túm được vò rượu, đột nhiên vò
rượu trượt khỏi tay, rơi xuống mặt đất!

Nhìn thấy vò rượu sắp sửa vỡ vụn, Thẩm Quân Lăng không khỏi cả kinh, hiển
nhiên không ngờ Tùy Qua lại thất thủ như vậy.

Đúng vào lúc này, bàn tay của Tùy Qua đột nhiên chộp tới phía dưới, khi vò
rượu sắp rơi xuống nền nhà, vững vàng túm lấy.

Lúc này Thẩm Quân Lăng mới ý thức được, Tùy Qua cố ý trêu chọc nàng.

Tùy Qua lấy tay mở nắp vò rượu, nhất thời mùi rượu lan tỏa ra xung quanh. Hắn
vốn không phải một người am hiểu rượu, nhưng ngửi thấy mùi hương này, liền
biết loại rượu này không tầm thường.

Nhìn vào bên trong, cảm thấy hơi rượu rất nồng, hơn nữa có loại cảm giác trong
suốt, hiển nhiên là rượu ngon chân chính, hơn nữa còn có thời gian rất xa.

- Đây là rượu gì?

Tùy Qua không nhịn được hỏi.

- Có thể làm cho cậu uống say.

Thẩm Quân Lăng nói, nhấc vò rượu lên chạm với Tùy Qua một cái, sau đó nhấc lên
cao. đổ đầy rượu vào trong miệng.

Tùy Qua cũng làm như nàng, đổ đầy rượu vào trong miệng

Rượu vừa xuống cổ, giống như liệt lửa, tựa hồ muốn đốt cháy cả người Tùy Qua.

Trong phút chốc, Tùy Qua cảm giác nhiệt độ của mình ít nhất phải tăng lên hai
độ.

- Rượu mạnh thật!

Một lát sau, Tùy Qua mới thở dài nói.

- Đó là đương nhiên rồi.

Thẩm Quân Lăng cười nói:

- Đây cũng loại rượu tôi lấy trộm trong hầm rượu của gia gia, chỉ có hai vò,
vẫn luyến tiếc không dám uống.

- Vậy thì tôi được sủng ái quá mức rồi.

Tùy Qua nói.

- Nói như vậy, cậu cũng thích làm nam sủng của tôi?


Y Tiên Thiểu - Chương #164