Người đăng: Out
Nghe lời này, mắt Trần Vĩ Tuân lặp tức sáng ngời.
Má ơi! Đây không phải là lời thoại kinh điển của đám sơn tặc thổ phỉ trong mấy
mấy phim kiếm hiệp hay sao?
Mà đương lúc hắn đang vui vẻ vì gặp được cướp, thì âm thanh lành lạnh, ẩn ẩn
lửa giận của Trương Kha vang lên:
"Lớn mật! Một đám kiến hôi mà cũng muốn đánh cướp chủ nhân?"
Sau đó, hắn quay qua nhìn Trần Vĩ Tuân, nói:
"Chủ nhân, hãy để ta ra giải quyết bọn chúng! Để tránh chúng làm bẩn mắt chủ
nhân!"
"Ể...? Nhưng ta còn muốn xem đám người này...."
....ra sao a....! Trần Vĩ Tuân chưa kịp nói xong thì đã thấy Trương Kha xốc
lên trướng bồng đi ra ngoài.
Trần Vĩ Tuân muốn đứng lên đi ra ngoài xem thì bị Kiều Lệ cùng Tiểu Quyển ngăn
lại.
Kiều Lệ nói:
"Chủ nhân đừng lo, Trương Kha cùng Toàn Thích sẽ giải quyết nhanh chóng việc
này, không cần chủ nhân phải chính mình động thủ."
Tiểu Quyển cũng gật đầu tán đồng, nói:
"Đúng vậy chủ nhân, hai người bọn họ đã dư sức giải quyết bọn chúng. Chủ nhân
không cần phải làm bẩn tay chính mình."
"Ể...?"
Nhưng ta chỉ là tò mò muốn xem thổ phỉ, sơn tặc ra làm sao thôi mà...!
Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt nghiêm túc, quyết không nhượng bộ của hai người
Trần Vĩ Tuân chỉ có thể ngậm ngùi ngoan ngoãn ngồi trong xe.
Mà lúc này bên ngoài xe lại đang có một sự tình phát sinh...
Toàn Thích mặc bộ y phục bnh thường của người đánh xe, đầu đội nón rơm, hiện
đang híp mắt lường người bên cạnh:
"Ngươi tại sao ra đây? Không ở trong xe bảo vệ chủ nhân?"
"Có kẻ dám cả gan cản đường chủ nhân, ta tất nhiên phải ra giải quyết hắn."
Trương Kha một chút cũng không thèm để ý đến Toàn Thích lời nói âm dương quái
khí.
Toàn Thích khuôn mặt vẫn tươi cười, nhưng lại có vẻ âm trầm, trên trán hắn ta
dễ dàng thấy nổi lên vài đường gân xanh.
Hắn cố gắng áp chế lửa giận xuống, nói:
"Ngươi không cần thiết phải ra tay, bọn tép rêu này để ta giải quyết là được
rồi."
"Nhưng ta không muốn việc giải quyết đám người này phải tốn quá nhiều thời
gian."
Trương Kha nhàn nhạt nói.
Toàn Thích giận run người, nụ cười bất biến trên mặt cũng trở nên vặn vẹo, hắn
nói như gằn:
"Ý ngươi là ta kém cỏi đến không thể giải quyết đám tôm tép này một cách nhanh
chóng?"
"..."
Trương Kha im lặng như suy nghĩ một hồi, sau đó vỗ vai Toàn Thích nói một câu
chắc như đinh đóng cột:
"Toàn Thích, ngươi đúng là càng lúc càng hiểu chuyện a!"
Khuôn mặt Toàn Thích ngay lặp tức trở nên vặn vẹo, không hề giữ hình tượng
chút nào mà hét lên:
"Trương Kha! Ta nhất định giết chết ngươi lão già chết tiệt!!!"