1 Xuyên


'AAAAAAAAA, muộn học rồi'

Cô cố gắng ngồi dậy, lao nhanh vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt một cách
nhanh nhất có thể rồi cầm lấy cái cặp sách trên bàn phóng xuống dưới nhà.

'Linh Nhi! Không hiểu con là con nhà ai mà suốt ngày dậy muộn thế hả? Đây là
lần thứ N con dậy muộn con có biết ko...blablabla'

Cô không nói gì mà chỉ gật đầu vì cô biết nếu cô nói thêm thì sẽ làm mẹ cô bực
hơn mà thui. Không dừng ở đó.

'LINH NHI! Cô có biết bây giờ là mấy giờ không? Ra ngoài đứng nhanh.'

Sao đời cô khổ thế này. Cảm giác như hôm nay là ngày xui xẻo nhất của cô.

Tan học. Hai tay cô cầm một cuốn tiểu thuyết chính vì nó mà cô mới ngủ muộn
nhưng mà không sao không trách ai được chỉ trách chuyên quá hay. Bỗng có một
người va vào cô làm cô mất đà và ngã xuống đất....

















Mở mắt ra vô thấy mình đang nằm trên một chiếc giường trong một căn phòng xa
lạ. Nhưng căn phòng này bố trí rất đẹp cô rất thích. Bước xuống giường rồi đi
xuống tầng cô muốn xác nhận rằng mình đang ở đâu. Không như ý cô muốn, căn nhà
nơi cô đang ở rất rộng làm cho cô bị lạc đường. Thấy một căn phòng cô định vào
nhưng có một người bước ra trước. Khuôn mặt của người nầy rất anh tuân làm tim
cô hơi rung động.

'Dậy rùi à?' Người đàn ông đó nói.

'Anh là ai? Tôi không quen anh!' Cô ngạc nhiên trả lời.

Anh cười nhếch môi cười:' Con bé này! Là anh nè Tử Du.Anh mày mà mày không
nhận ra à?" Nói rồi anh xoa đầu cô một cái làm cô đỏ cả mặt. Tỉnh táo lấy lại
tinh thần thần. Lao đi mất. Cô nhớ là cô không anh trai. Thấy bên bên cạnh là
một cái gương cô liền hét to nhất có thể. Rõ ràng người trong gương không phải
là cô mà là người khác. Một người con gái vô cùng xinh đẹp. Cô lặng người đi
một người lúc này đầu óc cô đang rất rối. Bình tĩnh nhớ lại cái tên Tử Du cô
đã nghe ở đâu đó. Người đó chính là Anh trai của nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết
cô đang đọc. Vậy chả lẽ cô xuyên không rồi. Vậy còn cơ thể thực của cô thì sao
chẳng lẽ cô thành người thực vật.


(Xuyên Không) Nam Chính À Tránh Xa Tôi Ra. - Chương #1