Độc Tông


Người đăng: Ichika Hatake

Một đường đi thẳng tiến cuối cùng cũng đến biên cảnh nơi này là Hắc Sơn căn cứ
trọng yếu là tòa thành vững chắc nhất ngàn dặm quanh đây. Tới cửa thành nạp 50
kim tệ 1 người mớ được vào đủ thấy nơi này xa hoa như thế nào. Trả 100 kim tệ
2 người tiến vào thành dừng chân tại một nhà trọ lớn, bước vào trong Tiêu
Cường thấy quán rất đông người, nơi này có vẻ do gia tộc nào đó mở nên thập
phần yên ổn thậm chí có đại đấu sư ở trong này ăn uống nghỉ ngơi. Vị tiểu nhị
bước tới
“khách quan người muốn dùng gì”.
“cho ta 5 cân thịt nhị giai ma thú ,còn muốn chiên luộc hấp sào kho nướng gì
cũng được” quay sang Tiểu Y Tiên “Tiên nhi, muội muốn ăn gì”.2 người dọc đường
trở nên thân thiết nhiều tài ăn nói không cao không đẹp trai lắm nhưng là
người đầu tiên biết về thể chất của nàng mà không xa lánh thậm chí còn đối xử
rất tốt với nàng khiến nàng rất cảm động.
“ lấy cho ta 1 món thịt 1 món rau là được rồi “ Tiểu Y Tiên hướng vị tiểu nhị
kia nói
Gật đầu bước vào chuẩn bị đồ ăn.
Ngoài của 1 thanh niên kèm 10 vị hộ vệ theo sau ngồi ở 1 cái bàn lớn.
Chủ điếm vội vàng lại chào hỏi “ Lưu thiếu gia người tới a, muốn ăn gì để tiểu
nhân sai người làm ngay”.
Vị thanh niên gật đầu “tùy tiện làm vài món là được, trong cùng tộc với lại
đây là bên ngoài thúc cứ gọi ta là tiểu ôn là được” Lưu thiếu gia này là Lưu
Ôn có thiên phú cao nhất trong thế hệ cùng bối đã bước vào đấu sư cảnh giới
mang tiếng là ôn hòa nhã nhặn không ức hiếp người như những kẻ khác nên được
rất người người quý trọng.
Đang nói chuyện thì hắn nhìn vào 1 cặp nam thanh nữ tú, Lưu ôn 2 mắt tỏa sáng
Vội hỏi “thúc thúc biết vị mĩ nữ kia là ai từ đâu tới không”.
“nàng ,ta cũng gặp lần đầu,có lẽ là con cháu gia tộc nào đó đi lịch lãm đi”.
vị thanh niên gật đầu” thúc kêu người làm đồ ăn nhanh cho họ 1 chút ,ta chờ 1
chút cũng được”. Rồi mỉm cười
vị chủ Quán hiểu ý gật đầu đi vào trong nhà bếp 1 chút thì đã có người bưng đồ
ăn lên cho Tiêu Cường
“ Quán này động tác mau lẹ a, thảo nào nhiều khách nhân như vậy” Tiêu Cường
không tin tà nhàn nhạt hỏi
“Vị khách nhân này lần đầu đến đây phải không,đối với những người từ xa lặn
lội tới trên người sẽ mệt mỏi nên quán chúng ta có nhiều ưu đãi là được gọi đồ
ăn nhanh hơn nếu khách nhân dùng nhiều đồ ăn thì sẽ được miến phí ở 1 phòng 3
hôm”. Vị tiểu nhị này cơ linh trả lời nói không đổi giọng không ấp úng hẳn là
làm đã quen, Tiêu cường có chút tin tưởng nơi này.
Vừa cầm đũa lên Tiểu Y Tiên nhăn mày sau đó nói thức ăn bỏ thuốc mê,sau đó
tiếp tục ăn,Tiêu Cường trợn mắt lên nhìn Tiểu Y Tiên. Có ách nan độc thể quả
là tiện lợi. Hắn bắt đầu thấy ghen tỵ nàng tu luyện nhanh như chong chóng
không sợ hãm hại bằng tiểu xảo này chiến đấu cực kì lợi thế.
Hắn chỉ ngồi nhìn Tiểu Y Tiên ăn sau đó 2 người trả tiền bỏ đi làm vị chủ quán
chạy nhanh ngăn cản “ 2 vị theo bổn quán thì 2 vị được trọ miễn phí ở ở đây
mấy hôm,hay các vị nghỉ chân tại đây hôm nay cơm ta sẽ cấp 2 vị 2 phòng” .Hắn
nói thế là vì thấy 2 người lúc nãy có mỗi cô nương kia ăn nếu để 2 người rời
đi có phải là mình bỏ công tên nhóc kia hưởng lợi.
Nếu ở lại thì để thiếu gia chơi chán rồi xử lý sạch sẽ là không ai biết gì vị
cô nương kia cũng không biết lai làm .cho dù biết thì sao đây là địa bàn của
Lưu gia,xử lý chút chuyện vô thanh vô tức vẫn là có thể chỉ cần không phải là
thuộc 2 gia tộc kia thì mọi chuyện dễ làm.
Tiêu Cường khoác tay” không cần chúng ta còn có việc gấp cần lên đường ngay”.
thấy 2 người bỏ đi thanh niên mặt đen lại mỡ đến miệng rồi còn tụt
Chủ quán chạy lại chỗ thanh niên than “ thiếu gia thuộc hạ bất tài mong người
xử phạt”.
“Thúc thúc không cần như thế, tên kia chắc biết rồi nên mới như thế, tình cảm
cô nương kia đối với tên đó chắc không tốt lắm, nếu không tên kia ko nhắc cô
nương ấy,tranh thủ cơ hội này thuận thế đẩy thuyền.....đi thôi ra đóng vai anh
hùng cứu mĩ nhân sau đó đổ hết tội lên tên kia là xong”.
Mười mấy người đuổi theo tới 1 chân núi hẻo lánh,Lưu Ôn sắc mặt đen lại không
phải cô ta trúng thuốc mê sao, sao không bị gì cả thuốc này đại đấu sư cũng
không chống đỡ được lâu đấu linh cường giả cho dù không bị mê nhưng vẫn đau
đầu bị choáng a Chẳng lẽ nàng là đấu vương,không thể nào rõ ràng chỉ là đấu
giả 7 tinh thôi mà”
đuổi 1 lúc thấy nghi ngờ liền dừng lại không đuổi theo 2 người cổ quái này nữa
vừa quay đầu đi 1 chút thì thấy nam thanh niên vừa cùng đi với thiếu nữ lúc
nãy, quảnh lại hướng lúc nãy chỉ thấy thiếu nữ chậm chạp bước tới ,Lưu Ôn tê
hết cả da đầu tên này tốc độ thật khủng bố.
Hắn cười cười hiển nhiên đã biết mình bị mắc bẫy bị dụ tới chốn không người để
xử lý:” vị đại ca này lúc nãy ta thấy ngươi đi hướng đó bên đó trước là địa
bàn của 1 con ngũ giai ma thú nên đi theo là để nhắc nhở 2 vị 1 chút thôi, Ta
thuộc Lưu gia gia tộc,ta vừa gặp là đã thấy đại ca giống như thân ca ca của ta
sau này có chuyện gì huynh cứ tới Lưu gia tìm ta,chúng ta vừa gặp đã thân
huynh không cần khách sáo sau này cứ tới tìm ta, bây giờ trong tộc có chuyện
gấp nên xin cáo từ trước vậy”.
Lưu ôn phun một tràng khiến mọi người đầu có chút không loát kịp, Cái gì mà
gặp đại ca giống như thân caca có giống chỗ nào đâu,nào là vừa gặp đã thân vừa
nãy đang định tính toán người ta cơ mà, Tiêu Cường mỉm cười vỗ vai hắn
“ đúng a,ta cũng thấy ngươi rất quen thuộc giống như đệ đệ của ta, ta cũng
không khách sáo ,ta dạo này mua thuốc có nợ vị tỷ tỷ bên kia 50 vạn kim tệ
a,huynh đệ phải giúp ta nha”.
Lưu Ôn cắn răng âm thầm vận chuyển đấu khí chống đỡ Tiêu cường hồng thoát ra
bàn tay này nhưng hắn khiếp sợ là có dùng bao nhiêu đấu khí thì cũng như lấy
muối bỏ bể không cử động được, nhìn lên 1 cái thấy Tiêu cường đang nhìn mình
cười, cũng hòa ái vui vẻ trả lời thật làm cho người ta tưởng là thân huynh đệ
“chúng ta vừa quen nhau mà đã như thân huynh đệ nên nợ của ca là nợ của đệ, để
đệ về lấy tiền đưa cho vị tỷ tỷ này”
Tiêu Cường lắc đầu” chúng ta còn rất vội a,đệ đệ có thể hay không giúp lão ca
lần này
Biết là đã đá phải tấm thiết bản lần này cắn răng chịu thua 1 lần mấy tên hộ
vệ kia còn lâu mới ăn được tên này mấy tên hộ vệ chỉ là đấu sư từ 4 đến 8 tinh
nhưng còn lâu mới làm cho hắn bị như thế này được ,hắn âm thầm cắn răng hướng
mấy tên hộ vệ
“các ngươi cho ta mượn chút tiền,lát về ta sẽ trả lại sau” thu gom tiền sau đó
hướng Tiêu Cường đưa gia 1 cái giới chỉ “ca ca đây là tiểu đệ gom góp mong ca
nhận lấy”
“Tốt tiểu đệ thật ngoan, đệ nhiều tiền như vậy sau này ca sẽ thường xuyên tới
thăm”
thuận tay vỗ 1 trưởng hướng tới trong rừng ,1 tiếng kêu thét lên là 3 giai ma
thú Kim Thiền Xà loại vày vẫy rất cứng am hiểu ẩn nấp đột kích con mồi “ không
có gì để tặng đưa cho đệ món quà làm lễ vật vậy”.
Quà cái con khỉ ra tay uy hiếp chưởng đó thuộc về đấu linh ảnh mới có thể huy
động hơn nữa còn là đấu linh cấp bậc không thấp có thể so sánh với gia gia của
hắn người mạnh nhất tộc 1 con kim thiền xà giá chỉ 15 vạn nhưng lần sau hắn
tới xin tiền nữa thì làm sao đây tính toán hắn bây giờ đụng trúng thiết bản
không bắt được gà còn mất nắm gạo ,sau hắn lại tới thì chẳng lẽ đi cáo gia
gia, gây ra phiền phức đắc tội với người không nên đắc tội vị trí gia chủ sau
sẽ rất khó tranh giành, nếu không thỏa mãn hắn hắn chạy sang gia tộc đối
nghịch chẳng phải là hắn chết không hết tội ,Lưu gia và Lôi gia tranh chấp như
nước với lửa nếu không phải lo lắng Kim gia thì 2 gia tộc đã sinh tử chiến từ
lâu nhưng lại sợ sau chiến thắng có kẻ ngư ông đắc lợi thì lấy cái gì ra mà
đánh nữa ,nhưng nếu 1 bên hơn bên kia 1 vị đấu linh cường giả thì khác sau
chiến thắng vẫn đủ sức đập tiếp ,còn 1 vấn đề nữa tên này còn rất trẻ nếu hắn
đột phá đấu Vương thì liệu gia tộc có bị diệt không.
Ở vùng đất giao thoa 3 nước cường giả đi lại nhiều nên bọn hắn hiểu được kẻ
nào trọc được kẻ nào không trọc được nếu không hiểu như thế thì Lưu gia sớm
biến mất khỏi chốn hỗn loạn này rồi.
Bước đi Tiêu Cường vẫn khen tên này thức thời Thông minh thiên phú, nhưng tất
cả chỉ dừng lại đây ,cuộc sống sau này của hắn e rằng còn khổ hơn Tiêu Viêm
lúc trước ,khi nãy hắn lấy lôi nguyên tố lưu lại các vị trí ở 5 nơi là 5 cửa
của bát môn độn giáp mà hắn tìm hiểu bấy lâu qua ,tác dụng của nó là phá hủy
cơ thể từ từ dần dần giống như ám thương mà khi tu luyện bát môn độn giáp Tiêu
Cường phải chịu .không đến 1 năm cơ thể hắn sẽ suy yếu tu vi không Thể tăng
tiến ,tuổi thọ giảm.

Đi đường đưa 50 vạn vừa thu được cho Tiểu Y Tiên, nàng ta giận, Hừ chẳng lẽ ta
chỉ đáng giá đó thôi sao, nếu ta không phải là độc thể ,nếu không phải có
ngươi ở bên không biết ta đã xảy ra chuyện gì vậy mà ngươi chỉ có làm như vậy
thôi sao”
Tiêu Cường giải thích :”nhẹ sao ta cảm thấy có chút nặng tay, vừa lấy tiền vừa
trêu trọc ,vừa phá hủy người ta thiên phú thọ nguyên, vậy còn nhẹ sao”.
Tiểu Y Tiên nhất thời sửng sốt ác quá a. Nguyên bản chỉ muốn cho hắn gãy tay
gãy chân hay thiến 1 cái cho hắn nhớ đời ,nhưng làm cái này thì hắn sẽ không
có cơ hội làm lại cuộc đời luôn a
Sau đó vui vẻ nắm cánh tay Tiêu Cường” ta liền biết Tiêu Cường ca tốt với ta
nhất”.
Véo cái mũi nhỏ nhỏ xinh xinh của Tiểu Y Tiên nói “sau này có kẻ nào dám bắt
nạt Tiên nhi của huynh ,huynh lấy độc độc chết cả nhà hắn”.
“huynh liền chỉ biết bắt nạt muội”.ngoảnh mặt làm ngơ nhưng tay vẫn nắm lấy
hắn thoạt nhìn thật đáng yêu,hắn muốn bảo vệ nụ cười này cảm giác này.
TIếp tục hành trình sau đến tối đã cưỡi lam ưng đến xuất vân đế quốc vừa lúc
cửa thành sắp đóng may mắn vừa lúc.
Trong thành ở một tiểu điếm nhỏ xuất hiện 1 ông lão và 1 vị công tử đẹp đến
yêu dị gương mặt trắng nõn ngũ quan tinh xảo cầm cây quạt trắng khiến các
thiếu nữ vừa nhìn là mê.đây chính là Tiểu Y Tiên và Tiêu cường . Tiêu Cường
hóa trang thành lão giả già nua râu bạc trắng ,Tiểu Y Tiên hóa thành nam tử tổ
hợp 2 người như vậy thì ít người sẽ đến trêu trọc hơn.đang ngồi ăn thì nghe
tin Độc tông chiêu sinh độc tông là thế lực lớn nhất xuất vân đế quốc cũng nhờ
có độc tông nên xung quanh các đế quốc không dám tấn công độc tông lớn mạnh
thủ đoạn tàn độc tu luyện công pháp yêu dị khó phòng.
“nghe nói lần này chiêu sinh chỉ lấy 500 danh ít hơn năm ngoái 300.nhưng người
người đều tới phải có đến cả vạn người chờ được tuyển nhưng yêu cầu hà khắc
phải dưới 20 tuổi phải có 9 đoạn đấu khí, đây chỉ là vòng ngoài ,bên trong
còn có khảo nghiệm sinh tử các thí sinh được dùng mọi thủ đoạn khuyến khích
dùng độc ,có thể thấy độ khó cao hơn năm ngoái gấp đôi không gấp 5 gấp 10 lần
nguy hiểm như vậy nên ta mới không đi”.
Kẻ bên cạnh cũng phụ họa “chúng ta yên ổn cũng nhờ có độc tông,nhưng bọn họ
xác thực là rất tàn nhẫn nên ai cũng khiếp sợ độc tông nhưng chỉ cần là độc
tông người thì có thể đi ngang tất cả nơi này không ai dám đắc tội vì thế
nhiều kẻ không biết sống chết dự thi tài không có chỉ tới làm đá kê chân cho
người ta ,còn 3 ngày nữa là đã bắt đầu chiêu sinh rồi....ai...không biết lần
này có bao người người qua vòng 1 và mấy phần người có thể sống sót qua vòng 2
khảo thí."


Xuyên Qua Vạn Giới - Chương #14