Xuyên Qua Rồi!


Người đăng: Out

Ngọc Trang chỉ thấy Thần núi từ hư không biến ra một cây gậy gỗ, trên đó quấn
quanh một dây trầu, những phiến lá trầu xanh phát ra ánh sáng chói lòa khi
thần làm phép.

Đột nhiên, Ngọc Trang cảm thấy dưới chân mình xuất hiện một cái hố và.... cô
rơi tự do xuống đó!

"Aaaa!!!"

Trước khi cô ngất đi vì sợ hãi, cô loáng thoáng nghe được Thần núi nói:

"Vì con cứu người, nên ta sẽ tặng con một món đồ hữu ích mà cũng rất đổi quen
thuộc với con."

...

"..."

"Chủ..."

"Chủ nhân..."

"Chủ nhân...! Tỉnh lại..."

"Chủ nhân...! Xin người hãy tỉnh lại...!"

Trong cơn mê, cô chợt nghe có một giọng nữ đang gọi ai đó... Càng lúc càng gần
hơn...

"Chủ nhân! Người tỉnh lại đi! Chủ nhân!"

Tiếng nói như gần sát bên tai. Khiến cô không nhịn được mà mở mắt ra.

"Chủ nhân! Chủ nhân, người cuối cùng cũng tỉnh lại!"

Ngọc Trang thoáng ngớ người. Cô gái trước mặt này là ai? Sao lại gọi mình là
chủ nhân?

Dường như không cảm thấy Ngọc Trang vẻ khác lạ. Cô gái mặt trang phục thích
khách thoáng lau đi vài giọt nước mắt đọng nơi khóe mắt, cười nói:

"Không hiểu vì sao Ẩn Tinh Lâu đột nhiên bị trấn động... Chủ nhân bất tỉnh,
làm Tiểu Quyển đã rất lo lắng...! May mắn là chủ nhân cuối cùng cũng tỉnh
lại...!"

Khi nghe những lời đó, Ngọc Trang không nhịn được mà con ngươi thoáng rụt lại.

Ẩn Tinh Lâu...? Đó không phải là phó bản tổ đội mà mình cùng Tây Thương và
Doantk107 phá đảo trong Võ lâm truyền kỳ sao?!! Còn Tiểu Quyển...? Không phải
đó là tên của nhân vật tùy tùng cấp SSS của mình sao???

Mình nhớ rõ ràng mình được Thần núi cho một điều ước là sống lại ở thế giới võ
hiệp...

Nhưng... đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra???

...

Sau một hồi rất lâu sau đó, Ngọc Tran... À không, hiện tại nên gọi là Trần Vĩ
Tuân mới đúng!

Đúng vậy, "cô" hiện tại không phải "cô" nữa mà phải là "hắn"!

Theo như lời của Tiểu Quyển nói thì ngay khi bọn họ định rời khỏi Ẩn Tinh Lâu
thì cơ quan nào đó đột nhiên bị kích hoạt!

Ngay khi Tiểu Quyển cùng "Trần Vĩ Tuân" đi xuống đến đại sảnh, dưới nền tòa
đại sảnh của Ẩn Tinh Lâu đột nhiên xuất hiện một cái miệng hố khổng lồ khiến
cho cô cùng "Trần Vĩ Tuân" rơi xuống cái vực này. Hắn thì vì che trở cô mà bị
đá đập cho bị thương phần đầu dẫn đến bất tỉnh, cô tuy được hắn che trở nhưng
cũng không tránh khỏi bị thương ít nhiều.

Vì lo lắng cho sự an toàn của hắn, cô chỉ có thể tạm thời ngồi gần đó vận công
trị thương mà không dám vọng động đi tới đi lui tìm hiểu xung quanh.

Mà "hắn" được Thần núi cho sống lại trong cơ thể của Trần Vĩ Tuân! Trở thành
nhân vật của chính mình chơi trong game Võ Lâm Truyền Kỳ!

Trần Vĩ Tuân đưa tay lên sờ sờ cái ót, ngay lặp tức hắn cảm thấy một trận đau
nhói. Bị đá đập cho bất tỉnh... hèn chi mà lúc tỉnh dậy luôn thấy cái ót đau
đau...!

Chết rồi sống lại còn bị troll kiểu này là không có vui à nghen!!!

Trần Vĩ Tuân khó chịu nghĩ. Xong, hắn không khỏi một hồi đảo mắt nhìn xung
quanh.

Nơi đây toàn vách đá với vách đá... Mà, đây là đâu mới được chứ??? Có ai cho
tí gợi ý không?

À mà, chỉ có mình ở đây thôi chứ còn ai nữa chứ...?

Tự nhiên thấy mình hơi bị ngu thì phải...?

Đương lúc hắn đang chìm trong những suy nghĩ tiêu cực về bản thân bỗng nghe
được tiếng hô của Tiểu Quyển.

"Chủ nhân! Người xem này!"

"Có cái gì sao?"

Trần Vĩ Tuân ngẩn đầu lên, đi về phía Tiểu Quyển phát ra tiếng hô.


Xuyên Qua Thế Giới Võ Hiệp Đi Hành Hiệp - Chương #12