13:


Người đăng: munvetvip01@

Ngay tại thời điểm mũi tên bay về phía của Lam Hàn và Phong Dật Hiên, bỗng
dưng nó dừng lại ở giữa không trung và không di chuyển được nữa. Hai ngón tay
Phong Dật Hiên kẹp lấy đuôi mũi tên dùng sức, lập tức "rắc" mũi tên gẫy làm
đôi.
- Chi chi chi... ( Woa, Hiên Hiên thật giỏi a~. Đó có phải nội lực không? Dạy
ta nha nha!)
Chỉ thấy một con hồ ly ra sức "chi chi" rồi dụi dụi đầu vào lòng một người lấy
lòng. Tuy Phong Dật Hiên không thể hiểu hết nhưng vẫn biết rằng Lam Hàn là
đang ngưỡng mộ hắn. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có công lực cao là tốt.
- Có sợ không?
Phong Dật Hiên xoa đầu nhỏ hỏi thăm nhẹ nhàng.
- Chi... ( Mới không có. )
Lam Hàn lắc lắc đầu nhỏ.
Bên ngoài xe ngựa không ngừng vang lên tiếng binh khí va chạm, những tiếng kêu
thảm thiết. Trong không khí bắt đầu tràn đầy mùi máu tươi.
Âm thanh ngoài xe dần dần biến mất, thanh âm Kiếm Thập Thất vang lên.
- Gia, đã giải quyết xong.
- Được rồi, tiếp tục đi đi.
Phong Dật Hiên lạnh giọng phân phó.
Qua nửa canh giờ rốt cuộc cũng đến hoàng cung. Lúc này họ dừng ở trước cổng,
Nam Cung Kì lấy ra bài lệnh tượng trưng cho Phong Dật vương phủ. Thị vệ canh
gác nhìn qua rồi đồng loạt hành lễ, trong mắt chứa cung kính cùng sùng bái.
Điều này khiến cho Lam Hàn hết sức tò mò về Phong Dật Hiên.
Xe ngựa chạy thêm Thanh âm Kiếm Thập Thất vang lên lần nữa.
- Gia, đã đến.
Phong Dật Hiên vén màn che bước ra, tay ôm Lam Hàn tay xoa đầu nhỏ của nàng,
ánh mắt tỏa ra nhu hòa khiến mọi người hết sức ngạc nhiên nghĩ rằng mình bị
hoa mắt.
Sắp vào chính điện, Phong Dật Hiên khẽ dặn dò Lam Hàn.
- Người nàng muốn tìm là một con mèo màu đen cạnh hoàng huynh. Lúc vào điện
nàng biết làm gì rồi chứ?
- Chi... ( Ân)
Lam Hàn gật gật đầu nhỏ tỏ ý đã hiểu.
.................................................................................
- Nhiếp chính vương cầu kiến!
Lúc này phía trên đại điện, Đại Tân hoàng đế Phong Dật Thiên đang ngồi ở long
ỷ hoàng kim đồ sộ, tôn quý.
Lam Hàn ngẩng đầu chậm rãi quan sát qua đại điện. Đây là một trong những thói
quen kiếp trước của nàng khi còn là truyền nhân Sát Quỷ Y, quan sát để biết
người biết ta. Ánh mắt hướng về Phong Dật Thiên ngồi ở ngọc ỷ ngai vàng khảm
ngọc. Người này 25 26 tuổi, long bào quý giá, đầu đội kim long vũ tu giật dây
quan, vẻ tao nhã tôn quý. Có vài phần giống Phong Dật Hiên nhưng hắn lại có có
sự sắc sảo kiên cường, có thiên hướng ôn hòa nhưng trong mắt lóe qua ánh hào
quang cơ trí có thể nhìn thấy rõ ràng. Đây cũng không phải một người tốt. Cẩn
thận ngẫm nghĩ cũng đúng vì có thể khiến một người cuồng vọng bá đạo như Phong
Dật Hiên thành phụ tá làm sao lại có thể không có chút năng lực.
- Hoàng huynh, có cách khiến cho hoàng tẩu trở lại thành người.
Rõ ràng điều này đã đả động rất lớn đối với người này. Lập tức hắn đứng bật
dậy hỏi.
- Có cách? Dật Hiên, ngươi mau nói.
Phong Dật Hiên thấy vẻ mặt kích động của hoàng huynh cũng bình tĩnh nói.
- Đệ có thể gặp hoàng tẩu không?


Xuyên Nhầm Tiểu Hồ Ly Đáng Yêu - Chương #13