Ta Chỉ Cần Ngươi Hôn Ta Năm Cái !!


Người đăng: thienngich

Chiều Hôm Đó....

''Phương Chính, ngươi tư chất hẳn là giáp đẳng đi, tại sao lại thành bích đẳng
?'' Phương Nguyên trong lòng đã có suy đoán, nhưng vẫn giả bộ hỏi.

''Hắc hắc, ngươi muốn biết ? thân ái ca ca, đây là độc môn bí thuật, Trang Bức
Thuật,so với sát chiêu gặp mặt từng quen biết cường hơn vạn lần, có thể giả
trang mọi thứ, lại không tốn chân nguyên, với linh hồn.'' nàng ngữ khí đắc ý
nói.

''Còn cường hơn gặp mặt từng quen biết ??'' Phương Nguyên lần này vẻ mặt cũng
không thong dong nữa, mà kinh ngạc thành tiếng, phải biết sát chiêu gặp mặt
từng quen biết là do Đạo Thiên Ma Tôn sáng chế, Về “Gặp mặt từng quen biết”
Này tiên đạo sát chiêu, cổ sư lịch sử có rất nhiều thú vị ghi lại.

Đạo Thiên ma tôn dựa vào gặp mặt từng quen biết, chuyển biến các loại hình
thái, bộ mặt, từng lấy lục chuyển tu vi, lừa gạt một vị bát chuyển cổ tiên
Đặng Tả Nham, khiến cho nghĩ lầm là bạn tri kỉ bạn tốt Vạn Xa Chấn. Kết quả
Đặng Tả Nham dẫn sói vào nhà, bị Đạo Thiên ma tôn lợi dụng cơ hội, trộm phúc
địa trung rất nhiều trọng bảo.

Sự phát sau, Đặng Tả Nham đại phun ba khẩu máu tươi, phẫn nộ dưới, tìm được
Vạn Xa Chấn, đại chiến ba trăm hiệp, đánh cho trời sụp đất nứt.

Vạn Xa Chấn tương đương buồn bực, liều mạng giải thích cũng không thành công.
Cuối cùng mạo hiểm, không làm phòng thủ tránh né, làm cho Đặng Tả Nham đánh ba
chiêu.

Ba chiêu sau, Vạn Xa Chấn tần lâm tử vong, rốt cục khiến cho Đặng Tả Nham tin
tưởng bọn họ lưỡng trong lúc đó hữu nghị.

Đặng Tả Nham hối hận dưới, không tiếc hết thảy đại giới vì Vạn Xa Chấn trị
liệu thương thế. Sau đó không lâu, điều tra rõ chân tướng, đem Đạo Thiên ma
tôn coi là tất sát cừu địch.

Vạn Xa Chấn bị thương nặng khó phản, Đặng Tả Nham vừa muốn gặp phải thiên kiếp
địa tai, không muốn liên lụy bạn tốt, âm thầm rời đi.

Cũng không tưởng Đạo Thiên ma tôn xem đúng thời cơ, lại lần nữa ngụy trang
thành hắn bộ mặt, lừa gạt Đặng Tả Nham, nằm ở giường bệnh hoá trang bệnh,
ngạnh sinh sinh xảo trá Đặng Tả Nham vô số tu hành tài nguyên.

Sau, Đạo Thiên ma tôn nghênh ngang mà đi.

Đặng Tả Nham nội tình đại thất, ở sau không lâu thiên kiếp địa tai chết. Vạn
Xa Chấn nghe được bạn tốt chết thảm, tức giận đến hộc máu ba thăng. Nguyên bản
liền thương thế trầm trọng suy yếu bệnh thể, rốt cục chưa gượng dậy nổi kiện.
Vài ngày sau cũng mệnh tang giường bệnh.

Đây là tiên đạo sát chiêu “Gặp mặt từng quen biết” Tối hiển hách chiến tích.

Nó không phải công phạt sát chiêu, nhưng gián tiếp hại chết hai vị bát chuyển
cổ tiên tánh mạng.

Lịch sử, trừ bỏ này một bút nùng mực màu đậm ghi lại ở ngoài. Còn có vô số sự
tích, ghi lại Đạo Thiên ma tôn từng dựa vào này chiêu, phẫn trư ăn lão hổ,
hoặc là ngụy trang cao thủ hại lừa gạt, lại hoặc là biến thành người tuyết đại
náo quá mặc nhân thành, kết quả làm cho người tuyết cùng mặc nhân đại chiến.

Phương Nguyên trong lòng tham lam, nhưng ngoài mặt không đỗi sắc, hắn nếu có
tu vi lục chuyển, sẽ mạnh mẽ cướp đoạt, sưu hồn nàng để lấy bí thuật, nhưng
hiện tại tu vi còn thấp kém.

Nhưng nàng há lại không biết tính cách của Phương Nguyên, bèn thần thần bí bí
nói :

''Ngươi muốn học ''Trang bức thuật của ta không ?''

Phương Nguyên trong lòng kinh ngạc đại chấn, bí thuật lợi hại vậy mà nàng cho
mình sao ?

''Ngươi muốn gì ?'' Phương Nguyên ngữ khí nghiêm túc hỏi, hắn biết, không có
miếng bánh nào trên trời rơi xuống, trên đời này không có gì là miễn phí, tên
này lai lịch thần bí, hắn cũng biết muốn có đồ tốt như vậy, phải trả giá rất
đắt.

''Ân, điều kiện sao ?'' Nàng vê chiếc cằm không có râu của mình, âm thanh cố ý
kéo dài.

Phương Nguyên trầm trọng nhìn nàng, hắn có nhiều đại sự cần phải làm, nên bí
thuật này hắn phải học, dù phải trả giá đại giới cao như thế nào nữa.

''Hôn ta năm cái !! đơn giản vậy thôi.'' nàng ngữ khí hèn mọn nói.

''Chỉ vậy thôi sao ?'' Phương Nguyên ngoài ý muốn hỏi, hắn tưởng điều kiện của
nàng rất khó khăn, có khi nguy hiểm cả tính mạng, nhưng điều kiện lại đơn giản
như vậy.

''Đúng !! hôn ở đây 2 cái trước '' Nàng cúi mặt sát mặt Phương Nguyên, ngón
tay chỉ chỉ bên má phải của mình.

Phương Nguyên kiếp trước trải qua 500 nhân sinh, hoàn cảnh nào cũng trải qua,
nên việc hôn nam nhân với hắn không chút gánh nặng về tâm lý, hơi chần chờ một
chút, cũng ghé môi chạm má Phương Chính.

''Chụt '' ''chụt '' hai tiếng môi chạm má vang lên, nàng cảm giác trên má mình
có cảm giác nóng bỏng ướt át, khiến mặt nàng đỏ phừng phừng, tim đập gia tốc,
phải rồi, nàng kiếp trước là hủ nữ, lại FA, chưa có cảm giác được nam nhân hôn
bao giờ, mà người hôn nàng lúc này lại là người nàng thích. ngay lập tức, trên

phải của nàng dính hai dấu nước miếng mờ nhạt trên má.

''Chỗ nào nữa ?'' Phương Nguyên nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của nàng, lạnh
nhạt hỏi, trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, tên thần bí này chả lẽ chưa được
hôn bao giờ ?

''Ân, bên má trái hai cái. '' Nàng xấu hổ, ngữ khí vô lực đáp.

Ngay lập tức, bên má trái của nàng cũng dính liên tiếp hai dấu nước miếng.

''Còn một cái cuối !!'' Phương Nguyên nhắc nhở nàng.

Nàng đột nhiên lấy hai tay ôm cổ Phương Nguyên, cuối đôi môi xuống môi Phương
Nguyên, và....

Khi môi nàng chạm vào môi Phương Nguyên, nàng giữ nguyên đó 1 lúc, môi nàng hé
mở một chút, rồi nàng để môi của mình cạy mở môi Phương Nguyên.

Phương Nguyên hơi ngập ngừng một lát, cũng để môi nàng mở môi hắn, môi trên
của nàng chạm vào răng của hắn. Nàng mút nhẹ môi Phương Nguyên, từ tốn và nhẹ
nhàng, Phương Nguyên cũng phối hợp hé răng ra, nàng mừng rỡ, dùng lưỡi lưỡi
lách vào và thám hiểm miệng của Phương Nguyên. Chiếc lưỡi của nàng như một con
rắn, nhẹ nhàng khoắn đều, vân vê trong “hang động” của Phương Nguyên, nàng đá
lưỡi lên xuống sau đó thì rút “quân” về và tiếp tục hôn môi và cứ thế đưa
“quân” sang tấn công tiếp.

Nàng đưa lưỡi chạm vào lưỡi của hắn, nhẹ nhàng đưa lên, đưa xuống, đá qua, đá
lại, hút mạnh lưỡi của Phương Nguyên rồi dùng môi mình kềm nhẹ lại, lưỡi khoắn
lại áp vào lưỡi Phương Nguyên. Tay phải của nàng thì ép đầu hắn đến gần hơn,
tay trái lanh lẹ vuốt ve từ eo xuống mông hắn, tinh nghịch bóp nhẹ mông của
hắn rồi cho tay chạy dọc lưng một cách nhẹ nhàng, nhưng vẫn không quên dùng
chiếc lưỡi câu dẫn lưỡi của Phương Nguyên.

Hai người họ cứ tiếp tục hôn nhau say đắm, đến lúc cả hai thấy khó thở, mới
ngừng lại.

Nàng thở hộc hộc, khuôn mặt phiếm hồng, trên môi nàng còn dính nước bọt của
hắn, tay nàng vẫn bóp mông hắn đều đều.

Phương Nguyên lạnh nhạt nhìn nàng, sắc mặt không vì bị nàng cuồng dã chiếm
đoạt môi mình mà đỏ mặt.

'' Nước bọt của ngươi ngọt lắm '' Nàng đưa lưỡi quét một vòng nước bọt của
Phương Nguyên còn dính trên môi nàng, tán thưởng nói.

''Cảm ơn, đã hôn năm cái, ngươi nuốt lời chứ ?'' Phương Nguyên cười nhạt hỏi.

'' Ta đương nhiên...không nuốt lời rồi, ai nỡ lừa dối tiểu Nguyên đáng yêu như
vậy được, hắc hắc, ngươi thả lỏng tinh thần, ta dùng linh hồn truyền bí pháp
qua cho ngươi.'' Nàng ngọt ngào nói.

''Tốt'' Phương Nguyên phun một chữ, đáp.

.........
''Rồi đó, được chưa ?'' Nàng vui vẻ hỏi.

''Được rồi, ta phải về nghiên cứu luyện tập bí pháp này, gặp lại sau.'' Phương
Nguyên gật đầu, quay người bước đi, thoáng cái đã đi đến phía xa xa.

Nàng ánh mắt nhìn bóng Phương Nguyên dần xa, khóe miệng nở nụ cười đắc ý, thì
thào nói : '' Ngươi không thoát khỏi ta được đâu, Phương Nguyên !!''


Xuyên Việt Chi Cổ Chân Nhân - Chương #10