Người đăng: SOS13579
Đi được vài ngày thì lại gặp chuyện.
“ Ai lại lạc đường, cứ tưởng thực lực nửa bước thứ năm (bán bộ niết bàn ) thì không bị lạc giống Lâm Động như trong nguyên tác chứ nhỉ’ Bị quay quanh trong sương mù Lâm Vũ chỉ có thể nói mình quá nhọ.
" A chủ nhân hình như bên kia có người" Lâm Vũ nghe MInh Nguyệt nói vậy thì cũng dùng thần thức để xem , đúng là có người.
" mình nhớ rồi bọn họ chắc là người cứu LÂm Động ra võ quán ưng chi rồi " Lâm Vũ đột nhiên nhớ ra.
"Lâm Nguyệt chúng ta đi qua đằng kia đi ,ngờ bọn họ đưa chúng ta ra khỏi khu rừng này" Lâm Vũ kéo Lâm Nhuyệt đi đến hướng có người.
Khi gần nhóm người đó thì xung quanh bắt đầu lãn vãn khá nhiều yêu thú , Lâm Vũ thấy khá rắc rối nếu yêu thú tấn công nên cậu khóa toàn bộ khí tức nên đám yêu thú chả nhân ra được.
Khi đến nơi bọn họ cấm trại thì thấy có khá nhiều yêu thú chết , không khí trong đoàn người có vẻ tĩnh.
Đột nhiên một người đàn ông trong đoàn quát lên làm cho cả đoàn cảnh giác người cảnh giác lên .
Lâm Vũ thấy người đó sắc mặt không tốt nên cũng không che dấu nữa mà đi ra.
“ Tại hạ Lâm Vũ, là người qua đường nhưng lại bị sương mù quay quanh nên hi vọng mọi người có thể giúp “ Lâm Vũ cười khổ nói. Còn Minh Nguyệt lúc này thì đang che dấu bản thân trong đoàn người này là Tạo hình cảnh sơ kì như vậy thì làm sao có thể phát hiện ra Bước thứ tư trung kì ( tạo khí cảnh) như Minh Nguyệt.
“ ồ vị này tiểu huynh bị lạc trong Mê Vụ sâm lâm à “ người đàn ông trung niên lúc nãy hỏi.
“ Vâng, vị này lão ca có thể để ta đi chung theo đoàn người không, chỉ cần rời khỏi nơi đây ta sẽ trả thù lao, ta sẽ không gây rắc rối cho mọi người đâu “ Lâm Vũ dáng vẻ vang xin nói.
Người đàn ông trung niên chưa kịp nói thì một vị xin đẹp nữ tử dẫn theo một tiểu cô nương đi tới ánh mắt lạnh băng nhìn lướt qua Lâm Vũ rồi nói “ Xin lỗi hiện tại chúng ta đang gặp rắc rối nên không thể dẫn theo người lạ để có thêm gánh nặng “.
Nghe vị cô nương kia nói, người đàn ông trung niên suy nghĩ một chút rồi nói “ vị tiểu huynh đệ này chúng ta đội ngũ này tại trêu chọc đến Ngạc Báo Vương mà bị nó truy sát nếu theo chúng ta ngươi cũng sẽ phải gặp nguy hiểm nếu người không sợ thì chúng ta sẽ mang ngươi ra khỏi đây “
Nữ tử kia định nói gì thì bị cười trung niên kia cản lại.
“ đa tạ đại ca ra tay tương trợ ta còn chưa biết lão ca tính danh “ Lâm Vũ cảm tạ
“ hà hà tại hạ Khương Lôi là Ưng Chi Võ quán quán chủ đây là hai người con gái ta Khương Tuyết và Khương Nhân Nhân còn lại là ta Ưng quán huynh đệ “ trung niên nhân hào sản cười to nói.