Ân Tình


Người đăng: SOS13579

Dâm dục về đến Thanh Dương Trấn , Lâm Vũ liền lấy lại đồ của dâm dục và bắt đầu bế quan” lần này bế quan có lẽ sẽ rất lâu” đây Lâm Vũ nghĩ



Thấm thoát gần nửa năm trôi qua xung quanh sơn động rất yên tĩnh thì một tiếng nổ lớn phá vỡ sự yên tĩnh này” ầm ầm” cả sơn động sụp đổ, một cái bóng màu đen bay ra từ trong đống đổ nát.



Vù vù tiếng gió vang lên Minh Nguyệt liền xuất hiện trước mặt cậu “ chúc mừng chủ nhân xuất quan “.



Cậu nhìn Minh Nguyệt thấy Minh Nguyệt thực lực đã là bước thứ tư trung kì (tạo khí cảnh), Lâm Vũ rất đơn giản liền nhìn ra vì cậu hiện tại đã là nửa bước thứ nam ( bán bộ Niết Bàn Cảnh )rồi, chỉ cần thêm một lượng ma khí nữa sẽ đủ để nên bước thứ năm.



“ Minh Nguyệt , ta đã bế quan bao lâu rồi, còn Lâm Động hiện tại như thế nào?” Lâm Vũ phải hỏi về một số thông tin khi mình bế quan .



“ chủ nhân ngài đã bế quan gần nửa năm rồi, còn Lâm Động vẫn đang tu luyện ở Lâm Gia “ Minh Nguyệt.



“ Nếu như đúng là nguyên tắc thì hiện tại Lâm Động đáng lẽ phải bắt đầu lên đường đi đến Đại Hoang Quận rồi, Chắc có lẽ do mình mà quá trình phát triển của Lâm Động đã bị thay đổi” Lâm Vũ nghĩ.



“ À đúng rồi có vẻ gần đây Lâm Động lo lắng về việc gì đó mà cố tìm vật chí cực chí hàn “ Minh Nguyệt đột nhiên nhớ đến việc gì nói ra.



“ A Vậy hả Vậy thì chắc đã đến lúc đưa cho Lâm Động Cực Sát Âm Long Tiên để tạo ra một khoảng ân tình rồi chúng ta đi thôi” Lâm Vũ cùng với Minh Nguyệt bay đến phòng của Lâm Động .



“ Hazz không biết phải đi đâu để tìm vật chí cực chí hàn để chữa cho Thanh Đàn đây “Lâm Động chán nản nghỉ rồi đột nhiên một âm thanh làm cho Lâm Động mừng rỡ.



“ A Lâm Động Lâu rồi không gặp nghe nói ngươi đang cần một vật chí cực chí hàn đúng lúc trong tay ta đang có vật như vậy là Cực Sát Âm Long Tiên đây “ Lâm Vũ đột nhiên xuất hiện nói.



Giống như một cọng cỏ cứu mạng Lâm Động ồ lên chạy về phía Lâm Vũ nói “ Lâm Vũ huynh người nói là ngươi có vật chí cực chí hàn có thật không “



“ Đúng vậy là Cực Sát Âm Long Tiên “ Lâm Vũ khẳng định.



“ Lâm Vũ huynh chỉ cần huynh đưa nó cho ta thì cái gì ra cũng trả “Lâm Động cầu xin.



“ ha ha ngươi đừng nói như vậy dù sao cũng là huynh đệ tao tặng cho ngươi đấy “Lâm Vũ bắt đầu thả câu.



Lâm Động rất cảm động nói “ cảm ơn huynh xem như ta nợ huynh món ân tình này, sau này huynh có cần gì ta giúp thì xin cứ nói ra”



“ Đúng ta cần chính là câu nói này của ngươi đấy” Lâm Vũ gian xảo nghĩ , nhưng ngoài mặt thì nói và đưa cho Lâm Động “ Không cần khách sáo ta đi trước đây”



Ngày hôm sau Lâm Vũ Chào tạm biệt một số người của Lâm Gia sau đó bắt đầu tiến về Đại Hoang Quận tìm thêm tà ác năng lượng.


Xuyên Việt Tới Vũ Động Thế Giới - Chương #11