Định Mệnh Sắp Đặt Sẵn Rồi...!


Người đăng: Out

(Tg: tôi thề là lúc đó não tôi bị dô nước mới viết cái chươg 9 đó! Chắc tại
lúc đó tôi đag xem thám tử lừng danh vừa viết truyện đây mà!!! Nên ai k thích
có thể... à mà, chắc đọc r (mới tới chươg này) nhỉ...?)

Ngọc Trang lắc đầu, cô vươn tay ôm lấy đôi bờ vai đang run rẩy của Thanh
Hương. Khẽ nói:

"Chị không có lỗi, cũng sẽ chẳng có ai phải chết oan uổng cả. Chị phải mạnh mẽ
mà sống, phải về nhà gặp ba mẹ chị!"

"Ý em là...?"

Thật sự, như Ngọc Trang nói vậy, ngay lúc nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc,
chiếc phanh cuối cùng cũng dừng lại được chiếc xe buýt đang chuẩn bị lao nhanh
xuống đèo núi.

Thanh Hương trợn tròn mắt, không thể tin được kì tích lại xuất hiện!

"Chúng ta xuống xe thôi, bác tài đang gọi điện kêu cứu hộ rồi."

Ngọc Trang nắm bàn tay trắng nõn của Thanh Hương kéo đi về phía cửa xe, nói.

"Nhưng chị..."

"Chị không có lỗi, đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn."

Ngọc Trang kiên định nói.

Phút chốc khiến Thanh Hương không hiểu vì sao lại thấy an tâm lạ thường.

Cô cười cong cong mí mắt, nói:

"Ừm!"

Ngọc Trang cũng cười. Từ từ đỡ Thanh Hương xuống xe.

Ngay khi cô định leo xuống xe thì bất ngờ, bánh xe lại chuyển bánh lao nhanh
xuống đèo núi.

"Không!!!!!"

Giây phút đó quá nhanh, khiến người trở tay không kịp.

Chỉ khi người ta hồi thần đã nghe một tiếng la khóc thảm thiết của một cô gái
mặc đồ nhân viên công sở.

...

Tiếng gió rít gào bên tai, cơ thể đau nhói khiến cô muốnhet lên mà chẳng được,
kèm theo tình trạng khó thở. Ngọc Trang cảm thấy không tốt chút nào.

Tự nhiên ngay lúc này cô lại nhớ tới gia đình mình vô cùng.

Không biết khi biết tin cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn mẹ cô sẽ như thế nào? Có
phải sẽ khóc xưng cả mắt lên hay không?

Cha và anh hai có phải sẽ buồn lo khổ sở rồi còn phải gượng cười an ủi mẹ
nữa...?

Bọn nhóc trong bang hội không biết sẽ buồn hay là không khi bang chủ không ở?
Có bị bọn người của bang khác ăn hiếp hay không?

Đủ loại suy nghĩ bây giờ tràn ngập trong đầu cô.

Rồi cô lại vẩn vơ nghĩ:

Liệu mình té chết vì cứu người thế này có phải không sẽ có một điều ước? Nếu
được thì mình sẽ ước cho cha, mẹ, anh hai sẽ khỏe mạnh. Mình kiếp sau có thể
sinh làm nam nhi, nếu được là thời võ hiệp thì càng tốt, mình có thể thoải mái
tung hoành giang hồ đểđi hành hiệp trượng nghĩa nữa...!

Ôi, chỉ nghĩ thôi mà phát thèm! Nhưng mà... Mình bây giờ buồn ngủ quá... Mình
muốn ngủ...!

(Tg: thiệt, k sắp đặt sẵn cho nó xuyên qua thì còn gì hay để coi? @@)


Xuyên Qua Thế Giới Võ Hiệp Đi Hành Hiệp - Chương #10