Kết Thúc Trận Chiến


Người đăng: tinkisifb3@

Để lại một câu nói rồi tiêu thất khỏi Quang Minh Thánh Địa, Phá
Thiên vừa thuấn di, vừa lắc đầu cảm khái, hắn vốn dĩ không muốn can
dự vào những chuyện như thế này. Nhưng bọn hắn cứ 5 lần 7 lượt
khiêu khích, nếu đã vậy thì phải gánh chịu hậu quả. Cơn thịnh nộ
của bản thân hắn, chính hắn nghĩ đến còn cảm thấy sợ hãi

"Đi...hắn đi rồi sao.." - Long Đế một tay lau mồ hôi trên trán, một bên
miệng run cầm cập nói ra. Hắn thật không dám trêu chọc đến vị đại
gia kia thêm một lần nào a, hơi tí là bị giam trong ảo cảnh. Ngay cả
lão tổ, Bán Thiên Tôn, tồn tại bậc nhất từ Tiên Giới kể từ sau khi
Thần Vương Chi Chiến qua đi, vậy mà vẫn phải thân vẫn đạo tiêu.

Bây giờ, cho dù cho hắn 100 lá gan, cũng không dám trêu chọc đến, hay
đúng hơn là suy nghĩ đến người thanh niên kia. Một ảo trận, tiêu diệt
Bán Thiên Tôn, giam giữ hơn 100 vạn đại quân cường gia, tán tu, quá
đáng sợ..

"Híttttt "

" Cuối cùng cũng qua kiếp nạn nay, tổ tiên phù hộ a." - Ma Chủ đứn
trên mũi một chiến thuyền của Diêm La Tinh, chắp tay thở dài, nói.
Hắn không ngờ, lần này dẫn quân chinh phạt Quang Minh Thánh Địa, lại
có nhiều bất ngờ như vậy. Trước mắt, hắn cần phải rút quân về, để
báo cáo với các Cổ lão thái gia của Diêm La Tinh, chờ quyết định.
Nghĩ vậy, hắn nói

"Long Đế, trận chiến này, chúng ta ngừng chiến, trở về Diêm La Tinh?"
- Ma Chủ hướng Long Đế trận doanh, lên tiếng nói

"Diêm La Quân, toàn bộ theo ta rút về Diêm La Tinh, rời khỏi Tử Tinh
Vực"

"Rõ, Ma Chủ"

TUUUUUU

TUUUUUUUU

ẦMMMMM

ẦMMMMMMMMM

Hàng trăm vạn quân lính, cường giả tu tiên nghe được thông báo, nhận
mệnh, thổi cờ hiệu, đồng loạt kéo nhau lên Chiến thuyền, xuất phát
bay thẳng về Diêm La Tinh

"Đế Quân, .... có hay không tiếp tục truy kích bọn chúng ?" - Quân Đạo
Tử một mực đứng bên cạnh Long Đế, nhìn thấy Diêm La Tinh rút quân
thì lên tiếng hỏi

"Truy kích ? Lão tổ vẫn lạc, ai còn có thể địch lại Lão ma ? Ngươi,
hay ta ?" - Long Đế một đứng trên cao, nhìn xuống tràng cảnh thê thảm
của Quang Minh Thánh Địa sau khi trận chiến qua đi, lần này, tổn thất
không thể bù nổi a...

"Toàn bộ Quang Minh Thổ, rút quân, trở về tu sửa thành trị, chữa
trị trận pháp" - Long Đế lắc lắc đầu, trong mắt có một tia mất
mát, hướng ba quân tướng sĩ ra lệnh.

"Rõ, Đế Quân"

Toàn bộ quân lính, cường giả thuộc Quang Minh Thánh Thổ nghe thánh
chỉ của Long Đế, bắt đầu rút về, gấp gáp chữa trị lại Hộ quốc
trận pháp, tu sửa thành trì.

"Vậy là kết thúc rồi sao, ta cứ tưởng lần này một bên mất, một bên
còn chứ " - Bên ngoài Tử Tinh Vực, sâu xa bên trong Thiên Vực. Một âm
thanh ngạc nhiên vang lên

"Ta cũng không biết, lúc nãy không biết xảy ra chuyện gì, Thần Chiếu
Kinh không thể truyền được tín hiệu" - Hồi đáp âm thanh kia, là giọng
nói của một nam tử trẻ tuổi, có phần khó hiểu

"Tạm thời trở về, sau đó lại cho người đến điều tra sau. Tránh cho
bọn chúng phát hiện" - Tiếp tục cuộc trò chuyện, thanh âm của nam
phụ trung niên lại tiếp tục vang lên

"Rõ, đại nhân" - Nam tử trẻ tuổi kia hồi đáp

Ngay sau khi trận chiến kết thúc, các tán tu, thế lực xung quanh cũng
bắt đầu di tản, mang theo vẻ chán nản trở về. Lần này cứ tưởng
đợi đến hai bên lưỡng bại câu thương, sẽ làm ngư ông đắc lợi, kiếm
một chén canh. Nhưng đáng tiếc, lại không bên nào rơi xuống a, đáng
tiếc, đáng tiếc

Tại một nơi nào đó bên trong Tử Tinh Vực, một nam tử mặc trường bào
màu đen, hai mắt liên tục đảo xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.

"Hệ thống, ta muốn hỏi tại sao ta không thể tìm thấy vị trí vẫn
lạc trong Danh sách Hảo hữu vậy ?" - Phá Thiên một tay chống cằm,
khuôn mặt khó hiểu ngồi bệt xuống giữa Thiên vực, câu thông Hệ thống
hỏi

"Hệ thống: Giải đáp, người chơi không thể tìm thấy vị trí vẫn lạc
của người đã bị mất đi Nguyên Hồn"

" Vô lý, lúc trước khi ở Tiên Hiệp Cửu Giới, ta cũng từng hồi sinh
rất nhiều Hảo hữu bị vẫn lạc, cũng đều bị tiêu tán hết Nguyên
Hồn. Nhưng tại sao lần này ta lại không hồi sinh được ?"

"Phải chăng có cải biến ?" - Phá Thiên nói xong, suy nghĩ một chút
rồi bổ sung

"Hệ thống: Giải đáp, lúc trước đích thực người chơi có thể hồi
sinh Hảo hữu của mình cho dù người đó có bị tiêu tán hết Nguyên
Hồn. Vì người chơi sở hữu Mộc Nguyên Tố, tinh hoa Nguyên Tố đầu tiên
của Cửu Giới từ thời Thái Cổ, có khả năng Phục sinh và Chữa trị
cho người khác. Nhưng lần này thì người chơi không thể sử dụng Phục
sinh hay Chữa trị đối với Hảo hữu bị vẫn lạc..

... Bởi vì người chơi đó đã bị giết bởi dị sinh vật đến từ Vị
diện khác. Hệ thống không có khả năng thao túng, cũng như tác động
bất cứ thứ gì"

" Vị diện ? không có khả năng thao túng, tác động. Nè đừng có giỡn
chứ đại ca, nói như vậy chẳng phải họ chết thật sự sao, haha" - Phá
Thiên nghe xong, ngẩn người ra, một lúc sau tay vẫy vẫy, lên tiếng
cười. Phải chăng cái hệ thống này đang đùa bỡn hắn, hắn là người
có khả năng câu thông thiên địa, chưởng quản Mộc Nguyên Tố - Tinh Hoa,
cũng như có thể thao túng toàn bộ sinh tử tại Cửu Giới này. Vậy
mà lại nói hắn không thể hồi sinh người khác, buồn cười a

"Hệ thống: Nhắc lại, hệ thống không nói đùa. Người chơi nếu không
tin, có thể tự mình kiểm tra"

"Không nói đùa ? Lúc này không phải lúc giỡn nhây đâu đại ca à" -
Phá Thiên khuôn mặt lại ngạc nhiên thêm lần nữa, đôi mắt bắt đầu đen
đi, có chút sát khí. Hai tay đập vào một cái, sau đó lớn tiếng nói

"Hệ thống: Nhắc lại, hệ thống không nói đùa. Người chơi nếu không
tin, có thể tự mình kiểm tra"

OÀNHHHHHHHHH

"Khốn kiếp, tự mình kiểm tra ?" - Phá Thiên nghe Hệ thống trả lời
lần thứ ba, đôi mắt trở nên nghiêm túc. Tức giận, một tay tung chưởng
ra phía sau, tạo thành một vụ nổ chấn động toàn bộ Thiên vực tại
Thần giới. Cái hệ thống này đích thực là bị điên rồi, tại Cửu
Giới này, hắn là người sổ hữu toàn bộ thần thông, cũng như kỹ năng
có tại Tiên Hiệp Cửu Giới. Vậy mà cái hệ thống này lại 5 lần 7
lượt đùa bỡn với hắn, kêu hắn tự đi kiểm tra ?

"Được, ngươi thích kiểm tra chứ gì, vậy thì ta kiểm tra"

Nói xong, Phá Thiên đứng dây, một tay thao tác mở bảng kỹ năng, một
bên lẩm bẩm

"Tìm kiếm trong Danh sách hảo hữu: Đại Lực"

"Tìm kiếm trong Danh sách hảo hữu: Đại Lực"

"Tìm kiếm trong Danh sách hảo hữu: Đại Lực"

"Tìm kiếm trong Danh sách hảo hữu: .............

"Tìm thấy vị trí: Phân tử tàn hồn Đại Lực"

"Tìm thấy vị trí: Phân tử tàn hồn Đại Lực"

"Tìm thấy vị trí: Phân tử tàn hồn .....

Hàng vạn âm thanh thông báo vang lên, từ khi Phá Thiên bật tính năng
tìm kiếm hảo hữu xung quanh. Nhưng khiến hắn thất vọng, hàng vạn
kết quả thông báo, đều là Phân tử tàn hồn

Người tu tiên sau khi chết đi, Nguyên Hồn tan biến, trở thành hàng tỉ
ngàn phân tử nhỏ bé, mỗi một phân tử đều mang một tính chất riêng
biệt của người đó lúc sinh thời. Nếu may mắn, có thể tìm thấy một
mảnh Phân tử trọn vẹn, chứa đựng một phần bí kỹ hoặc thần thông
lúc còn sống. Nhưng Phân tử vẫn là Phân tử, không phải Nguyên hồn,
không có khả năng khôi phục

"Chết tiệt, Hồi Sinh"

"Chết tiệt, Hồi Sinh"

"Chết tiệt, Hồi Sinh"

"Khốn kiếp, hồi sinh cho ta"

"HỒI SINHHHHHHHHH

Không biết đã trải qua bao lâu, Phá Thiên lang bạt khắp Thiên Vực, nơi
nào có Phân tử tàn hồn, là hắn lại chạy đến, thao tác lên kỹ năng
Hồi Sinh. Nhưng kết quả khiến hắn thất vọng, vẫn là không thấy động
tĩnh, hay bất cứ thứ gì khác thường...

"Chết tiệt, ta không tin"

"Ta không tin, ta không thể hồi sinh Đại Lực đại ca"

"Ta là người có thể Chưởng quản Thiên địa của Cửu Giới này"

"Ta là người sở hữu Mộc Nguyên Tố - Tinh Hoa, có thể hồi sinh bất
cứ ai tại nơi này"

"Ta là người... huhu"

"Đại Lực đại ca, xin lỗi huynh"

"Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, ta không đến kịp"

"Đại ca, xin lỗi..."

"X..i...n....l...ỗ.....i...."

Phá Thiên chân khí toàn bộ tiêu hao hết, không thể tiếp tục thi triển
kỹ năng Hồi Sinh, hai mắt đỏ hoe, đầy tơ máu, quỳ gục xuống bên một
góc Phân tử tàn hồn của Đại Lực khóc, khóc thật to. Hắn nhớ, lúc
hắn còn sống tại Địa Cầu, mỗi khi có chuyện gì, người xuất hiện
bên cạnh hắn là Đại Lực. Hai huynh đệ đều là cô nhi, nên thân với
nhau như người trong nhà, làm gì cũng có nhau. Hắn nhớ, mỗi đầu năm
mới, cả hai đều cùng lên một ngọn núi của Sài Gòn, cùng nhau uống
rượu, ngắm pháo bông. Rồi kể cả lần, hắn bị người khác ức hiếp,
cũng chính Đại Lực đại ca la người đứng ra bảo vệ hắn. Hắn còn
nhớ, lần đầu tiên khi cả hai bắt đầu bước vào Tiên Hiệp Cửu Giới,
cùng nhau ngồi suy nghĩ tên nhân vật, cùng đi vượt ải Phó bản đầu
tiên, từng trận Pk tranh giành lãnh thổ. Hắn nhớ, hắn nhớ tất cả
mọi thứ, vậy mà, lần này hắn lại đến không kịp, cũng không thể
làm gì được cho huynh ấy.

"AAAaaaaaaaaa"

"Người ngoại Vực, Hắc Thiên Sứuuuuuuuuuu "

"Ta Phá Thiên thề, sẽ tiêu diệt toàn bộ tất cả các ngươi"

"Aaaaaaaaaaaaa"

Lại không biết qua bao lâu, Phá Thiên đôi mắt mở ra, hai hàng lệ toàn
là máu đã khô đi, ngước mặt lên trời. Gào thét xuyên thẳng đến
thương khung

ẦMMMMMMMMMM

ẦMMMMMMMMMMMMMM

Toàn bộ không gian ba động của Cửu Giới vì tiếng hét mà chấn động,
băng sơn liệt địa. Hàng trăm tỷ vạn người đều nhìn lên phía trên bầu
trời, tất cả đều một mảnh mây màu đen, tựa như chư thần nổi giận,
sinh linh vạn giới máu chảy đầu rơi.

"Ngày Tận Thế" - Đó là cái tên mà Cửu Giới đặt cho sự việc diễn
ra trong 3 ngày vừa qua, đích thực bọn hắn sẽ không thể nào quên
được sự kiện vừa qua. Phảng phất như trời đất sắp sụp đổ, thì sau
đó lại biến mất hoàn toàn, như chưa từng có gì xảy ra.

"Hệ thống, ta muốn hỏi làm thế nào để ra khỏi vị diện hiện tại ?"
- Phá Thiên khuôn mặt không vui, cũng không buồn, lấy từ trong túi trữ
vật ra một chậu nước, một bên lấy khăn lau mặt đầy máu. Thao tác như
nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng vô cùng.

"Hệ thống: Giải đáp, để thoát khỏi vị diện hiện tại. Người chơi
cần đạt đến Cấp độ 1.000"

"Cấp độ 1.000, hiểu rồi, cảm ơn ngươi" - Phá Thiên hai tay vắt khăn
trong chậu nước, tiếp tục lau lên mặt, bình tĩnh nói

"Hệ thống: Gợi ý: Người chơi có thể đột phá cấp độ 999, đạt đến
Cấp độ 1.000 nếu như có thể thông qua Nhiệm vụ Chính tuyến thu thập
đủ 100 mảnh Hồng Mông Đơn"

"100 mảnh Hồng Môn Đơn là có thể đột phá Cấp độ 1.000 ?"

"Được, vậy thì trở về Tiên Giới, tiếp tục" - Rửa mặt xong, Phá
Thiên thao tác Túi trữ vật lấy từ bên trong ra một bộ trường bào
màu lam, có họa tiết Long Phượng màu vàng mặc vào. Sau đó không
chút suy nghĩ nói ra, tiêu thất khỏi Thần Giới, trở về Tiên Giới


Xuyên Không Level 999 - Chương #44