Đạo Tà Ma 2 Đường Rẽ


Người đăng: CauThienTucDe

mặc bộ đồ đen"đeo mặt nạ nhìn không thấy được đi qua cấm chế cứ như là không
có vậy cã quãng trường im lặng,ai cũng nghĩ mình bị hoa mắt rồi a, làm

sao có thể đi qua cấm chế khủng khiếp ấy mà, đi qua cứ như đi dạo ở sân nhà
mình vậy,

lúc này đi qua rồi, Tiểu Tà Tăng khẽ quay đầu lại nhìn,mỉm cười nhìn "Lăng
Thanh Trúc" Gật đầu nhẹ 1 cái rồi cưỡi lừa chậm rãi đi vào, lúc này Lăng Thanh
Trúc

nhíu mày lĩu nhìn suy nghĩ nghiền ngẫm,?ta quen hắn sao?

lúc này cã quãng trường bắt đầu hô hoán, cái gì có thể đi xuyên qua a, vậy cấm

chế này, haha chắc chắn là ảo giác a đi anh em lên, lúc này có 1 đám người
xông

tới thì chỉ nghe Ầm Ầm đụng bây tứ tung 1 số yếu tép riu thì banh xác, lúc này
máy người phía sau ai cũng không còn tí máu nào

cứt đái điều ị ra hết trong quần, Lăng Thanh Trúc thấy thế, lẩm bẩm nói hắn
rất mạnh,lúc này quát to nói được tất cã họp lực phá cấm chế,sau 5p thì cấm
chế

bắt đầu có dấu hiệu muốn phá,lúc này Lăng Thanh Trúc, lấy 1 cánh hoa sen,

cầm lên khẽ vung tay, nhìn tốc độ bay thì rất chậm nhưng uy lực thì không
tưởng tượng được.

chỉ thấy cánh hoa" khẽ đụng vào thì nghe tiếng nổ kinh thiên động địa" Ầm "ầm
Rầm"Rắc Rắc Bùm....không biết bắt đầu từ ai lên tiếng hô to, tất cã anh em

lên.......

những thanh thiếu niên thiếu nữ đùng sức, bình sinh bú sữa mẹ" chạy sợ bảo vật
không đến tây mình.........

lúc này thì trong chính điện Đọng Phủ" Tiểu Tà Tăng" thần bí, khẽ vừa đi vừa
hát, em của ngày hôm qua úa ua ùa ua,....thì chợt đi tới 1 chỗ biễn lữa, khóe
miệng

khẽ mỉm cười lẩm bẩm,.... đây chính là nơi tình yêu bắt đầu a.....

thì ngay cửa động phủ ùa vào cứ như kiến vỡ tổ,.... chỉ thấy 4 ánh sáng bây
cực

nhanh về trung tâm Động phủ,..........Lăng Thanh Trúc, nhẹ giọng nói chúng ta
từ

giả từ đây đi ta còn có việc của ta,....chưa để bọn Lâm Lang Thiên" chả lời
thì" bay đi nhanh về phía trước......

thì chỉ thấy phía sau có 1 thanh niên đi ôm theo 1 thanh kiếm to... nhìn thật
bá khí.....khong ai khác chính là Lâm Động,.....


Xuyện Việt Võ Động Càn Khôn - Chương #9