Người đăng: DVJ
Đầu óc Tùy Qua vừa chuyển, loáng thoáng nhớ tới lúc trước xuống thuyền, đúng
là có thấy một đại đội vũ cảnh chạy bộ dọc theo bờ sông, nhưng bởi vì chỉ lo
thu thập chuyện của Lục Hổ, nhất thời không lưu ý đến Tăng Thiết Âu cũng ở
trong đám vũ cảnh đó.
Nhất thời sơ sót, toàn bộ kế hoạch cũng bị làm rối loạn, trong lòng Tùy Qua
thật sự có chút mất hứng.
Cho nên, Tùy Qua buông lỏng bàn tay, nói với hai người này:
- Nếu huấn luyện viên của các người muốn mời tôi...kêu hắn tự mình đến!
- Tôi nghĩ, huấn luyện viên Tăng có lẽ sắp đến rồi, vừa rồi chúng tôi đã báo
cho hắn.
Một người nói.
Quả nhiên, một chiếc xe jeep màu xanh biếc đang chạy tới bên này, người lái xe
chính là Tằng Thiết Âu.
Tùy Qua đương nhiên không có cảm tình gì với Tằng Thiết Âu, nhưng lúc này đã
mất đi cơ hội giết chết Lục Hổ, hắn cũng muốn biết, Tằng Thiết Âu rút cuộc vì
nguyên nhân gì mà phá hỏng kế hoạch của hắn.
Không bao lâu, Tằng Thiết Âu đã lái xe đến trước mặt Tùy Qua, sau khi dừng xe,
Tằng Thiết Âu nhảy xuống, cười nói với Tùy Qua :
- Tùy huynh đệ, làm sao đến thành phố Tây Giang lại không báo cho tôi một
tiếng, tôi sẽ an bài tẩy trần cho cậu.
Tằng Thiết Âu cười nói như rất quen thuộc với Tùy Qua. Từ vẻ mặt của hắn, hoàn
toàn không nhìn ra lúc trước hai người từng đánh một trận, hơn nữa còn có hiềm
khích rất sâu.
Dựa theo lệ cũ, không đưa tay đánh người có khuôn mặt tươi cười.
Trong tình hình chung, Tùy Qua sẽ tuân theo lệ cũ, nhưng hôm nay lại không
được!
Bởi vì Tằng Thiết Âu đã phá hỏng kế hoạch của hắn!
Con người như Lục Hổ, chỉ sợ để hắn sống lâu một canh giờ, hắn có thể làm ra
rất nhiều chuyện xấu trong một canh giờ đó. Còn Tằng Thiết Âu lại làm cho Tùy
Qua mất đi một cơ hội giết chết Lục Hổ, Tùy Qua đương nhiên sẽ không có hảo
cảm với Tằng Thiết Âu.
- Tằng Thiết Âu, chúng ta quen biết nhau sao!
Tùy Qua lạnh lùng nói.
Một câu "Tằng Thiết Âu", một câu "chúng ta quen biết nhau sao", đây quả thực
là làm mất mặt, hơn nữa còn là trắng trợn làm mất mặt.
Trước mặt thuộc hạ của đối phương, không chút lưu tình làm mất mặt đối phương,
đây đã là không nể mặt tới cực điểm. Nụ cười trên mặt Tằng Thiết Âu, nhất thời
biến mất, hắn vốn tưởng rằng lấy vẻ mặt cúi đầu tươi cười đón chào, Tùy Qua
cũng sẽ nể mặt hắn vài phần, dù sao xã hội hiện giờ chú ý hài hòa phát tài,
không có ai thích vô duyên vô cớ tạo ra mấy tử địch. Huống chi, Tằng Thiết Âu
tự nhận thấy, với danh tiếng và địa vị của hắn ở thành phố Tây Giang, sau này
Tùy Qua cũng sẽ có chỗ hữu dụng của hắn, cho nên tất nhiên sẽ hạ bậc thang cho
hắn.
Nhưng Tằng Thiết Âu hoàn toàn không ngờ, sự xuất hiện hôm nay của hắn thật sự
không phải lúc.
Tùy Qua đồng học đã tức giận, hắn sẽ không nể mặt bất cứ ai!
Tằng Thiết Âu sắp sửa phát tác, nhưng nghĩ đến tiểu tử Tùy Qua hiện giờ đã có
quan hệ với Đường gia, nếu sau này muốn tiến thêm một bước trong hệ thống quân
đội..., đúng là rất cần thiết làm tốt quan hệ với Tùy Qua. Ít nhất, không thể
để cho Tùy Qua ghi hận hắn. Cho nên, cân nhắc một số quan hệ lợi ích, Tằng
Thiết Âu cố nén lửa giận, cười nói với Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh, người ta thường nói trước lạ sau quen, trước kia có chỗ nào
hiểu lầm, Tằng mỗ này xin được nhận lỗi.
- Xin lỗi là xong.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Sau này tôi đi lại ở thành phố Tây Giang, ngài đừng làm phiền nhiễu tôi là
được!
- Ngươi thật là ngông cuồng!
Một vũ cảnh quát Tùy Qua, trong đầu hắn, huấn luyện viên Tằng nghiễm nhiên là
thần tượng của hắn. Ai ngờ, huấn luyện viên Tằng hôm nay khiêm tốn đối đãi với
một người trẻ tuổi như vậy, còn đối phương lại không lĩnh tình. Tiểu vũ cảnh
nóng đầu, thấy Tằng Thiết Âu bị đối xử bất công nói:
- Huấn luyện viên Tằng của chúng tôi đường đường là đệ tử Thiếu Lâm, cao thủ
chân chính, tiểu tử ngươi có mắt không biết thái sơn...
Ba !
Tiểu vũ cảnh còn chưa nói hết, đã bị ăn một cái bạt tai.
Cái bạt tai này chính là Tằng Thiết Âu đánh.
- Ở đây không có chỗ cho cậu lên tiếng!
Tằng Thiết Âu quát tên tiểu vũ cảnh.
Tiểu vũ cảnh cũng buồn bực, hắn không ngờ, mình ra mặt cho huấn luyện viên,
ngược lại còn bị đánh.
Sau khi Tằng Thiết Âu cho tiểu vũ cảnh một cái bạt tai, lại nói với Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh yên tâm, sau này ngài đi lại ở thành phố Tây Giang, nếu như
ngài không triệu hoán, tôi nhất định sẽ không tới quấy rầy.
Tằng Thiết Âu nghĩ thầm, dù sao hôm nay mình cũng cúi đầu trước mặt hắn rồi,
tốt nhất cứ cúi cho đến cùng. Huấn luyện viên gì đó, tục gia đệ tử Thiếu Lâm
gì đó, đối với con quái vật lớn như Đường gia, quả thực không đáng nhắc tới.
Nếu Tằng Thiết Âu quyết tâm lăn lộn trong hệ thống quân đội, như vậy đắc tội
với Đường gia tuyệt đối không phải là hành động khôn ngoan.
Tùy Qua vừa nghe Tằng Thiết Âu nói như vậy, nghĩ thầm:
- Hắn cúi thấp thật!
Thấp đến mức Tùy Qua muốn mượn cơ hội phát tiết tức giận trong lòng cũng không
được.
Két!
Khi Tùy Qua đang muốn rời đi, đột nhiên một chiếc xe gắn máy nhanh chóng chạy
tới bên này.
Người cưỡi motor, mặc một bộ quần áo màu sắc rực rỡ, vừa mập vừa béo, đầu sáng
loáng.
Chiếc xe gắn máy trực tiếp vọt tới trước mặt Tùy Qua, chiếc xe vừa dừng hẳn,
người trên xe còn chưa xuống xe, đã há mồm mắngTùy Qua:
- Hàaa...! Tiểu tử thúi này, ở thành phố Đông Giang lớn lối còn chưa đủ, lại
còn dám đến thành phố Tây Giang giương oai, lần này nếu không cho ngươi một
bài học, Đổng Cửu ta....
Đổng Cửu còn chưa nói xong, Tùy Qua đột nhiên bước về phía trước, mũi chân
nhấc lên, giống như một cây giáo, nhất thời hất cả chiếc xe gắn máy và Đổng
Cửu lên giữa không trung, trong lúc đó, Tùy Qua tung người nhảy lên, một tay
cầm chiếc xe gắn máy, một tay cầm lấy lưng Đổng Cửu, ném xuống mặt đất.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, Đổng Cửu và chiếc xe gắn máy của hắn cùng đập lên một cây
đại thụ bên cạnh.
Chỉ lát sau, chiếc xe gắn máy của Đổng Cửu đã vỡ thành từng mảnh nhỏ, còn thân
thể cao lớn của Đổng Cửu cũng vắt ngang trên cành cây, miệng phun máu, kêu rên
không dứt.
Tiếp theo, thân thể như heo mập của Đổng Cửu từ trên cành cây lăn xuống, nặng
nề đập xuống mặt cát.
Cả người hắn bị Tùy Qua đập cho mệt rã rời, ngoại trừ kêu rên, ngay cả đứng
dậy cũng không làm được.
Tùy Qua phát tiết lửa giận trong lòng, cũng không thèm nhìn tới Đổng Cửu giống
như heo chết nằm dưới mặt đất, sải bước rời khỏi nơi này.
Hai tiểu vũ cảnh nhìn thấy cảnh này cũng trợn tròn mắt. Trong mắt bọn họ, hình
tượng của Tùy Qua đồng học, thoáng cái trở nên cao lớn, uy mãnh. Tiểu tử này
thật sự quá kinh khủng! Chỉ dùng một cước đã đập tan chiếc xe gắn máy, hơn nữa
còn làm Đổng Cửu té ngã gần chết. Nhìn điệu bộ này, hình như còn uy vũ hơn
huấn luyện viên, khó trách vừa rồi ngay cả huấn luyện viên cũng khách khí với
hắn như vậy!
Tiểu vũ cảnh vừa rồi bị Tằng Thiết Âu bạt tai lại thầm than một tiếng may mắn,
nghĩ thầm:
- May nhờ một cái bạt tai của huấn luyện viên, nếu như đổi lại vừa rồi là
tiểu tử kia xuất thủ, chỉ sợ mình không còn mạng rồi!