Ta Không Có Ghét Ngươi!


Người đăng: Out

Khám phá lăng mộ hoàng triều?

Trần Vĩ Tuân không khỏi một hồi kinh ngạc.

Nhưng cũng nhanh chóng mở nhiệm vụ ra xem, liền thấy:

Nhiệm vụ chính tuyến:

[Nv] Khám phá lăng mộ hoàng triều

Tiến độ nhiệm vụ: 1/2
1 - Thu thập đủ 10 vật phẩm Nhị Long Tranh Châu Ngọc Bội mở ra phó bản Lăng mộ
hoàng triều 1/10.

Ồ, xem ra có điều thú vị đây! Trần Vĩ Tuân nhếch môi tạo thành một nụ cười khó
hiểu.

"Ọc... ọc...!"

Trần Vĩ Tuân sau đó liền nghe thấy bụng mình kháng nghị.

"Chủ nhân, người đói sao?"

Lúc này, Tiểu Quyển chợt mở mắt ra, nhìn chằm chằm về phía Trần Vĩ Tuân hỏi:

"Ách...! Quả thật ta có chút đói...!"

Trần Vĩ Tuân vội vàng lấy tay che bụng, hơi xấu hổ nói.

"Vậy Tiểu Quyển đi tìm chút thức ăn về cho chủ nhân!"

Tiểu Quyển cười nói, ngay sau đó vụt đứng lên, dùng khinh công chạy đi.

"Ê... Khoan..."

Lời chưa nói hết thì đã chẳng thấy bóng dáng Tiểu Quyển đâu. Trần Vĩ Tuân
không khỏi thở dài. Mình còn chưa kịp nói trong hành trang có lương khô...!
Tiểu Quyển quả là nhanh nhảu đoảng.

Từ mấy cái lỗ trên trần đá, hắn dễ dàng biết được hiện tại đã vào tối trời.
Liền lấy ra từ trong hành trang một bó đuốc.

May mắn là cái lần tham gia hoạt động đốt lửa trại còn dư lại 4 bó...!

Sau đó, hắn lại lôi ra một bó củi khô, vật phẩm thường dùng để làm nguyên liệu
chế tác trang bị, bắt đầu đốt lên.

Nhìn ánh lửa bập bùng, phát ra từng tiếng tí tách. Trần Vĩ Tuân không tránh
khỏi có chút nhàm chán.

Giờ làm gì bây giờ?

Trần Vĩ Tuân nhàm chán mở ra giao diện hệ thống, ngồi mò mẩn một hồi.

...

Sau khi xem xét này đó xong, hắn lại mở ra giao diện hành trang cùng nhân vật.

Bình HP 1270, bình MP 1560, cỏ cho thú cưỡi 3490, Hỉ phục 1, Lam Vân y 1, Xích
Tiên trường bào 1, Mộng Xuân Thu (tóc) 1, Lam Hải (tóc) 1, Ngọc như ý (trâm
cài tóc) 1, Vải Lăng Vân (dây buộc tóc) 1, Đoạn Trần Kiếm (phẩm đỏ 1 sao)
1,... Nghịch Thiên Sát Công bí tịch 1, Nhị Long Tranh Châu Ngọc Bội 1, địa đồ
Khấp Huyết Động. Kéo tới kéo lui chỗ hành trang, Trần Vĩ Tuân nhàm chán ấn vào
xem thông tin cuốn bí tịch tìm thấy trên người Khấp Huyết Hải Lão Ma.

Xem rồi, khuôn mặt Trần Vĩ Tuân không khỏi chuyển sang tức giận.

Hắn cuối cùng biết tại sao Khấp Huyết Hải Lão Ma lại lặn ở dưới đáy rồi bất
ngờ định công kích hắn! Tại sao trên người có chìa khóa để mở rương nhưng lại
không mở! Có bản địa đồ để ra khỏi đây nhưng lại không ra! Hóa ra là lão ở đây
chờ có kẻ đi qua muốn lấy tài bảo liền bất ngờ giết chết kẻ đó, rồi đem máu
huyết rút sạch để luyện cái loại tà công này!!!

Khấp Huyết Hải Lão Ma hại biết bao nhiêu nhân mạng! Chết không hết tội! Giết
chết hắn đã là quá nhẹ nhàng cho hắn!

Trần Vĩ Tuân cảm thấy tâm tình không tốt của mình coi xong quyển bí tịch này
càng là không tốt. Cũng không có hứng thú nhìn nữa.

Hắn vừa đóng giao diện lại, Tiểu Quyển cũng vừa lúc về tới, trên tay cầm theo
hai con dơi mập mạp.

Trần Vĩ Tuân nhìn Tiểu Quyển huơ huơ hai con dơi trước mặt mình, hắn cười nói:

"Ngươi định cho ta ăn thứ này?"

"Tiểu Quyển cũng không thể đi quá xa để tìm thức ăn tốt hơn bởi nếu trong lúc
Tiểu Quyển không ở đây lại có người xấu muốn làm hại chủ nhân thì không tốt!"

Tiểu Quyển cúi đầu nói.

Trần Vĩ Tuân không khỏi một trận dở khóc dở cười:

"Ngươi nghĩ quá rồi! Hiện tại đã không có gì nguy hiểm nữa, ta lại không phải
loại yếu nhược đến mức cần được bảo vệ chặt chẽ. Huống chi, không có ngươi ở
đây thì vẫn còn Trương Kha, Kiều Lệ, Toàn Thích ở đây bảo vệ ta cơ mà!"

"... Ta không tin...! Chủ nhân ý tứ muốn đuổi Tiểu Quyển đi đúng không? Là
Tiểu Quyển không tốt, đáng lí phải xử lí Khấp Huyết Hải Lão Ma một cách gọn
gàng không để chủ nhân ghét bỏ...!"

Tiểu Quyển đầu cúi càng thấp, miệng không ngừng tự trách cứ bản thân.

Trần Vĩ Tuân cũng ngớ người ra. Hóa ra mình giấu diếm sợ hãi trước cảnh máu me
đều bị Tiểu Quyển nhìn thấy được! Bất quá, Tiểu Quyển hình như nhầm lẫn hắn sợ
hãi thành chán ghét đi?

Hắn cảm thấy hết sức bất đắc dĩ. Được rồi, là lỗi của hắn làm Tiểu Quyển hiểu
lầm được chưa?

Trần Vĩ Tuân vươn tay nhẹ xoa đầu Tiểu Quyển một hồi, nhẹ giọng an ủi:

"Không có, ta không có muốn đuổi ngươi, ta cũng không vì ngươi trình diễn màn
giết Khấp Huyết Hải Lão Ma mà ghét ngươi. Chỉ là có chút không thích ứng mà
thôi, hiện tại đã không sao."

"Thật sao...?"

Tiểu Quyển nâng khuôn mặt rưng rưng lên nhìn hắn. Sợ hắn dối gạt cái gì.

"Thật."

Trần Vĩ Tuân bất đắc dĩ nói.

"Nhưng chủ nhân cũng không nên lấy chuyện bọn họ ra nói đùa ta! Họ rõ ràng
không có theo chủ nhân đi Ẩn Tinh Lâu, làm thế nào xuất hiện bên cạnh chủ nhân
được?"

Tiểu Quyển hỏi.

"Ách...! Cái này..."

Trần Vĩ Tuân một hồi bối rối. Hắn quên mất đây là cổ đại võ hiệp không phải
trong gamer, làm sao giải thích với gái này cái vụ truyền tống rồi không gian
được chứ!!!

Chợt, linh cơ khẽ động, hắn nói:

"Ta đã bắn pháo hiệu truyền tin cho bọn họ rồi, nên sẽ rất nhanh tìm đến chúng
ta!"

"Ra là vậy!"

Tiểu Quyển một bộ "bừng tỉnh đại ngộ" nói.

Ok! Qua cửa rồi! Trần Vĩ Tuân âm thầm lau mồ hôi.


Xuyên Qua Thế Giới Võ Hiệp Đi Hành Hiệp - Chương #19