Xuyên Việt


Người đăng: CauThienTucDe

Trên đỉnh núi có 1 thiếu niên thần bí không thể nhìn kỹ được đối phương ra sao
chỉ thấy dáng dấp chỉ khoản từ 12 13t thiếu niên cao 1m30

Lẩm bẩm ta lại xuyên việt rồi?, nói đến đây, thiếu niên quay người đi về, phía
tây thành thị trấn nhỏ

lúc này thiếu niên đang bây trên trời nhìn xuống phía thành thị thì thấy, 3
tiểu oa nhi tầng thứ 4 Thối Thể đánh hội đồng,

cậu bé 2 tầng thối Thể

thiếu niên vừa đánh vừa quát, Lâm Động Ngươi Phục không,Lâm Động Lớn tiếng
quát, Ta không phục,nói đến đây thiếu niên mắt tức giận

lớn tiếng nói đánh đánh cho hắn phục thì thôi,

dù thế nào cậu cũng không bao giờ chịu khuất phục,thiếu niên thần bí lẩm bẩm
cái này là ngu? hay dũng cảm?, nhếch miệng khẽ cười lạnh

à à ta nhớ rồi, Đây chắc là Võ Tổ Chi Ân,? mà sau này?...thật thú vị không ngờ
ta lại xuyên việt Võ Động Càn Khôn,

vừa dứt câu, thì lúc này đôi mắt thiếu niên cảm thấy rất thú vị 2 con mắt sáng
lóe lên,đang suy tính điều gì,

Lâm Động bị đánh bất tỉnh, thì có 1 phu nhân tới cứu, Thân hình của người phụ
nữ này hơi mộc mạc, khi nhìn qua thì ước chừng khoảng 30 tuổi, trên gương mặt
ẩn chứa

bóng dáng của sự xinh đẹp, mang tới cho người khác cảm giác

dịu hiền, người phụ nữ này chính là mẹ của Lâm Động, Liễu Nghiên, các ngươi
dừng tay, nói đến đây 3 Tiểu tử, liên bỏ đi

bà liền ôm đứa nhỏ về nhà, chăm sóc tận tình nhìn vào đôi mắt nhu hòa cộng
thêm 1 tia lo lắng, thì thấy tiểu lâm động đang ngồi dậy,Nhỏ giọng nói, Mẹ..."
phu nhân mừng thầm lên tiếng hỏi thâm

"Động nhi, con đã tỉnh rồi? Có chổ nào không khỏe không con, lúc này thì nghe
tiếng bước chân từ ngoài cửa xông vào lên tiếng quát,"Học nghệ không tinh đã
đánh nhau với người khác, đúng là tự mình chuốc khổ vào mình."

Ngồi ở bên cạnh người phụ nữ, là một người đàn ông ước chừng khoảng 30, 40
tuổi, thân hình của người này trông có phần đơn bạc, trên trán vẫn còn mơ hồ
thể hiện sự mạnh mẽ, nhưng mà do hắn có thương tích trong người, cho nên khuôn
mặt hơi có vẻ tái nhợt, làm cho sự mạnh mẽ giảm đi phân nửa,

người này chính là cha của Lâm Động, Lâm Khiếu.

Đối với người cha nghiêm khắc này, Lâm Động hiển nhiên là có chút e ngại, rụt
cái cổ lại, nhưng vẫn không phục nói:

"Ai bảo những tên đó dám ở trước mặt con mắng cha là phế vật. . ."

Vừa nói Lâm Động vừa sờ ngực của mình, không khỏi oán hận cắn răng, vốn là
trong Lâm gia hôm nay có một đợt khảo nghiệm, hắn cũng đến đó tham gia, nhưng
bởi vì thời gian tu luyện mới được có hơn nửa năm, cho nên thành tích không
được tốt lắm. Mà đối với chuyện này, hắn cũng không quá để ở trong lòng, cho
nên hắn tin tưởng là hắn sẽ không yếu hơn so với những người khác cùng thời
gian tu luyện với mình.

Sau khi khảo nghiệm kết thúc, trong lúc Lâm Động đang chuẩn bị về nhà thì lại
gặp mấy người có quan hệ không được tốt lắm, vốn hắn cũng không muốn để ý tới,
nhưng mà do Lâm Động còn trẻ tuổi, không nhịn được trước sự khiêu khích của
đối phương, nổi giận xuất thủ, kết quả không nói cũng biết, hắn bị đánh cho
một trận tới mức ngất đi. ..

Lâm Sơn, Con Chó Hoang này thù này ta nhớ kỷ, lần sau không đánh ngươi thành
đầu heo, ta không mang họ Lâm nữa,

phu nhân nói thôi Động nhi hôm nay, con nó cũng mệt rồi cho nó nnghỉ ngơi đi,

Ánh Dương bắt đầu lên đỉnh,thì chỉ thấy bóng dáng của Lâm Động chăm chỉ, luyện
tập đấm vào cây, nghe ìn ìn suy nghỉ, không biết bao giờ ta có thể lên Thôi
thể tầng 3,

thì ngay lúc này.....


Xuyện Việt Võ Động Càn Khôn - Chương #1